
ớc lại gần, vẻ mặt dâm tà.
“Em không xong rồi!”
Không đợi Tề Phàm phản bác, Hàn Phi đã tới trước đe
dọa anh, người này gần đây cả đầu luôn nghĩ chuyện xấu, xem ra phải dạy dỗ lại
cho tốt.
Gặp hai dính sát lấy nhau, không muốn làm bóng đèn cho
hai người, cô thay quần áo, phẫn nộ đi thử vai .
Ở cùng Thiên Ân hơn hai tháng, Thiên Ân và cô đã có
thói quen ở chung, cô cũng bởi vậy mà tâm thần không yên , buổi tối cũng ngủ
không ngon giấc.
Hôm nay kết thúc công việc sớm, cô gọi điện thoại tới
Lạc gia.
“Phàm Phàm Phàm Phàm, là mẹ ạ?”
Thiên Ân đang ống nghe to sắp che hết mặt nó, kêu lớn
tiếng.
“Là mẹ đây, Thiên Ân đang làm cái gì thế?”
“Chơi quy bài với ba ba, ba ba giống y hệt mẹ, luôn
thua, chả thú vị tí nào!”
“À.”
Vì Thiên Ân nói anh không thú vị, hai cha con một trận
cười đùa, nghe thấy Lạc Kì ở nhà, Tề Phàm nhất thời có chút bối rối, đang nghĩ
nên nói tiếp cái gì thì Lạc Kì đã nhận lấy điện thoại.
“Phàm Phàm, là anh. Thiên Ân em không cần lo lắng,
thật ra lo lắng phải là em đấy, một người ở bên ngoài phải chăm sóc mình cho
tốt. Thiên Ân rất ngoan, ban ngày anh không ở nhà, mẹ sẽ chơi với nó, buổi tối,
anh sẽ dỗ nó ngủ .”
“Vậy em cũng an tâm, giúp em hôn Thiên Ân, nói với nó
em sẽ về nhanh thôi, cứ như vậy đã nhé, gặp lại.”
Không đợi Lạc Kì trả lời, Tề Phàm đã cắt đứt điện
thoại. Cô thật sự là vô dụng, nghe thấy giọng anh mà tâm đã hoảng hốt không
ngừng!
Nắm ống nghe đang tút tút, Lạc Kì có chút buồn bã,
hiện tại, một câu cô cũng không đồng ý nói với anh sao!
======
Lạc Kì thấy Lạc Vân, không cảm nhận được thấy tình cảm
chị em ấm áp, mà cảm thấy phía sau lưng gió rít từng cơn.
Người phụ nữ trước mắt này, sinh cùng ngày cùng tháng
với anh, chỉ nhanh hơn anh một phần tư giờ ngắn ngủi, nhưng cô quỷ kế đa đoan,
anh phải chịu đựng hai mươi mấy năm, gặp ngoài đường thì chạy như điên, cùng
lắm chỉ để lại vài dấu vết chân trên đường cô mà thôi.
Sự hiện diện của cô, tuyệt đối tuyệt đối không phải
chuyện gì tốt.
“Sao thế này, Lạc đại tổng tài quang lâm tới cái miếu
nhỏ khó coi này, có gì phải làm ư?”
Trên mặt không có bao nhiêu biểu tình, trong lòng lại
tính toán, binh đến tướng chặn, nước lên thì đắp đê.
“Chị tốt xấu gì cũng là chị ruột em, đến thăm em mà
thôi, nói chuyện mà cứ động vào việc là sao?”
Lạc Vân cầm thuốc trên bàn Lạc Kì, rút ra một điếu
châm, thảnh thơi ngồi đối diện Lạc Kì.
“Bởi vì biết chị là chị của tôi, tôi mới biết chị tới
ắt là không có chuyện tốt, nói đi, chị làm xằng làm bậy gì muốn tôi giúp thu
dọn hậu quả đây!”
Sớm chết sớm siêu sinh, anh hiện tại không có sức mà
tiêu tốn với cô.
“Em nói vậy, làm cho người ta rõ thương tâm!”
Ngoài miệng nói thương tâm, trên mặt lại cười tính kế.
“Thương tâm xong rồi thì nói đi.”
Đối với Lạc Vân, anh thật sự rất khó có kiên nhẫn.
“Lạc Kì, em có biết, chị vừa mới thay đổi công ty, bán
nội y, muốn mượn người của em giúp chị chụp một ít để quảng cáo.”
“Là chuyện này?”
Nếu là chuyện này, yêu cầu của Lạc Vân vẫn còn dễ dàng
bình thường chán.
“Chỉ có việc này.”
“Chị gọi điện thoại một cú là được, muốn ai chụp,tôi
sẽ giúp sắp xếp thời gian. Tiền nong cụ thể, chị có thể bàn bạc kĩ với người
đại diện của cô ấy. Vì là chị em người nhà với tôi, tôi sẽ bảo họ tính rẻ
chút.”
Anh đã cố gắng phụng sự hết sức.
“Nếu chỉ muốn rẻ một chút, chị lại tự mình đi chuyến
này sao?”
Lạc Vân cười vẻ mặt từ ái, lời nói ra làm Lạc Kì tức
giận đến cái mũi phát bốc hơi.
“Công ty em nắm trong tay người tài thế, nào là bốn
bong hoa đào, năm đóa hoa kim, tổng cộng có 9 vị, chị muốn toàn bộ ra làm người
phát ngôn, hơn nữa, về giá, chị muốn giảm ba lần!”
“Lạc Vân, sao chị không đi làm việc tróc nợ đi, tôi
cảm thấy lĩnh vực đó là thiên phú trời ban cho chị đó!”
“Em thân yêu, em nói vậy, làm cho người chị này khó mà
có thể chịu đựng được!”
“Vậy chị không cần chịu đựng hay nghĩ gì nữa, tôi sẽ
không đồng ý!”
Lạc Vân thấy anh lời lẽ chính nghĩa như thế, cũng
không miễn cưỡng.
Chẳng qua trong lòng lại thầm nghĩ: Lạc Kì, giờ là chị
cầu chú, nhưng để xem, rất nhanh, chú sẽ phải cầu chị, lúc đó, còn lâu chị sẽ
hào phóng vậy đâu!
“Ai, xem ra, tôi đành nghĩ biện pháp khác vậy. Nhưng
mà Lạc Kì này, em trăm ngàn đừng quay đầu cầu chị đấy, bởi vì khi đó, chị sẽ
cho em hối hận vì có người chị này.”
Nói xong, nhấc đôi giầy cao gót, ra khỏi cửa tao nhã
nhất, phút cuối cùng, còn quay đầu nhìn Lạc Kì lộ ra chút thâm ý mà cười.
Lạc Kì hít sâu hơn mười lần, sao lại có người phụ nữ
ghê gớm dọa người đến vậy, hơn nữa cô ta lại chính là chị gái ruột của mình!
======
Nhận được điện thoại của Lạc Vân điện thoại. Tề Phàm
có chút kinh ngạc.
Đây là chị gái ruột của chỗng cũ, trong lòng cô, quả
thực hai người đều là thần cả!
Trong ấn tượng của Tề Phàm, giường như không có chuyện
gì là Lạc Vân không làm được cả.
Từ nhỏ cô đã bị giáo dục, phải lấy chị Lạc Vân làm
gương, nên cô ấy như một thần tượng, một vĩ nhân trong lòng cô.
Vì vậy, đối với vị chị gái của chồng cũ, cô không
những thích mà còn sùng bái và kính sợ.
“Phàm Phàm,
Cùng chuyên mục
Chuyện được yêu thích
-
Tôi và hắn ta Cúgià (<a href="http://www.facebook.com/trang.dieu.58" target="_blank" target="_blank">facebook</a>) Truyện dài tập