Teya Salat
Kiều Thê Tùy Hứng Của Hoàng Đế

Kiều Thê Tùy Hứng Của Hoàng Đế

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322541

Bình chọn: 8.00/10/254 lượt.

, hơn nữa tuyệt đối sẽ không dễ dàng hết giận.

“Nhân Nhân, rốt cuộccậu đang giận cái gì?” Mạnh Mộng hỏi ra nghi vấn của mọi người.

“Giận chính mình lúc trước làm sao có thể ngốc như vậy, cư nhiên gả

cho anh ta!” Giang Minh Nhân tức đến nỗi nói lời không suy nghĩ.

Trong nháy mắt sắc mặt Triển Hoàng Tu liền trầm xuống, con ngươi ẩn ẩn lửa giận.

“Giang Minh Nhân.” Anh gọi tên đầy đủ của cô, nồng đậm ý tứ cảnh báo.

“Triển Hoàng Tu, tôi chán ghét anh! Nếu có thể một lần nữa lựa chọn, lúc trước tôi sẽ không gả cho anh” Giây tiếp theo, ipad bị ném thật mạnh xuống đất, lập tức vỡ nát thành một đống sắt vụn.(Thiên: a phí thế, cần gì làm phải thế đưa e có

phải hơn ko T_T ) Ngay cả Mạnh Mộng luôn luôn gan dạ cũng bị dọa ngây người, theo bản năng lui ra phía sau vài bước, rời xa tâm bão. “Nhân Nhân, cậu đừng lại hồ nháo……” Thấy sắc mặt Triển Hoàng Tu

âm trầm, lo lắng tiểu ngu ngốc sẽ xảy ra chuyện, Mạnh Mộng vội vã lên

tiếng khuyên bảo.

“Mình không có hồ nháo, mình thật sự hối hận vì đã gả cho anh ta.”

Giang Minh Nhân cắn cắn môi cánh hoa, không để ý lời nói này sẽ làm

người đàn ông mình yêu bị thương, thật sâu, giận

dỗi lặp lại. Triển Hoàng Tu tối tăm trừng mắt nhìn cô, ánh mắt đen láy bình

tĩnh không thấy đáy giống như vực sâu, lại nổi lên từng gợn sóng kinh

sợ. Giang Minh Nhân không cam lòng yếu thế, cũng không nhúc nhích

trừng trở về, đem khí phách cùng mình đánh cuộc đến cùng, chết cũng

không chịu nhận thua. Anh một tay kia nắm chặt tách cà phê, cà phê nóng bỏng đều tràn

ra ngoài, nóng đỏ cả ngón tay anh, nhưng anh giống như không cảm thấy

đau, vẫn nắm chặt như cũ. Mạnh Mộng chưa thấy qua Triển Hoàng Tu phát hoả lớn như vậy,

thật sự lo lắng anh sẽ đem cái cốc ném lên người Giang Minh Nhân — nghe

nói rất nhiều những kẻ giàu có hay quý công tử gì gì đó, rất nhiều đều

có khuynh hướng bạo lực — nhưng một phương diện khác lại cảm thấy anh ta sẽ không thương tổn Giang Minh Nhân. Đợi lại chờ, Triển Hoàng Tu môi đóng chặt, một câu cũng không

nói, chậm rãi buông lỏng bàn tay đang nắm chặt cốc cà phê ra, mi tâm

cũng từ từ giãn ra, lại khôi phục gương mặt lạnh như băng thường ngày.

Anh đứng lên, động tác tuyệt đẹp như xưa, sau đó đem tầm mắt dời lên trên mặt cô.

“Tùy em.” Anh ném lại một câu này, quay đầu bước đi.

Anh không phát hiện, nháy mắt khi anh xoay người, Giang Minh Nhân

cứng ngắc ngồi trên ghế vươn tay nhỏ bé, thiếu chút nữa đã bắt trụ cổ

tay anh.

Anh thậm chí không có đá cửa, bước chân cũng bình thường vững vàng,

bóng lưng vẫn cao ngất hoàn mỹ như vậy, không chút quyến luyến rời khỏi

“Điền Mật Manh Manh”.

Lúc này, thực sự ngay cả một hơi thở ngọt ngào cũng không thể cảm nhận được ở “Điền MậtManh Manh”

Giang Minh Nhân thu tay, gắt gao nắm ở trên đùi, cúi đầu, nước mắt

liều mình rơi, giờ khắc này mới giật mình thấy bản thân đã làm cái

chuyện vô cùng ngu xuẩn.

Nhưng ……thái độ của anhnh vĩnh viễn đều như vậy……

Dường như tuyệt không để ý cô.

“Nhân Nhân, cậu vì sao lại tuỳ hứng như vậy?” Mạnh Mộng thở dài, đem bạn tốt đang khóc sướt mướt kéo vào lòng, để cho cô có thể tận tình

khóc lớn.

Không ai biết tùy hứng của cô xuất phát từ, cũng không có ai tìm

hiểu, cô cố tình gây sự là bởi vì quá yêu người đàn ông này, yêu đến

ngay cả tự tin cũng không có, chỉ còn lại có nồng đậm tự ti.

Cô để ý, là thái độ của anh.

Nhưng, anh chính là không biết…… Mấy ngày tiếp theo, Triển Hoàng Tu chưa từng ghé qua “Điền Mật Manh Manh”.

Giang Minh Nhân như người mất hồn, mỗi ngày giống cái ngốc tử đứng ở cửa nhìn xung quanh.

Mạnh Mộng cười cô, rõ ràng là cô cố ý đem người đuổi đi, bây giờ còn mong chờ người ta tới cửa, nằm mơ!

La Hiểu Uy cười cô, sớm biết như thế thì lúc trước đừng làm, nam

nhân dù có dễ dàng tha thứ cho nữ nhân đến đâu cũng sẽ có giới hạn, mà

cô đã nghiêm trọng vượt qua giới hạn của anh, chỉ một câu thôi – đáng

đời!

Giang Minh Nhân chính mình đương nhiên cũng biết, lần này Triển Hoàng Tu thật sự bị cô chọc giận.

Nói không chừng…… Anh lần này là thật không cần cô.

Nói không chừng…… Anh đã bắt đầu xem xét tìm nhị lão bà.( ân vợ hai he he )

Cô cả người đều hoảng hốt, nhưng lòng tự trọng mãnh liệt không cho

phép cô cúi đầu, mặc dù hối hận muốn chết, mỗi ngày mất ngủ, cũng sắp

thành bệnh trầm cảm……

Nhưng là không được, cô tuyệt đối sẽ không xin lỗi trước, người sai rõ ràng là anh!

Dù sao nói đến là thái độ có vấn đề, nhưng mỗi lần cãi nhau, mọi

người chỉ biết hóa thân thành đội ngũ duy trì trật tự, liều mình chỉ

trích sai lầm của cô, chưa từng có người sửa chữa thái độ của người kia.

Dù sao, bây giờ mặc kệ kết cục ra sao, cô nhất định phải nghe được lời xin lỗi chân thành của anh.

Nhưng quyết tâm vững vàng này, lại tại một ngày liền bị dao động……

Buổi chiều hôm nay, một người tự xưng là Điền thư ký bước vào “Điền

Mật Manh Manh”, sau đó chỉ rõ muốn tìm phu nhân của Triển Hoàng Tu, biểu tình cao ngạo lại khinh miệt.

“Tôi là Giang Minh Nhân, xin hỏi anh là?” Giang Minh Nhân vừa đưa

cơm cho khách xong, nghe được tiếng Mạnh Mộng gọi liền nhanh chóng đi

tới.

“Giang tiể