Duck hunt
Lạc Chốn Phù Hoa

Lạc Chốn Phù Hoa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322730

Bình chọn: 7.00/10/273 lượt.

ần phát hiện cô rời mắt đi chỗ khác, né tránh hắn, một nửa xương cốt như lại bị ngọn lửa vô

danh từ đáy lòng đốt cháy.

Tô Mạt không chào hỏi Thượng Thuần, coi như không nhìn thấy hắn.

Ánh mắt của Tùng Dung lướt qua Thượng Tuần và Tô Mạt mà không để lại một

chút dấu vết. Đợi Thượng Thuần đi xa, chị ta mới lên tiếng: "Về vị trí

còn trống, phòng nhân sự hỏi có cần tuyển người hay không. Lãnh đạo cũng rất quan tâm, vì vậy tôi đã trình danh sách hai người. Đáng lẽ có ba

ứng cử viên, đáng tiếc một người không biết điều, đã bị sa thải...Tôi

tiết lộ một chút với cô, để cô chuẩn bị trước tinh thần."

Tô Mạt hỏi lại với vẻ kinh ngạc: "Chị tiến cử tôi?"

Tùng Dung nhíu mày, nhìn Tô Mạt bằng ánh mắt thích thú: "Đúng, tôi đã tiến cử cô."

Ngày hôm sau, Tùng Dung đi làm, đúng lúc sếp tổng cũng có mặt ở công ty. Chị sắp xếp tài liệu về tình hình đơn đặt hàng và khách hàng thời gian gần

đây, tất nhiên bao gồm cả khoản chi phí lớn trình lên sếp tổng.

Vương Cư An rất bận rộn, hiếm khi có mặt ở công ty điện tử An Thịnh. Phong

cách làm việc của anh là cho cấp dưới thoải mái phát huy năng lực, chỉ

yêu cầu bọn họ nộp báo cáo thành tích kinh doanh của mỗi giai đoạn, sau

đó nắm phương hướng cơ bản của công ty.

Tùng Dung đã quen với cách làm của Vương Cư An từ lâu. Hai người đều có tác

phong làm việc mạnh mẽ, nhanh gọn, phối hợp tương đối nhịp nhàng, đạt

hiệu quả cao.

Lúc này, Tùng Dung đang ngồi bên cạnh bàn làm việc chờ đợi phê duyệt. Văn

phòng vô cùng yên tĩnh, thỉnh thoảng có tiếng lật giở tài liệu. Người

đàn ông trước mặt dường như có hứng thú với nội dung của bản báo cáo,

hơi gật đầu: "Nhân viên tên Tào Nhược Thành không tồi." Ngừng một lát,

anh hỏi Tùng Dung: "Phòng kinh doanh của chị có mấy người họ Tô?"

Nghe thấy vậy, Tùng Dung cảm thấy hơi kỳ lạ, chị ta đáp: "Chỉ có một người, là Tô Mạt."

Vương Cư An "ờ" một tiếng. Câu nói tiếp theo của anh càng chẳng đâu vào đâu:

"Người này… tên không hay lắm." Nhưng anh không nói tiếp không hay ở chỗ nào mà chuyển sang chuyện khác: "Cô gái đó vào công ty chưa được bao

lâu, hiệu quả làm việc chỉ ở mức trung bình, so với Tào Nhược Thành thì

có khoảng cách nhất định." Nói xong, anh ta nhướng mắt nhìn Tùng Dung.

Tùng Dung biết Vương Cư An ám chỉ vụ thăng chức, chị ta cười nói: "Hai người đều có ưu thế riêng. Tuy thành tích kinh doanh của Tô Mạt không bằng

tiểu Tào nhưng cô ấy giao tiếp tốt, khách hàng tái hợp tác không ít. Hơn nữa, cô ấy làm việc ôn hòa, không kiêu ngạo, không hấp tấp, có năng lực quản lý, hợp tác với người khác cũng không tồi...Về việc chọn ai, quả

thực tôi hơi phân vân."

Vương Cư An giở tập tài liệu trong tay: "70% là khách hàng cũ, khách hàng mới chỉ có 30%. Khách hàng mới của Tào Nhược Thành nhiều gấp đôi cô ta,

năng lực khai thác thị trường rất quan trọng..." Anh ta đóng tài liệu

lại: "Năng lực quản lý và tinh thần trách nhiệm có thể từ từ nâng cao.

Một số nhân tài trong lĩnh vực bán hàng đúng là không có khái niệm tập

thể, người có bản lĩnh thường khó tránh khỏi kiêu ngạo, nhưng không sao

cả, chúng ta có thể từ từ trao đổi, bồi dưỡng. Người làm lãnh đạo không

nên sợ phiền hà, nếu hết lòng đào tạo nhân viên của mình, chắc chắn sẽ

gặt hái được thành quả. Nghề bán hàng cần kích thích bầu nhiệt huyết hơn bất cứ công việc nào khác. Chúng ta không thể dùng quá nhiều quy tắc

trói buộc nhân tài trong lĩnh vực bán hàng. Điều lệ quản lý hành chính

hay nhân sự chưa chắc đã thích hợp với phòng kinh doanh." Vương Cư An

mỉm cười, nói thêm một câu để giữ thể diện cho Tùng Dung: "Thời gian

quản lý Tùng làm nghề bán hàng còn lâu hơn thời gian công tác của tôi.

Nói với chị những điều này, chẳng khác nào tôi múa rìu qua mắt thợ."

Tùng Dung vội lên tiếng: "Đâu có, sếp tổng quá khiêm tốn." Chị ta đã nắm đại khái ý tứ của đối phương. Loại trai trẻ ngoài ba mươi tuổi vừa có tinh

thần vừa có năng lực như Vương Cư An chỉ mong các công ty trực thuộc

vượt lên tuyến đầu. Anh ta không cần biết quá trình cụ thể, chỉ nhìn vào thành tích. Suy nghĩ của anh ta rất bình thường, nhưng Tùng Dung không

thể một lòng làm theo ý anh ta.

Tùng Dung tạm thời không tỏ rõ thái độ, ngoài mặt thể hiện rõ sự lưỡng lự.

Đúng lúc này, người thư ký cầm giấy tờ đi vào. Tùng Dung đã sớm nghe nói ông chủ trẻ tuổi có cuộc sống riêng phóng đãng, hôm nay cặp với em minh tinh này, ngày mai em người mẫu khác, nhưng ở công ty không hề có điều

tiếng, chọn thư ký cũng là người có tướng mạo nghiêm chỉnh, ăn mặc đàng

hoàng, đồng thời có năng lực khá. Có thể thấy trong một số doanh nghiệp

gia tộc, tuy có gốc rễ chắc chắn từ đời cha ông nhưng các công tử nhà

giàu cũng không phải hạng tầm thường.

Nhân lúc Vương Cư An phân tâm, Tùng Dung lên tiếng: "Tô Mạt tiến bộ rất

nhanh. Cô ấy cũng là một nhân tài, chỉ có điều hiện tại, về mặt thành

tích thì đúng là không bằng người khác. Con người tiểu Tào có năng lực

thật đấy, nhưng giao tiếp tệ đến mức thường xuyên bị khách hàng khiếu

nại. Tôi có ý này, chúng ta đang có một khách hàng lớn đầy tiềm năng, là ông chủ Lý của Trung Thuận. Ngườ