Old school Easter eggs.
Lưu Nguyệt Hàn Tinh

Lưu Nguyệt Hàn Tinh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324354

Bình chọn: 8.5.00/10/435 lượt.

h.“Vì sao anh mua

chiếc xe này?” Lời vừa ra, nàng lại hối hận, bởi vì y không đáp lời,

không khí im lặng so với trước càng kinh người.

Một lúc sau, y mới giống như nhớ ra sự tồn tại của nàng trả lời

“Vấn đề này em so với anh phải rõ ràng hơn chứ.” Tuy chỉ trả lời cho có

lệ, nhưng là càng làm cho nàng thêm miên mang suy nghĩ. Suốt chặn đường

không dám hỏi lung tung gì nữa, hai người liền như vậy yên lặng mà đi,

cho đến khi y thuần thục đổ xe tới bãi.

Nàng mới lấy lại tinh thần đánh giá chung quanh, sau đó kỳ quái

hỏi y “Nơi này là đâu?” Y xuống xe mở cửa cho nàng, sau đó nói “Nhà của

anh.” Nàng không nói gì, càng đánh giá chung quanh cẩn thận hơn, nàng

dường như cảm thấy quen thuộc, cho đến khi vào trong nhà, đi đến ban

công lộ thiên trên lầu hai, rốt cục mới biết vì sao bản thân cảm thấy

quen thuộc!

Bởi vì ban công tầm nhìn rất tốt, có thể nhìn thấy gần nữa thành phố L. Hơn nữa cách trường nàng rất gần, chỉ tốn khoảng 10 phút.

Lưu Nguyệt bắt đầu nhớ ra chổ này là chổ nào. Có một khoảng thời gian bên bất động sản thành phố L đầu tư vào đây, tại sườn núi xây rất

nhiều biệt thự xa hoa, lúc ấy nàng cùng đám bạn trong kí túc xá nói đùa, nói người sống trong những ngôi nhà này toàn những kẻ cực phẩm lắm

tiền, chị em bọn họ có thể ra đây tản bộ, lỡ như gặp được cơ duyên thì

sao. Kết quả y lại chuyển đến đây sống.

Hiệp Hàm vào nhà, dáng vẻ thoải mái hơn rất nhiều, rót cho nàng

một ly sữa, rồi tự rót cho y một ly rượu, sau đó ngồi trên sô pha chậm

rãi uống. Lưu Nguyệt sợ hãi ngồi đối diện, y khẽ nâng cằm ý ly sữa trên

bàn là của nàng. Lưu Nguyệt cầm ly sữa lên cho lên miệng uống, tâm tình

từ từ cũng thả lỏng, “Anh còn nhớ em thích uống sữa a?”

Hiệp Hàm thưởng thức ly rượu đỏ trong tay, sau đó hướng Lưu

Nguyệt gật đầu, “Nhớ rất nhiều thứ, em muốn biết không?” Lưu Nguyệt nhìn nhìn nghiêng người tựa vào ghế sô pha. Bộ dạng mị hoặc của Hiệp Hàm,

làm tâm nàng vô thức nhảy dựng lên, gần như mê muội.“Vì sao anh nhớ được em thích xe, thích mùi, thích uống sữa.” Y thình lình đem thân mình dựa vào hướng Lưu Nguyệt đang ngồi, vươn tay nghịch đoạn tóc trên vai nàng, sau đó chậm rãi đối nàng nói “Lần này em tự mình đoán đi.”

Thời điểm y nói chuyện, hơi thở phản phất hương thơm của rượu,

liền như vậy phân tán lan tỏa sau vành tai nàng, khiến Lưu Nguyệt cảm

thấy bản thân tựa hồ cũng uống rượu đến say nồng.

Nàng gần như thở không nổi, nói cũng không ra lực “Kia, anh, anh như thế nào lại tới thành phố L?”

Y lại nuốt một ngụm, sau đó tựa hồ không để ý nói “Công ty

khuếch trương đến nơi này.” Lúc ấy nàng liền cảm thấy có y ở bên không

khí xung quanh tựa hồ không đủ, cũng không cẩn thận suy nghĩ, cho dù mở

chi nhánh mới, một tổng tài như y có cần tự mình đến không?

Không đợi nàng rút ra kết luận gì, y lập tức đứng dậy. Lưu

Nguyệt nhân lúc đó đánh giá bốn phía, sau đó trong lòng liền minh bạch.

Lưu Nguyệt cảm thấy trên đời này, cho dù nàng có không thực sự thấu hiểu Hiệp Hàm, nhưng cũng không tới nổi không biết gì, Hiệp Hàm bình thường

đều thích đồ nội thất cùng rèm cửa có sự đồng nhất. Mà nơi này, nội thất đều màu trắng, nhưng rèm cửa lại là màu hồng phấn, đến cả đèn chum treo ở đại sảnh, cũng không phải phong cách của Hiệp Hàm, mà là sở thích của nữ giới. Thế đây không phải nhà y sao? Y làm vậy là có ý gì chứ?

Hiệp Hàm trong phòng đi ra, trên tay cầm khăn mặt mới, còn có đồ ngủ mới. Lưu Nguyệt nhận lấy, Hiệp Hàm mang nàng đi vào trong, dừng lại trước cửa một căn phòng, “Về sau đây là phòng của em.”

Lưu Nguyệt nhu thuận gật đầu đáp ứng, sau đó lập tức cảm giác không đúng, y vừa rồi nói cái gì vậy?!“Về sau là của ta phòng?”

Hiệp Hàm tựa hồ dự đoán được nàng sẽ phản ứng như thế, “Anh và

cha mẹ em đều đã bàn qua, trong lúc em ở đây học tập, sinh hoạt hằng

ngày của em anh sẽ lo hết.”

“Khi nào?” Lưu Nguyệt ngây ngốc hỏi tới.“Ngày mai bắt đầu dọn

sang.” Y thản nhiên nói, chính là bắn ra một bản tuyên bố chắc chắn,

không cho nàng có cơ hội phản bác.

Thời khắc y quay người rời đi, nhẹ nhàng buông ra một câu “Phòng là dựa vào sở thích của em mà trang hoàng, thích không?” Tuy rằng là

hỏi câu, nhưng ngữ khí lại không mang theo nghi vấn. Cũng không đợi nàng trả lời, tựa hồ nhận định nàng sẽ thích. Bởi vì ngủ quá muộn, với nửa đêm lại kích động, làm gần sáng Lưu Nguyệt

mới chợp mắt được. Chờ thời điểm nàng mơ mơ màng màng tỉnh lại, liền

nhìn trời mà choáng váng mặt mày! Giờ đã gần 3 giờ chiều rồi sao!

Lưu Nguyệt đột nhiên nhớ đến hôm qua trước khi ngủ y có nói,

hình như hôm nay muốn giúp nàng dọn đồ sang. Nhưng nàng ngủ một mạch đến chiều, mà đây lại là lần đầu tiên qua đêm ở nhà y nữa chứ, bộ dạng lười nhát như vậy, trong lòng y sẽ nghĩ như thế nào về nàng a? Nghĩ đến lối

sống vô kỉ luật của mình, so với trẻ con có khác gì? Tuy rằng nàng đúng

là như vậy thật, nhưng là nàng hy vọng có thể ở trước mặt người mình

thích giả vờ một chút.

Lưu Nguyệt do dự nửa ngày, đến khi nào rời phòng, đã muốn tới

giờ ăn chiều. Lưu Nguyệt vốn đang tìm lý do biện hộ, giải thích vì sao

lại dậy muộn như thế, muố