XtGem Forum catalog
Lãnh Cung Thái Tử Phi

Lãnh Cung Thái Tử Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329935

Bình chọn: 8.00/10/993 lượt.

ọi chuyện giải quyết, sau đó thì được người khác nâng trở về nửa chết

nửa sống. Chuyện như vậy có một lần cũng thôi, phát sinh vô số lần, hắn cũng không có kiên nhẫn gì nữa. ”Đó là chuyện của hắn, ta chỉ cần quan tâm hắn là tốt

rồi, sẽ không để ý hắn không có báo đáp, chỉ là ta nghĩ như vậy, cứ như

vậy, Phượng Trữ Lan, ngươi cũng nên không xen vào.” Long Y Hoàng phản

bác . ”Hiện tại, chỉ cần ngươi an an phận phận ở trong hoàng

cung, không cần tùy tiện chơi trò một mình xuất cung làm chút việc, ta

cũng không có yêu cầu gì, ” hắn ném cho nàng một cái liếc mắt, bước

nhanh ra khỏi phòng, trước khi ra cửa, còn theo bản năng phân phó cung

nữ: “Hảo hảo chiếu cố Thái tử phi, lát nữa mời ngự y đến khám lại.” ”Vâng, Thái tử.” Phân phó xong, Phượng Trữ Lan yên tâm thoải mái mới bằng lòng hoàn toàn rời đi. Mộ Dung Xá Nguyệt… Thật sự không chết? Long Y Hoàng đột nhiên cảm thấy trước nay mình chưa có mệt mỏi quá độ như vậy cả tinh thần lẫn thể chất, nếu hắn lại rèn sắt khi

còn nóng đến cho nàng một Hồng Môn Yến, nàng nhất định sẽ điên mất! Lần sau, mình tuyệt đối không thể nương tay, nhất định

phải đem hắn trực tiếp dày vò hắn đưa lên trời! Để hắn vĩnh viễn cũng

không thể trở về! Nàng ở trong phòng, ngủ hết buổi chiều, sau khi tỉnh dậy, lại bị hàng loạt ngự y chẩn mạch kiểm tra, cuối cùng bọn họ nhất trí

cho kết quả “Không có trở ngại”, nàng cách bức rèm che, miễn phí cho bọn họ vài chữ : lãng phí thời gian. Vài ngự y chỉ có thể ngoan ngoãn lui xuống. Không có Mộ Dung Xá Nguyệt kích thích chơi đùa, nàng vô

cùng nhàm chán, ở trong tẩm cung đứng ngồi không yên, sau khi chuyển vài vòng cuối cùng quyết định đi thăm Phượng Ly Uyên. Bất quá… vào lúc này, Vân Phượng Loan chắc chắn đang chăm

sóc hắn, mình đến đó, có thể có vẻ đường đột hay không? Vô lễ? Ý đồ quá mức rõ ràng? Long Y Hoàng một mặt khốn khổ suy tư, mặt khác cơ thể cũng không nghe lời đi ra cửa, vô thức, đi đến hướng tẩm cung Phượng Ly

Uyên. Rất nhanh đã đến trước tẩm cung của hắn, nàng đột nhiên đổi hướng, đi đến ngự dược phòng. Gần tới đầu mùa đông, cảnh sắc trong hoàng cung có vẻ tiêu điều, lá khô rụng không ít, vẫn còn đang rụng, rơi đầy trên mặt đất,

nàng giẫm lên, thanh âm lá khô vỡ vụn thực thanh thúy, tuy các cung nữ

đã cố gắng quét dọn, nhưng chỉ một lúc sau, trên đất là những sinh mệnh

lá khô rơi đầy. Long Y Hoàng nghĩ trực tiếp đem những cành lá sắp lìa cành đó cắt hết, dù sao thì qua năm mới sẽ có cái mới. Nhưng nàng chưa nói, thật sự lười hơn nữa, tiếp tục đi con đường của mình. Đi đến cửa tẩm cung, nàng chợt nghe rõ ràng giọng oán giận từ bên trong truyền đến, là giọng của Vân Phượng Loan. ”Vương gia… Đã nói bao nhiêu lần, bây giờ miệng vết thương còn chưa kết vảy, tuyệt đối không thể cử động nữa, hiện tại tốt hơn

rồi, không biết qua bao lâu mới có thể khép lại.” Phượng Ly Uyên không đáp lời của nàng ta. Long Y Hoàng ở trong đình viện đợi thật lâu, đều không

nghe thấy Phượng Ly Uyên trả lời, nàng dừng một chút, vẫn quyết định đi vào. Mặc kệ thế nào, vẫn muốn tự mình xác định tình trạng của hắn thì mới an tâm. Phòng khách không có người, nàng hỏi cung nữ, cung nữ trả

lời, Phượng Ly Uyên và Vân Phượng Loan đều ở phòng ngủ trên lầu. Nàng sớm nên nghĩ đến, cũng không đến mức ngu ngốc cố ý hỏi cung nữ. Thuốc trị thương do mình tỉ mỉ điều chế nắm chặt ở trong

tay, một tay kia nàng nhấc váy, rất cẩn thận tiêu sái đi lên lầu. Nàng thích độc, lại thập phần chán ghét phối chế thuốc trị thương, lúc nàng đến ngự dược phòng vừa mới tiến vào, đột nhiên căm

hận bản thân lúc trước vì sao không dụng tâm học tập, nàng có thể liếc

mắt một cái nhìn ra dược liệu nào xứng với dược liệu nào sẽ trở thành

độc tức khắc trí mạng, cũng không có thể tự mình nghĩ ra cái gì cùng cái gì có thể điều phối thuốc trị thương hàng vạn hàng nghìn lần, cuối

cùng, vẫn là nhờ ngự y phối hợp với nàng, cuối cùng mới đem thuốc trị

thương vừa lòng điều chế ra. Đi đến cửa phòng ngủ, nàng lập tức thấy được một cung nữ

bưng thau máu loãng từ bên trong đi ra, gặp nàng đi vào, cung kính quỳ

gối, nhẹ nhàng tránh nàng, sau cùng đi xuống. Thau máu loãng, vừa nhìn trong lòng Long Y Hoàng liền run sợ. Lúc trước, khi nàng đem cổ tay mình cắt vỡ cứu người, cũng không hề sợ hãi, nhưng hiện tại, nàng có chút chóng mặt. Sau khi cung nữ bẩm báo , lúc này nàng mới đi vào phòng,

tiến vào phòng, lập tức nhìn thấy nửa người trên Phượng Ly Uyên ngồi ở

trên giường đỏ thẫm, mà bên cạnh hắn, Vân Phượng Loan đang cẩn thận đem những băng vải trắng như tuyết quân một vòng lại một vòng trên miệng

vết thương đã được đắp thuốc tốt nhất. Lúc ấy, khi từ dạ thành trở về, bởi vì hắn không rên một

tiếng, hơn nữa ban đêm nhìn không rõ ràng, Long Y Hoàng không biết vết

thương lại dữ tợn khủng bố như vậy, tuy rằng rất nhỏ, cũng rất dài, còn không biết nông sâu thế nào, cánh tay hắn từ trên xuống dưới đều là vết thương. ”Thật có lỗi, Thái tử phi, ta hiện tại chỉ sợ không thể

tiếp ngươi, ta phải băng bó miệng vết thương hết mới có thể, nếu

không lại muốn nứt ra nữa.” Vân Phượng Loan vẻ mặt xin lỗi, nó