Pair of Vintage Old School Fru
Lười Phải Yêu Anh

Lười Phải Yêu Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323462

Bình chọn: 8.00/10/346 lượt.

ai ruột cô ta cũng tìm tới được, lại còn làm việc cho

cô! Thật có phong phạm của ông chủ năm đó! Tô tiểu thư, cô hoàn toàn có thể đến

công ty giúp ông chủ đấy!”

“...” Tô Thiên Thiên xấu hổ, “Không dám nhận không dám

nhận...”

“Vậy lát nữa cô định nói sao với ông chủ đây?”

“Cái này...” Tô Thiên Thiên nghiêng đầu suy nghĩ một

chút, “Chưa biết được, mẹ tôi cũng không chịu tới.”

“Hay là Tô tiểu thư theo ông chủ dự buổi lễ đi!” Trợ

lý Trương nói, “Tiểu thư vốn không ra mặt bao giờ, đột nhiên xuất hiện, có lẽ

có thể giúp khu nhà mới có được sức hút chưa biết chừng, vị tiểu thư chưa từng

lộ mặt bao giờ của Địa sản Thiên An, chắc chắc đám báo chí sẽ thấy rất hứng

thú...”

Tô Thiên Thiên đông cứng, “Tôi... có thể sao?”

“Có gì mà không thể?” Trợ lý Trương chỉ chỉ quần áo

trong phòng, “Lễ phục cũng có rồi, tiểu thư cô hãy lên sàn, cho ông chủ một

niềm vui bất ngờ đi!”

“...” Tô Thiên Thiên cảm thấy hình như trợ lý Trương

đã định nghĩa ba cô thành một người ba từ ái vì sợ con gái mình bị dư luận chú

ý dẫn đến áp lực quá lớn nên mới che giấu cô, thực ra thì chẳng qua là ba cô

cảm thấy nếu như cô mà xuất hiện trong những buổi tiệc như thế này thì sẽ phải

thường xuyên đi dự tiệc, mà thường xuyên đi dự tiệc sẽ thành thói xấu xa xỉ

thối nát, thỉnh thoảng còn phải sắm sửa quần áo trang sức, tiêu pha sẽ nhiều vô

cùng, huống chi ông cũng không cảm thấy con gái mình có gì hay ho mà khoe

khoang...

“Aiz! Lần đầu tư này của ông chủ rất phiêu lưu, mảnh

đất này giá cao như vậy, lại sợ bán không được, bắt đầu phiên giao dịch cũng

không biết nên làm gì để xúc tiến tiêu thụ, nếu như làm tốt, sau này sẽ rất

thuận lợi, nếu mà không ra cái dạng gì thì nhức đầu rồi, bên này đợt hai, đợt

ba còn đang xây cất, mà bên phía thành phố S tháng sau đã khai công rồi...” Trợ

lý Trương tự nhủ, “Ông chủ nhức đầu lắm đấy! Tôi còn có việc đi trước đây...”

Nhìn bộ lễ phục tơ tằm tầng tầng lớp lớp treo trên giá

áo, cùng với bộ trang sức kim cương trên tủ đầu giường, cô đại khái có thể

mường tượng được khi mình mặc bộ đồ đó, đeo mấy thứ trang sức kia vào, chắc...

giống con khỉ mặc lễ phục chăng?

...

Ninh Xuyên đưa chị gái đến khách sạn anh đang ở, thực

sự mất công mất sức một hồi, chưa kể đến chuyện tài xế nhìn dáng vẻ tranh chấp

của bọn họ, lại thấy mỗi người một câu, “Đi về trước!” “Không được đi!” “Lái

xe!” “Dừng xe!” khiến cho tài xế không nhịn được, cuối cùng chẳng thèm lấy tiền

mà thả cả hai xuống vỉa hè.

Tiếp thu bài học lần trước, chỉ sơ ý một chút đã để

chị ấy chạy mất, lần này Ninh Xuyên một bước không rời, tóm lại không để Ninh

San chạy thoát. Ninh San giờ không có cách nào, cảm thấy cứ lôi lôi kéo kéo với

anh ở trên vỉa hè như vậy thực sự là quá mất mặt, đành đồng ý cùng anh quay về

khách sạn, dẫu gì cũng giúp người đang mặc nguyên bộ đồ ngủ, mặt còn chưa rửa

như cô có thể rửa cái mặt.

Rửa mặt xong, đã gần tới chín giờ, Ninh San bước ra từ

phòng vệ sinh, sắc mặt chẳng tốt lành gì nhìn Ninh Xuyên, “Bây giờ em hài lòng

chưa, em tưởng chị không tham gia được buổi lễ đó thì sau này không còn cơ hội

nữa à?”

“Chị tỉnh táo một chút được chứ?” Ninh Xuyên nói, “Chị

xem chị đã tìm ai, người đó có vợ có con rồi, cho dù có ở bên chị thì cũng

không lâu dài, huống chi chị đây là đang phá hoại gia đình người khác!”

“Em muốn dạy Đạo Đức cho chị sao?” Cô cười lạnh một

tiếng, dùng khăn lông lau mái tóc ướt, “Vậy thì thật xin lỗi, đạo đức quan của

chị đã hoàn toàn bị xã hội này mài mòn rồi.”

“Vậy không nói đến đạo đức nữa, nói chuyện một chút

thì được chứ.” Ninh Xuyên bình tĩnh nói, mục đích hôm nay của anh là để trì

hoãn thời gian, không cho chị anh chạy loạn ra ngoài gặp phải chuyện gì, cho

nên thay vì cãi vã với chị ấy, chẳng bằng bình tĩnh nói chuyện, “Tô Uyên Hải căn

bản không cần chị làm tình nhân, chẳng qua là ông ấy đang giận nhau với mẹ của

Tô Thiên Thiên nên mới tìm chị đến để kích thích bà ấy mà thôi, cho nên chị căn

bản chỉ là một con cờ bị lợi dụng, nếu như chị thực sự muốn tìm một kẻ lắm tiền

để có được cuộc sống mà chị vẫn mong muốn thì chị đã tìm lầm người rồi.”

“A...” Ninh San khinh thường nói, “Xem ra em rất hiểu

về gia đình Tô Thiên Thiên nhỉ? Sao hả, hai đứa lại quay về với nhau rồi? Trước

kia không phải em thấy lòng tự ái bị tổn thương nên mới rời khỏi nó sao, bây

giờ lại quay về. Nhìn lại thì em và chị cũng đâu có gì khác nhau, biết đâu

trước kia em không biết nhà con bé đó có nhiều tiền như vậy, biết rồi, không

phải cũng quay đầu lại tìm nó còn gì?”

“Em và Tô Thiên Thiên bây giờ chỉ là bạn bè thôi!” Ninh

Xuyên cố gắng kìm chế cảm xúc của mình, “Huống chi cho dù có khả năng gì, cũng

tuyệt đối không phải là mục đích như chị nghĩ.”

Ninh San vừa lau tóc vừa liếc anh một cái, “Được thôi,

tình cảm của hai người thanh cao thuần khiết, chị chỉ là kẻ phàm tục thôi,

nhưng sao em phải nói là Tô Uyên Hải chỉ lợi dụng chị chứ?”

“Buổi lễ bắt đầu phiên giao dịch ngày hôm nay, cho dù

chị không có ở đó, ông ta cũng sẽ chẳng sao cả, nhiều nhất là tìm một người

khác thôi, đối với ông