
iên tục thực
hiện nhiệm vụ trong tình trạng áp lực cực cao thế này, thì sớm hay muộn
cũng không chịu nổi nữa. Nhìn Hắc Tử, Kỷ Lương biết, dù bây giờ cô có
phản đối thì cũng không được đoái hoài đến.
Đang mải nghĩ, xe bỗng đi chậm lại.
Kỷ Lương nhìn thoáng ra ngoài, có rất nhiều cô gái mặc quần áo hở hang
đi ra từ những cửa hàng ven đường, vẫy tay, nháy mắt với họ. Mấy cô gái
này chỉ mặc nội y khiêu gợi bên trong, còn bên ngoài, tuỳ tiện khoác một bộ quần áo lên, không thể che đi cảnh xuân cố ý lộ ra ngoài. Khi xe bọn họ lướt qua, mấy cô gái kia liền ưỡn ngực lên, vô tình hay cố tình rơi
áo ngoài, lộ ra cảnh xuân cực đẹp bên trong, hấp dẫn ánh mắt của khách
hàng, khiến người ta nhìn mà hoa mắt.
“Đại ca, xuống dưới xem thử đi!” Thậm chí, có cô còn trực tiếp đi lại gần xe, mời chào khách.
“Lại đây không? Giá của em rất hợp lý, cam đoan anh sẽ thích.”
“Một lần chỉ cần 100 tệ thôi, tuỳ các anh muốn làm gì thì làm.”
Người thì dùng những ngôn ngữ khiêu
khích trắng trợn, người thì dùng ngôn ngữ của cơ thể, quả nhiên là một
chốn ăn chơi xa hoa truỵ lạc, bán sắc buôn hương! Xem ra, áp lực công
việc của các cô ấy cũng không hề nhỏ, chưa đến đêm đã mở cửa, Kỷ Lương
hứng thú nhìn khắp nơi. Trước khi cô vào tổ trọng án, đã từng ở tổ truy
quét tệ nạn xã hội một thời gian. Lúc ấy, mỗi ngày đều phải nhìn mấy thứ này. Ban đầu còn hơi xấu hổ, nhưng sau này thì đã hoàn toàn miễn dịch.
Người ta bị nhìn không xấu hổ, thì cô có gì mà phải xấu hổ? Dù sao cũng là phụ nữ cả.
“Không phải các cậu muốn tìm mấy người
này chứ?” Điều kiện thế này thì cũng quá thấp rồi. Mấy người kéo khách
ven đường này… nói tóm lại, là không an toàn, phần lớn đều có bệnh! Nếu
không nghĩ đến chuyện mình sẽ nhiễm bệnh, thì có thể thử xem, cái gì gọi là trên đầu chữ sắc có một con dao. (Bộ chữ của Trung Quốc, bên trên chữ sắc có bộ đao. Cũng là một câu nói để cảnh cáo đừng ham mê nữ sắc…)
“Đương nhiên không phải.” Hắc Tử gác
chân lên phía trước, tay vòng ra sau đầu, vẻ mặt từng trải nhìn Kỷ Lương nói: “Mấy loại hàng này chỉ nhìn thôi, không chạm vào được, nếu không
sẽ bị lấy mấy bệnh này nọ qua đường tình dục mất… Chẹp chẹp…”
Tiểu Bạch có vẻ quen thuộc, đi qua một
trạm đèn xanh đèn đỏ, rồi chạy thêm một lúc nữa, dừng lại trước một ngôi biệt thự vô cùng lịch sự, cách xa khu phố đầy mùi son phấn dung tục
kia.
Ngôi biệt thự được xây theo kiểu biệt
thự hoa viên. Cả một khu cỏ và vườn hoa rộng lớn làm nổi bật kiến trúc
của ngôi biệt thự. Một đài phun nước được xây ở chính giữa, pho tượng
thần Venus đứng tắm trong đài, trên người không có một mảnh vải che
thân, nhưng lại không mang chút tục tĩu nào, phía sau đài phun nước là
một con đường lớn, dẫn đến một ngôi biệt thự ba tầng. Ngôi nhà được xây
rất rộng, những chi tiết trạm trổ trang trí cũng rất tinh xảo.
“Các cậu xông vào nhà dân à?!” Kỷ
Lương nhìn Tiểu Bạch đánh xe vào biệt thự, dừng lại trong garage rồi
xuống xe. Một mùi hương hoa nhàn nhạt xông vào mũi, lại thêm mùi cỏ xanh khiến tinh thần người ta cũng phấn chấn hơn. Ánh chiều tà trải xuống
khiến cả vườn hoa như được bao phủ bởi màu cam ấm áp, giúp người ta bất
giác thả lỏng thần kinh.
“Cái gì mà nhà dân?” Hắc Tử hớn hở trả lời cô: “Đây là mục tiêu của chúng ta.”
Cái gì? Nhà chứa? Biệt thự hoa viên này là nhà chứa? Không phải chứ?!
Kỷ Lương trợn mắt, không thể tin nổi! ***, đây mà giống nhà chứa à?
“Đi thôi!”
Giọng nói của Hạ Vũ kéo cô ra khỏi sự
kinh ngạc. Lúc này cô mới đột nhiên nhớ ra: Hạ Vũ cũng cùng đi tới đây…
Không đúng, cách nói chính xác phải là: Chẳng lẽ Hạ Vũ cũng muốn đến
phóng thích một chút sao?
Nhìn bóng người phía trước, trong lòng Kỷ Lương đột nhiên cảm thấy mất đi sự hào hứng lúc trước!
Tiểu Bạch đi trước dẫn đường, bốn người
đi thẳng vào cửa lớn. Hai gã to lớn đứng gác ở cửa vừa nhìn đã nhận ra
Tiểu Bạch là người quen, chỉ gật gật đầu với bọn họ, ý bảo bọn họ có thể vào, cũng không ngạc nhiên vì nhóm bọn họ có thêm một người phụ nữ.
Khách quen à!!!
Kỷ Lương nghĩ vậy, ánh mắt bất giác khẽ lướt qua người Hạ Vũ.
Phía sau cửa lớn là một phòng khách vô
cùng sang trọng, cũng không có vẻ dung tục, những khối điêu khắc trang
trí tráng lệ, trên trần nhà là một bức tranh thần Venus. Venus đứng
trong nước, nhìn như đoá phù dung, chúng thần ở bên cạnh, thưởng thức
thân thể uyển chuyển, xinh đẹp của nàng…
Kỷ Lương đột nhiên hiểu ra, vì sao trong biệt thự hoa viên thanh lịch này lại có nhiều Venus như vậy… Nói ra,
thì trong những vị thần Hy Lạp, Aphrodite, thần Vệ Nữ cũng chính là vị
thần bảo hộ của gái điếm! Tư tưởng về gái điếm của Phương Tây ban đầu
cũng bắt nguồn từ thánh nữ. Ban đầu là cung phụng trong điện thờ, sau
đó, nhờ quan hệ mà dẫn dắt đến sự ham muốn giới tính của các tín đồ, cho nên, Venus chính là thần bảo hộ đầu tiên của gái điếm! Các nhà khoa học phương Tây cũng đã từng nói, vào vài giây mà đàn ông đạt đến cao trào,
thì đầu óc sẽ hoàn toàn trống rỗng, gần với thần thánh nhất, điều này
cũng xuất hiện trong mật mã Da Vinci rồi.
Trong tiếng Anh, Venus vừa có nghĩa
là gi