XtGem Forum catalog
Mạnh Mẽ Nương Tử

Mạnh Mẽ Nương Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321940

Bình chọn: 9.5.00/10/194 lượt.

là bại hoại gia phong. Sĩ khả sát không

thể nhục! Nếu như nữ nhi thực làm chuyện này, hắn không lời nào để nói; như nếu

như nữ nhi là bị oan uổng, Liễu gia bọn họ cũng không phải loại người chịu được

khi nhục!

Sư gia nghẹn lời, nhận ra Liễu gia vốn là danh gia

vọng tộc, không thể tùy ý khinh nhục, cũng hoãn hạ ngữ khí: “Liễu lão gia, kỳ

thực đại nhân chỉ là muốn chúng ta đến thỉnh Liễu tiểu thư đi qua hỏi mấy câu,

sẽ không công khai thăng đường thẩm vấn. Người xem, chúng ta không mang còng

tay cùng xiềng xích, đây không phải cũng là tôn trọng ngài sao?” Đại nhân cũng

đã nói việc này không thể phô trương, chẳng qua công tử phân phó muốn mang

nhiều người đến, phòng ngừa đánh không lại Liễu Nguyệt Nhu. Kỳ thực cá nhân hắn

cảm thấy mang cả đội nha dịch lại đây rất khoa trương .

Liễu Bác Văn lúc này mới hoãn hạ sắc mặt, xoay người

nhìn nữ nhi, “Bất hiếu, cả ngày ở bên ngoài gây chuyện sinh sự, mới đưa tới tai

họa ngày hôm nay.”

Liễu Nguyệt Nhu cúi đầu làm lơ. Không theo không được,

nàng cũng muốn xem Trương Phú Quý ép tội nàng thế nào.

“Được rồi, phụ thân,” Liễu Trọng Thi giảng hòa,

“Nguyệt Nhu nếu không có làm chuyện này, Huyện lệnh đại nhân chắc chắn tuyên

nàng trong sạch .”

Liễu Bác Văn hừ một tiếng, phẩy tay áo bỏ đi. Haiz,

thế sự luôn hỗn loạn, vẫn là thánh hiền thư trung mới có thanh tịnh.

Sư gia vung tay lên, đoàn người mang nghi phạm chậm

rãi đi đến huyện quan phủ. Liễu Trọng Thi cùng Chu Kính Tổ cũng đi theo.

••••••••••••••••••

Trương Vinh Hoa quả nhiên cũng không thăng công đường,

mà là đem người liên can đưa vào trong đại sảnh huyện phủ.

Trương Vinh Hoa thân quan phục ngồi trên ghế thái sư,

Liễu Nguyệt Nhu cùng Ngụy Phong Pha bị đẩy tới trước mặt hắn; Liễu Trọng Thi

sầu lo đứng ở một bên, mà Chu Kính Tổ sắc mặt nhàn nhã nhìn quanh bốn phía;

cuối cùng, Trương Phú Quý nhịn đau chống gậy đi đến .

“Liễu Nguyệt Nhu, ngươi cấu kết người trong giang hồ

đả thương bản công tử, còn không nhận tội?” Kẻ thù gặp nhau, hết sức đỏ mắt,

Trương Phú Quý nghiến răng nghiến lợi trừng nàng.

“Này, nói chuyện với ta cẩn thận một chút nga. Dựa vào

cái gì ngươi bị người ta đánh lại nói là liên quan đến ta? Không được ỷ thế cha

ngươi là Huyện lệnh liền lung tung vu hãm người tốt nga.” Liễu Nguyệt Nhu nhàn

rỗi trả lời, giả dạng vô tội. Hiện nay chính nàng cũng không phát hiện, nàng

thay đổi rất nhiều, đã không giống như trước dễ giận, trực lai trực vãng, ân,

đại khái là bị Chu Kính Tổ chọc giận nhiều lắm, đem cơn tức tích tụ phát ra

hết. Kỳ thực nàng cũng không phải loại người không biết dùng não, nếu không bị

tức giận che mắt, nàng cũng có thể là người giảo hoạt nga!

Trương Vinh Hoa nhìn về phía con, “Phú Quý, con nói có

chứng cớ, mau lấy ra.”

Trương Phú Quý đắc ý chỉ Ngụy Phong Pha: “Chứng cớ

chính là hắn!”

“Ta?” Ngụy Phong Pha chỉ chóp mũi mình, hảo ủy khuất

mở miệng. Hắn trêu chọc ai? Đột nhiên trên trời lại bay tới một hồi tai họa bất

ngờ.”Đúng! Chính là ngươi! Bảo tiêu bên người bản công tử mang võ nghệ cao

cường, một mình Liễu Nguyệt Nhu cũng không đối phó được! Bởi vậy Liễu Nguyệt

Nhu nhất định đã nhờ một người có võ công cùng đánh bản công tử, bởi vì Liễu

gia chỉ có ngươi có võ công, bởi vậy chính là ngươi !” Trương Phú Quý dùng

thanh âm vang vọng nhất nói ra lời nói này.

Bộp bộp bộp tiếng vỗ tay vang lên, Chu Kính Tổ bày ra

biểu tình bội phục: “Hảo! Nói thật hay! Thật sự là một lý luận hoàn mĩ không

sứt mẻ! Trương công tử thật sự là nhân tài!” Thật sự là một tên ngu ngốc, không

ngờ có thể nghĩ ra được một cái lý luận nhảm nhí như vậy!

Trương gia phụ tử nhìn hắn, di? Người kia là ai? Từ

đâu đến ?

Trước mặc kệ hắn là ai, tóm lại người này tâng bốc

mình như thế, nhất định là bằng hữu! Trương Phú Quý vui vẻ hướng về phía Chu

Kính Tổ chắp tay bái tạ.

Trương Vinh Hoa dù sao cũng hơn đứa con ngu ngốc của

mình một chút, nghe con vừa rồi nói như vậy thật có chút ngồi không yên, kề sát

vào Trương Phú Quý nhỏ giọng nói thầm: “Con, đây thể xem như chứng cứ đầy đủ

nga! Con rốt cuộc còn chứng cứ nào khác không?”

“Gì? Cái này cũng chưa tính? Vậy muốn thế nào? Con cảm

thấy thế này đã đủ.” Trương Phú Quý cảm thấy phụ thân quả là nghĩ nhiều lắm.

Trương Vinh Hoa lại nói thêm một chút, “Con nha…”

“Đại, đại nhân, tiểu nhân có chút việc muốn nói…” Ngụy

Phong Pha sợ hãi nhấc tay.

Trương gia phụ tử đang nói thầm bị phá rối, không vui

trừng hắn, “Ngươi còn có cái gì muốn nói ?”

“Là như vậy, nghe nói Trương công tử bị đánh là ở rạng

sáng hôm qua, nhưng vào thời điểm kia, tiểu nhân cùng Liễu công tử đang ở trên

thuyền Nhã Hương hoa, cô nương ở Nhã Hương Viện cùng Liễu công tử đều có thể

làm chứng. Bởi vậy, tiểu nhân không có khả năng đánh Trương công tử.” Ngụy

Phong Pha cảm thấy hắn ở trên giang hồ lâu như vậy, mới thấy người Kim Lăng bất

bình thường nhất.

Lúc này Liễu Trọng Thi tiến lên chắp tay: “Đại nhân,

thật là như vậy. Cầm Thao cô nương hôm kia mời chúng ta đi nghe cầm, chúng ta

tận hừng đông ngày hôm qua mới đưa Cầm Thao cô nương trở về Nhã Hương Viện xong