
t chút.”
“…Cút đi.” Rất nhanh sau khi thỏa thuận xong hiệp nghị, ta liền gọi Mộc Cận vào. Mã Văn Tài vốn còn muốn nói thêm, nhưng nhìn thấy Mộc Cận bước vào thì
liền ngậm miệng lại.
Thời điểm có người ngoài, hắn vẫn tương đối quy củ. Dù sao trường học cũng không giống những nơi khác, có thể để
mặc cho hắn muốn làm gì thì làm.
Sau khi hắn thổ lộ rồi, đầu óc ta cứ luôn quay cuồng, trạng thái này kéo dài cho đến tận khuya cũng không
chuyển biến tốt đẹp. Bất quá nếu có một việc ta nhất định phải làm, thì
đó nhất định là vào lúc ngủ buổi tối, Mã Văn Tài lại có ý đồ trèo lên
giường cùng ta chung chăn chung gối, bị ta điên tiết đẩy xuống. Hắn mặc
dù không tình nguyện, nhưng cũng không dám nhiều lời, thức thời mang
chăn gối ra trường kỉ ngủ.
== Trước kia coi như không tính, hiện tại
ta bị ngươi ép phải thừa nhận bản thân là nữ, ít nhất cũng nên có ý thức phòng bị nam nữ đi. Tuy rằng lúc trước, bởi vì đủ loại nguyên nhân, bị
thằng nhãi này chiếm không ít tiện nghi, nhưng ta vẫn là con nhà gia
giáo nha…cho nên, Văn Tài huynh, sau này phải làm phiền ngài nhiều rồi,
hãy cứ tập làm quen với trường kỉ đi.
Về phần mấy chuyện thành thân với thích hay không thích gì đó…
Vò đầu.
Trước mặc kệ nó đi…
Ta thật ra không chán ghét Mã Văn Tài, đây là sự thực. Muốn ta nói có
thích hắn không, được rồi, cũng có chút chút. Nhưng mà nói đến thành
thân, chuyện này không khỏi đi quá xa rồi, ta vốn tính toán sau khi học
xong sẽ đến nhà gỗ của Đào Uyên Minh, tự mình dựng nhà để ở, mỗi ngày
chèo thuyền câu cá.
Mà dùng đầu ngón chân suy nghĩ ta cũng biết Mã
Văn Tài khẳng định sẽ không nguyện ý theo ta ẩn cư, hắn là con nhà giàu
có, làm sao chịu được cuộc sống kham khổ? Nhưng mà ta cũng không thích
cuộc sống nhà cao cửa rộng, suốt ngày tranh đấu, con người ta không quá
thông minh, cho nên cũng không muốn lãng phí tế bào não vào chuyện này,
nếu như có thể sống một cuộc sống đơn giản vô âu vô lo đương nhiên là
tốt nhất.
Huống hồ ta cũng không phải là Diệp Hoa Đường chân chính,
ta sẽ không thể giống các khuê nữ cổ đại. Cầm kỳ thi họa không biết, may vá thêu thùa cũng vậy. Hiện tại, mặc dù ở trong trường nỗ lực học tập,
nhưng ở nhiều phương diện, vẫn không thể đuổi kịp những kẻ sinh ra đã có tài này.
Bất quá, một kẻ lợi hại như Mã Văn Tài, hẳn phải thích loại con gái mảnh mai ôn nhu chứ? Vì sao lại là ta? Ta nghĩ thế nào cũng
không thông, dứt khoát lăn qua lộn lại trong bóng đêm, lại quay đầu nhìn trường kỉ kia một cái, phát hiện Mã Văn Tài sớm đã chìm vào giấc ngủ.
Không biết vì sao, thấy hắn ngủ ngon như vậy, ta cảm thấy có điểm ghen tị. Ta còn trằn trọc không yên, người này lại cư nhiên nhanh như vậy đã ngủ
rồi, thật sự khiến người ta vô cùng khó chịu. Nhưng mà ta lại không nghĩ tự mình lay hắn dậy, vì thế cố ý ở trên giường đập tay đập chân, khua
khoắng ầm ĩ.
Mã Văn Tài vẫn không có phản ứng gì.
Ta lại đập mạnh
thêm một chút, rồi một chút, một chút nữa. Nhưng mà hắn trước sau như
một không hề có phản ứng gì, sau đó ta lại rối rắm cắn chăn suy nghĩ có
nên đánh thức hắn hay không, cuối cùng quyết định, thôi quên đi.
Vì
thế ta lại tiếp tục trở mình. Xoay xoay người một lúc, rốt cục nghe thấy một thanh âm không kiên nhẫn phát ra từ bên kia: “A Đường, nếu như muốn ta lên giường ngủ, nói thẳng là được rồi.”
Hự, ta không phải là có ý này…
“Rốt cuộc là có chuyện gì, nói đi? Nếu không một lát nữa giường sẽ bị ngươi
đập gãy mất.” Mã Văn Tài chống tay ngồi dậy, xa xăm nhìn ta. Ta phẫn nộ
quay đầu nhìn hắn, do dự một chút, nói:
“Văn Tài huynh, người lần trước đổi cho ta kia, kỳ thực không phải là muội muội của ta, mà là ca ca.”
“Ừ, ta biết. Người kia mới là Diệp Hoa Đường chân chính, đúng không? Diệp
tiểu muội?” Mã Văn Tài nở nụ cười, cũng không biết là đang nhớ đến
chuyện gì. Ta lại nhấp miệng, nói: “Bên ngoài mọi lời đồn đều nói ca ca
ta ở trong nhà nuôi mười tám tiểu thiếp.”
“Ừ, chuyện này ta cũng
biết. Còn nghe nói lệnh huynh không chỉ yêu mỹ nữ, mà còn thích cả mỹ
nam. Bất quá, ngươi cứ yên tâm, hai ngày hắn ở cùng ta đều rất quy củ,
tuy rằng hai người các ngươi rất giống nhau, nhưng giữa chúng ta không
có phát sinh chuyện gì.”
== Ai muốn hỏi ngươi cái này chứ…Ta cũng
không cảm thấy ca ca có khả năng làm gì được ngươi, loại người như hắn
cũng chỉ dám trêu chọc người như Chúc Anh Đài thôi, động vào ngươi thì
trừ phi là hắn chán sống rồi.
“Lời đồn bên ngoài thật ra có chút khoa trương. Trong nhà của ta cũng không có khả năng nuôi nhiều tiểu thiếp
như vậy, bất quá tuy không có mười tám người, nhưng ba bốn người thì vẫn có, nha hoàn cũng không ít.”
“Ừ? Ngươi muốn nói cái gì? A Đường, mọi chuyện cứ nói thẳng mới giải quyết được, không cần quanh co lòng vòng
với ta. Ngươi cứ yên tâm, mặc kệ ngươi muốn hỏi cái gì, Mã Văn Tài ta
nhất định sẽ thành thực trả lời.” Có lẽ trình độ vòng vèo của ta quá
kém, Mã Văn Tài lập tức nghe ra ta có ý khác, trực tiếp mở miệng bảo ta
nói thẳng luôn.
Này, được rồi.
“Cái này, không biết trong nhà Văn Tài huynh, đã nạp bao nhiêu thiếp rồi?”
“Hừ, ai dám n