
hông cần anh chuyển
lời. Mau tránh ra!” Hoàng Thiên Tứ đang định đẩy ra, phía sau anh truyền đến một thanh âm. “Sao lại thế này?”
“Chào cô Daisy! Anh này muốn tìm Uông
tổng, nhưng anh ta không có hẹn trước.” Bảo vệ nhìn thấy cô rất
cung kính, dù sao cô cũng là Uông tổng phu nhân tương lai.
Daisy? Hoàng Thiên Tứ nhìn cô, chắc cô chính là vị hôn thê của Uông Hạo Thiên.
“Anh à, xin hỏi anh có chuyện gì không?” Daisy hỏi. Nếu anh có chuyện quan trọng mình có thể chuyển lời giúp.
“Có, đương nhiên có chuyện. Chỉ có
điều nói cho cô biết cũng được, cô có thể thay tôi chuyển lời.
Nói cho anh ta biết, Vi Vi là của tôi, xin anh ta đừng nên tiếp
tục làm phiền. Còn cô nữa, cũng nên quản tốt vị hôn phu của
mình.” Vẻ mặt Hoàng Thiên Tứ tức giận nói.
Daisy ngây ngẩn cả người, chuyện này
là sao?! Thử mở lời: “Xin hỏi anh có quan hệ như thế nào với
Thích Vi Vi? Vì sao lại tức giận như vậy?”
“Tôi là bạn trai của cô ấy. Vì sao
lại tức giận như vậy, đêm qua bọn họ ở cùng với nhau, cô không
tức giận sao?” Hoàng Thiên Tứ hừ lạnh nhìn cô chằm chằm.
“Chỉ có vậy?” Daisy không hiểu vì sao anh tức giận như vậy.
“Chỉ có vậy?” Hoàng Thiên Tứ lại
càng không hiểu, vì sao cô lại có loại phản ứng này. “Rốt
cuộc cô đã nghe rõ chưa?”
“Nghe rõ, anh nói Vi Vi cùng Hạo Thiên ở cùng một chỗ.” Daisy lặp lại một lần nữa, chính mình không có nghe nhầm.
“Cô đã biết, cô không tức giận sao? Cô không cảm thấy phẫn nộ sao? Cô chính là vị hôn thê của anh ta
mà.” Hoàng Thiên Tứ thật sự không thể hiểu được người phụ nữ
này.
“Tôi không tức giận, có gì mà phải
tức giận. Hạo Thiên thích cô ấy thì thích cô ấy. Chỉ cần tôi
có thể ở cùng một chỗ với anh ấy, chỉ cần tôi có thể gả cho anh ấy là được rồi.” Daisy nhún nhún vai không sao cả.
“Cô …người phụ nữ này có phải là
kẻ ngốc không? Hay là đối với chuyện này rất tiến bộ? Nếu cô
yêu anh ta tại sao lại không thèm để ý anh ta và người phụ nữ
khác ở cùng một chỗ?” Nghe được lời của cô, Hoàng Thiên Tứ
không thể tin nổi nhìn cô, anh thật sự không biết trên đời còn
có người phụ nữ như vậy.
“Tôi không ngốc. Tôi nghĩ như vậy cũng là vì để ý, nếu biết không thể ngăn cản, vậy nên thản nhiên
chấp nhận.” Daisy nói. Nhưng thật ra là bởi vì cô tin tưởng,
đàn ông cuối cùng cũng sẽ trở về nhà.
“Đồ điên.” Hoàng Thiên Tứ mắng một
câu. Có lẽ cô coi trọng Uông Hạo Thiên có tiền, nhưng mà mình
không giống cô ta. Mình là một người đàn ông, đàn ông làm sao có thể cho phép chuyện như vậy xảy ra ở trên người mình.
“Anh tên gì? Không bằng chúng ta làm
bạn, như vậy có thể giúp đỡ lẫn nhau.” Daisy nói. Mặc dù mình không thèm để ý, nhưng mà cũng hi vọng Hạo Thiên chỉ thích
một mình mình.
“Cùng với loại người như cô thật
không có gì để nói. Cô dẫn tôi vào trong gặp anh ta, coi như cô
giúp tôi một lần.” Hoàng Thiên Tứ đột nhiên yêu cầu.
“Anh muốn cãi nhau cùng với Hạo Thiên
sao? Thật xin lỗi, tôi không thể dẫn anh vào.” Daisy từ chối. Bộ dạng này của anh đúng là dáng vẻ muốn cãi nhau. Lại nói, đây
chính là công ty, đối với Hạo Thiên nhất định ảnh hưởng không
tốt.
“Cô …” Hoàng Thiên Tứ tức giận nhìn cô chằm chằm. Cô thật sự là không thể nói lý, quay đầu bước đi.
“Này, anh còn chưa nói cho tôi biết anh tên là gì nha.” Daisy ở phía sau hô.
“Tôi sẽ lại đến.” Thế nhưng anh cũng không quay đầu lại liền đi.
Daisy nhìn anh, nghĩ đến những lời
anh vừa mới nói, chẳng trách tối hôm qua mình gọi điện thoại
cho Hạo Thiên, anh ấy nói không rảnh. Thì ra là ở cùng với cô
ấy, tuy rằng cố gắng khiến cho mình không thèm để ý nhưng mà
tâm vẫn nhịn không được chua xót.
Hỗn hỗn độn độn qua một ngày, Thích Vi Vi cũng không biết mình làm sao mà đến được đây. Suy nghĩ
đầy trong đầu đều là làm sao nói với anh, anh sẽ không cho là
mình thật thấp hèn chứ.
“Vi Vi.” Daisy nhìn thấy cô, miỉm cười tiến lên chào.
“Là cô?” Sắc mặt cô không tốt, cho nên giọng điệu cũng không được tốt. Lúc này thật không có tâm tình gặp cô ta.
“Có rảnh không? Chúng ta đi uống nước một lát.” Daisy vốn quen thuộc khoác lên cánh tay của cô.
“Thật ngại quá, hôm nay tôi không
rảnh.” Thích Vi Vi đem cánh tay rút ra. Chính mình đang phiền
lòng, không có thời gian cùng cô ta nói những chuyện linh tinh
không quan trọng.
“Đang phiền muộn sao?” Daisy liếc nhìn cô một cái, đột nhiên nói: “Hôm nay tôi nhìn thấy anh ta tới
công ty của Hạo Thiên.”
“Ai? Thiên Tứ sao?” Thích Vi Vi hoảng hốt nhìn cô, vội vàng hỏi: “Vậy thế nào? Anh ấy đã làm gì?”
“Cô cảm