
nàng cười vô cùng đắc ý. “Sáng mai ta muốn nhìn thấy ngươi xuất hiện ở trước mặt
ta, nhưng mà hiện tại đã khuya rồi, ta muốn nghỉ ngơi, nếu như sau khi tỉnh dậy nhìn không thấy ngươi… Từ nhỏ ta luôn tin rằng, người sống có thể tùy tiện chạy loạn, nhưng người chết thì không thể, thời buổi bây
giờ tìm kiếm một khối thi thể, so với tìm người sống thì dễ dàng hơn, ”
Long Y Hoàng hết sức hài lòng với khả năng kiềm chế của Mộ Dung Xá
Nguyệt dù mình đã hiếp bức hắn, nàng nhìn Phượng Trữ Lan vẫn luôn im
lặng: “Phượng Trữ Lan, đã khuya rồi, chúng ta đi nghỉ ngơi thôi, thức
đêm đối với thân thể không tốt.” “Được.” Phượng Trữ Lan từ trên ghế đứng lên, không lưu lại dấu vết liếc mắt nhìn vẻ mặt Mộ Dung Xá Nguyệt đã xám thành tro, đi về
phía giường. “Đúng rồi, ngày mai ta sẽ phân phó cung nữ chuẩn bị y phục xinh xinh đẹp đẹp, Mộ Dung Xá Nguyệt, ta thập phần chờ mong vẻ kinh
diễm của ngươi.” Long Y Hoàng suy nghĩ rồi cười nói, xoay người đi vào
màn lụa phía bên kia, lại không hề nói gì nữa, chắc là đã nghỉ ngơi rồi. Trong bóng tối đầy quỷ dị, Mộ Dung Xá Nguyệt vạn phần đau đầu hối hận che trán, vẻ mặt thống khổ chịu không nổi. Đêm hôm đó giống như thoi đưa trôi qua rất nhanh, hắn chỉ
là ngồi thất thần trên ghế, cũng không lâu lắm, mặt trời mọc lên từ
phía đông , chiếu ánh sang rực rỡ vạn trượng khắp nơi. Mộ Dung Xá Nguyệt có cảm giác như có người bóp chặt tim
mình, toàn thân từ trên xuống dưới đều tràn ngập dự cảm không tốt, lại
giống như có nước lạnh hất vào, lạnh đến thấu xương. Hắn bắt đầu lâm vào đấu tranh đầy đau khổ giữa —— muốn chết, hay là muốn tôn nghiêm? Trước đây hắn đối với Long Y Hoàng, nhất định nàng đã tích lũy rất nhiều oán hận, hơn nữa lại là nói được là làm được là nữ nhân tâm ngoan thủ lạt [2'>…
[2'>: thủ đoạn độc ác Ngay lúc nội tâm hắn đang giãy dụa vô cùng, Long Y Hoàng
đã ngủ đầy đủ, kéo màn lụa ra, nhìn bình thản tiêu sái đi qua mặt hắn
mở cửa ra, để cung nữ tiến vào hầu hạ rửa mặt. Vẻ mặt Mộ Dung Xá Nguyệt đều cau mày. Các cung nữ ra ra vào vào đều cho hắn ánh mắt kỳ quái,
nhưng hai vị chủ nhân đều không nói gì thêm, các nàng cũng không dám
thảo luận. Long Y Hoàng không biết ở bên tai một cung nữ thấp giọng
nói gì đó, cung nữ kia hơi kinh ngạc, lập tức đi đến trước tủ y phục hoa lệ tinh mỹ , đem tất cả y phục của nàng lấy ra, từng cái từng cái sắp
xếp rất ngay ngắn, vừa liếc mắt là có thể thấy. Vẻ mặt Mộ Dung Xá Nguyệt càng thêm khó coi, trong đầu đều hiện lên điều Long Y Hoàng nói đêm qua , y phục xinh xinh đẹp đẹp … Phượng Trữ Lan sau khi rửa mặt xong, khóe môi trước sau
như một luôn mỉm cười ấm áp, mười ngón tay thon dài ôm lại mớ tóc dài
của mình, luôn luôn cấp cho Mộ Dung Xá Nguyệt một cái ánh mắt kỳ lạ làm
hắn không thoải mái, giống như đã dự tính âm mưu gì. Long Y Hoàng vừa chải đầu, vừa đi đến y phục đỏ đỏ vàng
vàng trước mặt, nhìn như đang chọn lựa rất phiền não, Phượng Trữ Lan
cũng ở bên cạnh đưa ra chủ ý giúp nàng —— nhìn thấy này tình này cảnh,
Mộ Dung Xá Nguyệt chỉ có thể nhắm mắt lại lo lắng bất an mà cầu nguyện. Hắn mệnh cũng muốn, mặt mũi cũng muốn… Hy vọng Long Y Hoàng không cần làm quá mà cắt đứt đường sống của hắn! Y phục hoa lệ kiều diễm đủ mọi màu sắc, Long Y Hoàng chọn đến hoa mắt, nàng cũng không biết mình còn có nhiều y phục đẹp đẽ quý giá như vậy , bình thường chỉ mặc những thứ đơn giản: “Phượng Trữ Lan, ngươi nói, màu nào đẹp?” “Tím nhạt đi, ta thấy màu tím nhạt rất xinh đẹp.” Phượng Trữ Lan trợ trụ vi ngược nói, trả lời lưu loátrõ ràng . “Nhưng, y phục tím nhạt đều rất bảo thủ, nhìn rất nghiêm
chỉnh, dáng người tốt như vậy , làm sao có thể bị mai một chứ? Vẫn nên
nhìn lại đi.” Long Y Hoàng đánh giá y phục Phượng Trữ Lan nói , lắc đầu thở dài, cuối cùng bỏ qua. “Cũng đúng, hơn nữa hiện tại cũng lạnh lắm, mặc nhiều
như vậy cũng không được.” Phượng Trữ Lan cười ưng thuận, khó có khi hai
người tâm ý tương thông như vậy. Đối thoại của hắn cùng Long Y Hoàng bay tới taiMộ Dung
Xá Nguyệt , làm hắn xúc động muốn trốn —— đương nhiên, nếu không phải
mạng mình đang trong tay Long Y Hoàng thì… Đáng chết… Chẳng lẽ tạm thời thật sự bị nàng phế bỏ công lực như vậy sao? Hắn tuyệt vọng nhìn tay của mình, âm thầm vận công, lại không có một chút ngoại lúc nào nổi lên. “Mộ Dung… tiểu Mộ Dung đáng yêu…” Long Y Hoàng đột nhiên ôn nhu kêu hắn, bắt đầu thúc giục hắn: “Nhanh lên nào, lại đây nè,
vẫn ngồi ở chỗ kia có ý nghĩa gì đây?” Mộ Dung… Toàn thân Mộ Dung Xá Nguyệt bắt đầu nổi da gà, đang định
hờ hững với lời gọi của nàng, Long Y Hoàng bỗng nhiên vừa chuyển đề tài
vừa quát: “Mộ Dung Xá Nguyệt! Lại đây cho ta!” Hắn thống khổ cau mày, chầm chập từ ghế trên đứng lên, nửa ngày không có di chuyển thân thể, cảm thấy tay chân đều run lên, hắn
một bước nhỏ một bước nhỏ di chuyển đến trước mặt Long Y Hoàng đang mỉm cười với mình , không cam nguyện nói: “Chuyện gì…” “Cũng không có chuyện gì, chỉ cảm thấy y phục ngươi mặc cả ngày cũng dơ bẩn rồi nên thay thôi, ngươi nhìn xem , chỗ này của ta
cũng không có cái gì y phục gì khác, mặc vào thử để ta nhìn xem, giữ