
ai nhân tuyệt thế, nhưng cũng lại có ý là vị thần của tình dục. Cho nên, trong biệt thự hoa viên này, dùng Venus để ám chỉ bản chất – tầm
hoa vấn liễu của nó – thật sự là quá hợp lý.
Trên sàn phòng khách được trải một lớp
thảm lông rất dày, vừa nhìn đã biết vô cùng xa xỉ, đồ đạc trong phòng
cũng đều là những đồ được trạm chổ tinh tế, lớp vải bọc hoa lệ của ghế
salon cực kỳ hợp với những chi tiết điêu khắc tinh xảo của nó.
Khi đám người Kỷ Lương bước vào, trong
phòng khách đã có không ít người, cả trai lẫn gái đều tự nói chuyện với
nhau, thỉnh thoảng còn vọng đến vài tiếng cười. Khung cảnh nhìn vô cùng
hài hoà, khiến Kỷ Lương nghĩ nơi mình vừa bước vào không phải là nhà
chứa, mà là một bữa tiệc rượu do một vị đại gia nào đó tổ chức.
“Các cậu xác định là tới đây để chơi gái à?” Kỷ Lương nhỏ giọng hỏi Tiểu Bạch. Các cô gái trong phòng khách vô
cùng xinh đẹp, vừa nhìn đã thấy rất có khí chất, rất có trình độ, không
giống mấy người làm trong ngành kinh doanh vốn tự có này.
“Không chỉ tôi có thể chơi, mà chị cũng
có thể chơi.” Tiểu Bạch hớn hở nói với cô: “Ở đây không chỉ cung cấp phụ nữ cho đàn ông, mà còn cung cấp cả đàn ông cho phụ nữ, phù hợp với quan niệm nam nữ bình đẳng của xã hội hiện đại!”
Kỷ Lương nhìn những cậu nhóc chỉ khoảng
hơn hai mươi, khuôn mặt thanh tú, nhìn rất khôi ngô, sáng sủa, nhưng đều có một điểm chung là: hình thể rất đẹp, khiến cho người khác vừa nhìn
đã cảm thấy có một sự bùng nổ ẩn chứa trong cơ thể họ.
Đang nhìn, thì trước mắt đột nhiên tối
sầm lại, một bóng người to lớn như tượng chặn tầm quan sát của cô. Kỷ
Lương ngẩng đầu, thấy Hạ Vũ, đang định vòng qua anh, thì một người phụ
nữ xinh đẹp đang đi từ tầng hai xuống, khiến cho cả đàn ông lẫn phụ nữ
đang nói chuyện ở đây đều ngừng lại.
Người phụ nữ đó rất đẹp, tóc màu rám
nắng được búi gọn đơn giản, hất sang một bên, lộ ra cái cổ xinh đẹp của
cô, khiến cho người ta không nhịn được mà muốn đặt dấu ấn của mình lên
đó. Đường nét của cô rất sâu, chắc là con lai, làn da trắng nõn, khuôn
mặt trái xoan, mắt như quả hạnh, sống mũi cao thẳng, đôi môi hồng nhạt
khiêu gợi, dụ dỗ đàn ông tới hái. Lúc vừa nhìn thì sẽ nghĩ người phụ nữ
này chắc khoảng ba mươi tuổi cho nên mới có cảm giác mê người này, nhưng nhìn kỹ mặt cô, thì sẽ cảm thấy cô chỉ khoảng tầm hơn hai mươi, trên
khuôn mặt xinh đẹp không hề lưu lại dấu vết của thời gian!
Tóm lại, đây là một người phụ nữ rất mê
người. Xem ra, địa vị của cô ta ở đây cũng cao, nên khi cô vừa xuất
hiện, mọi người đều chuyển mắt về phía cô, mà ánh mắt cô, chỉ dừng lại
trên người đàn ông đứng trước mặt Kỷ Lương.
“Bạch tiên sinh, đã lâu không thấy
các anh ghé qua chỗ tôi, chẳng lẽ lần trước tôi tiếp đón không chu đáo
à?” Cô ta hỏi Tiểu Bạch, nhưng ánh mắt thì không hề rời khỏi Hạ Vũ.
“Sao thế được.” Tiểu Bạch rất ra dáng
quý ông, dịu dàng cầm tay cô, hôn nhẹ lên: “Tiểu thư xinh đẹp, chúng tôi đâu có nhàn hạ như em, chúng tôi phải cố gắng làm việc, mới có tiền mà
đến đây liếc nhìn em một cái đấy chứ.”
“Ha ha —.” Cô ta bị sự hài hước của hắn
chọc cười khúc khích, lịch sự hôn lên mặt hắn một cái: “Anh không biết
sao, lúc nào tôi cũng hoan nghênh các anh mà.” Sau khi nói xong, cô ta
thuận thế cũng định hôn lên mặt Hạ Vũ một cái, nhưng vừa tới gần, Hạ Vũ
đã lùi lại, giơ tay ra: “Rất vui khi được gặp cô!” Hạ Vũ nói.
“Anh vẫn vậy…” Trong ánh mắt u oán của cô ta đầy vẻ trách móc, trách anh không hiểu phong tình.
“Có vui hơn em không?” Cô gái yểu điệu
đưa tay ra, nhẹ cầm lấy tay anh, móng tay sơn màu hồng nhạt, nhẹ nhàng
gãi gãi vào lòng bàn tay anh, ý khiêu khích: “A… đây là…”
Cuối cùng cũng chú ý đến sự tồn tại của cô à?
Khoé miệng Kỷ Lương giật giật, sau đó nở nụ cười: “Chào cô, tôi là Kỷ Lương, rất vui khi được gặp cô!”
“Tôi là Eliza, rất hân hạnh được biết
cô.” Ánh mắt cô ta nhìn chằm chằm đánh giá Kỷ Lương, không giấu sự thăm
dò: “Hạ, em không biết là chỗ anh cũng có thành viên nữ.”
Chỉ một câu đã phân định thân phận của Kỷ Lương và Hạ Vũ, lại càng giống một câu hỏi dò hơn.
“Cô ấy là…” Hạ Vũ đang định nói, thì Tiểu Bạch đã chen trước.
“Thành viên nữ có thế mạnh của thành
viên nữ.” Tiểu Bạch nói, thuận tiện giới thiệu luôn thân phận của Kỷ
Lương: “Kỷ Lương là thành viên mới gia nhập, sau này sẽ thường xuyên đưa cô ấy tới đây chơi. Hôm nay là lần đầu tiên cô ấy đến chỗ em, phải tiếp đãi cho thật tốt nhé.”
Câu nói của Tiểu Bạch làm Eliza thu lại
thái độ thù địch với Kỷ Lương, nhiệt tình mời chào: “Nếu Bạch tiên sinh
anh đã lên tiếng, thì tôi đương nhiên phải chiêu đãi thật tốt rồi. Tôi
nhất định sẽ khiến cho Kỷ tiểu thư có một đêm khó quên.” Nói xong, cô ta quay sang gọi một người đàn ông trẻ tuổi đứng cách đó không xa: “Roger, hầu hạ vị tiểu thư này cho tốt.”
Lúc này, Hắc Tử đã quen đường, đưa một
cô gái lên tầng. Bên cạnh Tiểu Bạch cũng xuất hiện một cô gái nhìn rất
khéo léo, khoé miệng Kỷ Lương không kìm được, hơi co rút, lại nhìn sang
Hạ Vũ, thấy anh cũng đang nhìn mình!
Cô hơi ưỡn ngực lên, nhưng lại nhận
ra cách đứng này càng làm lộ ra khuyế