XtGem Forum catalog
Lãnh Cung Thái Tử Phi

Lãnh Cung Thái Tử Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329733

Bình chọn: 9.5.00/10/973 lượt.

lâu ở phía sau. ”Dẫn đường đi, ta cũng muốn gặp hắn ngay.” Long Y Hoàng nói. Thị nữ lại hạ thấp người, thập phần cung kính dẫn Long Y

Hoàng đi đến phía trước, ra khỏi cánh cửa, trước mắt chính là các cung

điện tráng lệ rộng lớn, được đèn lồng trang trí, lại xinh đẹp vô cùng,

thị nữ nghiêng người, tay trái hướng về cầu thang hoa lệ bên cạnh ,

nói: “Xin người vào đây, thái tử phi.” Lầu gác thập phần rộng rãi, trên đó trang trí tơ băng hồng phấn và hoa màu tím nhạt, còn hai bên rất nhiều đèn lồng vàng nhũ chiếu sáng, trên lầu gác trải thảm hồng dày , tơ sợi màu vàng buộc vòng

quanh hoa văn như mây bay , thị nữ hai bên lại đứng chỉnh tề , quần

lụa mỏng cùng màu phiêu dật, màu tím nhạt cùng màu trắng giao nhau, cao

nhã mà không tầm thường, nhìn kỹ sẽ không khó để phát hiện mặt trên thêu hoa đơn giản , nhìn cẩn thận , tuy y phục ở đây ngàn lần giống nhau,

nhưng bộ dạng của thị nữ trang nghiêm rất khuynh quốc khuynh thành. Mộ Dung Xá Nguyệt người này… Thực ra, hắn rất có diễm phúc! Long Y Hoàng đỉnh đầu toàn mồ hôi lạnh, đi theo hướng

thị nữ nghênh đón nàng lên phía trên, ở nơi nàng đi qua, thị nữ đứng ở

hai bên rất có lễ phép mà quỳ gối. Một đường đi lên, cho đến đỉnh, Long Y Hoàng thật muốn

chạy về nơi lúc đầu hét to một tiếng, có phải đi nhầm kỹ viện hay không ! Ở nơi đầu thành rất là bằng phẳng rộng lớn, bởi vì tương đối cao nên rất trống trải, gió lại thổi mạnh. Mái nhà tỏa ra khí nóng, ở trong khắp ngõ ngách có đội

nhạc đặc biệt diễn tấu nhạc khúc, một cái đình nghỉ chân lộng lẫy tại

kia, bao khắp bốn phía là vô số vũ cơ y phục hoa mỹ hứng gió mà múa,

làn váy phiêu dật, theo gió bay lên, hóa thành đóa hoa lúc khép lúc mở,

xinh đẹp không thể không nói lên lời, là một bức tranh cảnh đẹp vui tai

vui mắt. Đình gác là do những cây cột đỏ thẫm tạo nên, trên xà

nhà không ít tơ lụa mỏng lộ vẻ cũ kỹ, còn đèn lồng cùng nến chiếu

sáng chung quanh, thị nữ dẫn Long Y Hoàng đi vào, thảm hồng kéo dài một đường từ dưới lầu đến trước đình, Long Y Hoàng thật sự cảm thấy được

chuyến đi này rất đáng giá, mỗi một bước đều giá rất xa xỉ. ”Minh chủ, Thái tử phi đến.” Thị nữ ở trước đình dừng lại! Tất cung tất kính rất đúng lễ nói với người trong đình. ”Ừ, cho nàng đi vào.” Giọng nói yêu mị biếng nhác sau đó

vang lên, tuy rằng không nhìn thấy người, nhưng trong lời nói của Mộ

Dung Xá Nguyệt luôn hàm chứa ý cười rõ ràng . Long Y Hoàng đi vào, vốn tưởng rằng sẽ trực tiếp nhìn thấy Mộ Dung Xá Nguyệt này nhất định sẽ mở hội chào đón, nhưng vừa đi vào,

nàng lập tức biết rằng mình nghĩ quá ngây thơ rồi, trong đình rộng lớn

được thủy sa (*) màu trắng thêu hoa ngăn cách, thủy sa chia làm vài

tầng, mảnh phía trước vừa vặn che khuất thân ảnh Mộ Dung Xá Nguyệt ,

xung quanh được treo hơi có bất đồng , không nhiều cũng không ít, vừa

lúc đem đình chia thành hai, làm Long Y Hoàng xấu hổ toát mồ hôi là

phía trước thủy sa ngăn cách còn có một mảng bức màn che lớn như thủy

tinh rũ xuống , vững vàng đem thân ảnh Mộ Dung Xá Nguyệt giấu ở bên

trong, chỉ nhìn thấy thân hình mơ hồ.

(*): Một thứ vải dệt bằng tơ mỏng mà thưa để làm mũ hay áo mặc mát Long Y Hoàng cảm thấy buồn cười, một đại nam nhân lại biến mình trở thành Tiểu cô nương mười tám trong khuê phòng luôn đem mình

giấu kín như vậy, nàng cũng sẽ không ăn hắn nha. Ở trước mặt nàng bày ra một ghế dài gỗ tử đàn , phía trên

là nhuyễn tháp da lông màu trắng , trước nhuyễn tháp là một cái bàn

dài, trên đó là những món ngon cùng hoa quả tốt, rượu thơm, đối mặt

với màn lụa ngăn cách. ”Mời ngồi, thưa Thái tử phi cao quý.” Giọng nới yêu mị

sau khi thị nữ rời đi lần thứ hai lại vang lên, tuy rằng không thấy rõ,

nhưng bằng trực giác Long Y Hoàng có thể cảm nhận được Mộ Dung Xá

Nguyệt tay vừa lướt qua, ý bảo nàng ngồi trên cái ghế kia. Nàng ngồi lên, da lông tính chất hảo hạng, tơi xốp mềm mại, rất thoải mái. Ngẫm lại, bọn họ bất quá chỉ gặp mặt ba lần, nhưng ba lần này đãi ngộ thật sự là cách biệt một trời một vực. Mộ Dung Xá Nguyệt nằm nghiêng trên nhuyễn tháp phủ

lông xù, tóc đen rơi xuống sau người, dùng tơ lụa xanh ngọc buộc lên, trước mặt được đặt đàn tranh, còn có mỹ nữ rúc vào trong ngực hắn, hắn nắm cánh tay thật chặt, cánh tay gầy suông vươn ra, ngón tay như ngọc ở trên đàn tranh cầm huyền vô tình lướt qua , vang lên một đạo thanh âm thanh thúy , ở tiếng nhạc trong vang đầy trời , có vẻ hết sức không

hài hòa. ”Thái tử phi bôn ba đường dài mệt nhọc, hiện tại thỉnh

người nghỉ ngơi cho khỏe một chút, xem ca múa.” Mộ Dung Xá Nguyệt yêu mị vừa cười rồi nói. ”Ngươi bảo ta tới nơi này chỉ vì nghỉ ngơi cùng xem ca

múa?” Long Y Hoàng quay đầu, nhìn vũ cơ ngoài đình vẫn không biết mệt

mỏi, nhung lụa điểm xuyến, quạt ở trong tay các nàng rực rỡ. ”Không biết Thái tử phi đối với những nơi huyền ảnh này có cái nhìn như thế nào?” Mộ Dung Xá Nguyệt vẫn cười, vẫn lảng tránh lời

Long Y Hoàng. ”Không tồi, tuy rằng không phải là đúng chuẩn kỹ viện

nhưng với kỹ viện cũng không khác lắm , Mộ Dung Xá Nguyệt, không nghĩ

được ngươi còn có tiềm năng làm tú bà , trước kia ta thật s