
tóc của nàng, giọng nói nhất thời nghẹn ngào, “Sư phụ, điều này nói lên cái gì? Mạn Mạn nàng…”
Tóc gần như trắng phau!
“Khụ… Khụ khụ…”
Thiên hạ trong lòng đột nhiên phát ra tiếng ho khan, làm kinh ngạc mọi người trong phòng!
“Mạn Mạn!” Mạc Kỳ Hàn vui mừng kêu, vuốt mặt Lăng Tuyết Mạn, “Mạn Mạn, nàng mau tỉnh lại, trẫm ở đây! Mạn Mạn!”
“Khụ khụ… Tình nhân…”
Lăng Tuyết Mạn chậm rãi mở mắt, đập vào mắt là gương mặt Mạc Kỳ Hàn, nhìn khuôn mặt hắn lõm đi, đau lòng nói: “Chàng sao lại gầy đi?”
“Mạn Mạn!” Thiên Cơ lão nhân vui vẻ kêu, nắm cổ tay của nàng xem mạch, lát sau, nhìn về phía Mạc Kỳ Hàn, “Đứa lớn đứa nhỏ đều tốt, tóc bạc thì tóc bạc đi, cái bệnh này sư phụ lại
nghiên cứu một chút, bây giờ có thể tỉnh lại chính là chuyện tốt.”
“Tóc ta bạc?” Lăng Tuyết Mạn kinh nghi mở to hai mắt nhìn, “Các người sao đều ở đây? Ta hôn mê sao? Đã bao lâu?”
Mạc Kỳ Hàn vội vàng nói: “Mạn Mạn,
nàng hôn mê hai mươi ngày, té xỉu không có tỉnh lại, chúng ta mới phát
hiện, tóc của nàng biến thành màu trắng, nhưng nàng không cần để ở trong lòng, sư phụ sẽ cho chữa trị tốt cho nàng, hiện tại nàng cùng đứa bé có thể bình an, trẫm đã cảm thấy vui mừng lớn lao, tóc không quan trọng,
biết không?”
“Núi Vô danh? Tam… Tam Vương gia đâu? Hắn như thế nào?” Lăng Tuyết Mạn đột nhiên nhớ lại, vội kích động hỏi.
Mạc Kỳ Hàn mím môi, thở dài: “Tam
Vương gia đã chết, đã chôn rồi, trong cung còn có chút việc, trẫm về sau sẽ kể cho nàng. Nàng nhiều ngày như vậy không có ăn cơm, nhanh bồi bổ
thân mình, Xuân Đường, lập tức lệnh ngự thiện phòng chuẩn bị thức ăn.”
“Vâng, Hoàng thượng”
“Tình nhân, ta…” Lăng Tuyết Mạn cảm thấy khổ sở, nhìn nhiều người như vậy vây quanh trước mặt, lại lắc đầu, “Ta không sao, ta để các người phải lo lắng.”
“Mạn Mạn, trẫm biết trong lòng nàng
không dễ chịu, nhưng chuyện cũ đã qua, hắn yêu nàng như vậy, tất nhiên
hi vọng nàng có thể vui vẻ sống, nếu nàng bởi cái chết của hắn mà không
vuivẻ, hắn ở trên trời cũng sẽ không thể vui.” Trong mắt Mạc Kỳ Hàn chớp động lên một tia mờ mịt, cánh tay chậm rãi ôm chặt Lăng Tuyết Mạn.
Rất nhiều tình cảm phức tạp ở trong lòng hắn dậy sóng!
Trầm mặc hồi lâu, Lăng Tuyết Mạn chậm rãi ngẩng đầu, nhẹ cười, “Ta hiểu, thật sự đã hiểu, ai cũng không cần lại lo lắng cho ta… ta sẽ ổn.”
“Ha ha, nha đầu ngoan.” Hoa Mai bà bà nở nụ cười, vui mừng nói.
“Tình nhân, ta muốn soi gương” Lăng Tuyết Mạn nhìn sợi tóc màu trắng, tâm lí rối rắm.
“Không nên nhìn, mặc kệ tóc bạc hay là tóc đen, nàng đều là Mạn Mạn xinh đẹp.” Mạc Kỳ Hàn không cho phép, cười tủm tỉm nói.
“Tình nhân …”
“Không nhìn” Mạc Kỳ Hàn vẫn cười, nói “Thu Nguyệt, đem gương ra đi, nếu nương nương vụng trộm soi gương, trẫm liền phạt các ngươi!”
“Vâng, Hoàng thượng!” Thu Nguyệt đáp lời một tiếng, vội phân phó thái giám đi dọn bàn trang điểm.
Những người khác đều tìm cớ lui xuống, trong phòng, còn lại hai người bọn họ.
Mạc Kỳ Hàn cúi đầu, chạm lên môi Lăng Tuyết Mạn, “Mạn Mạn, nàng hù chết trẫm. Về sau không thể dọa trẫm như vậy, biết không?”
“Được, tình nhân, tóc bạc khẳng định rất khó xem, tóc ta trắng hết hay trắng một phần?” Lăng Tuyết Mạn hỏi hết sức cẩn thận, gương mặt nhăn toàn bộ.
“Mạn Mạn, nàng xinh đẹp muốn cho ai xem a? Có phải muốn cho trẫm xem hay không?” Mạc Kỳ Hàn ra vẻ tức giận nhăn mày.
Lăng Tuyết Mạn trừng mắt một cái, sẳng giọng: “Đó là đương nhiên, nữ nhân vì người mình thích mà trang điểm thôi! Ta đương nhiên muốn xinh đẹp trong mắt chàng.”
“Ha ha, vậy là được rồi, nàng không
chỉ xinh đẹp nhất trong mắt trẫm, càng là độc nhất vô nhị trong lòng
trẫm! Dung mạo cũng không quan trọng, trẫm yêu chính là linh hồn hiện
đại của nàng!” Mạc Kỳ Hàn sủng nịch cười nói.
“Thật sự?” Lăng Tuyết Mạn giương lên khuôn mặt tươi cười, “Chàng thật sự không ghét bỏ sao? Nếu trị không hết, chàng có một hoàng hậu tóc bạc, người khác sẽ cười chàng.”
Nghe vậy, Mạc Kỳ Hàn si ngốc cười ra tiếng, nói: “Trẫm hạnh phúc chỉ có trẫm tự mình biết, ánh mắt người khác, trẫm không quan tâm!”
“Tình nhân …”
Lăng Tuyết Mạn cảm thấy nóng lên, nghẹn ngào, ngửa đầu, chủ động hôn lên môi Mạc Kỳ Hàn…
“Nha đầu Mạn Mạn! Hàn tiểu tử, sư phụ…”
Không đợi cung nhân bẩm báo, Thiên Cơ lão nhân kích động xông vào, lại sau một giây, “A!” vội xoay người qua!
Hai người nhanh chóng tách ra, Lăng Tuyết Mạn đỏ bừng mặt, xấu hổ cuống quít chui vào trong chăn, Mạc Kỳ Hàn cũng quẫn bách, đứng lên, tay phải nắm thành quyền, ho hai tiếng, “Khụ khụ, sư phụ!”
Thiên Cơ lão nhân từ mặt đỏ chuyển thành mặt tím, chậm rãi xoay người lại, rối rắm nói: “Hàn tiểu tử, sư phụ không cố ý, thật sự là quá kích động, sau đó không nghĩ tới các con…”
“Khụ khụ, sư phụ kích động cái gì?” Mạc Kỳ Hàn vội nói, không khỏi đưa mắt nhìn Lăng Tuyết Mạn trên giường, mắt đầy quẫn bách.
Nói chính sự, Thiên Cơ lão nhân lập tức lại kích động, “Hàn tiểu tử, sư phụ vừa rồi đi ra ngoài đột nhiên nghĩ đến một sự kiện,
trước kia sư phụ xem một quyển sách thuốc cổ, nói là tóc bạc dùng máu
Thiên đế làm thuốc, phối hợp dùng nhân sâm ngàn năm, nửa tháng là khôi
phục tóc đen.”
“Thật