XtGem Forum catalog
Mờ Ám

Mờ Ám

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324403

Bình chọn: 7.5.00/10/440 lượt.

, lúc anh quyến rũ nhất lại là vẻ

nghiêm túc ngỗ ngược như thế này? Tim cô thắt lại rồi lại thả lỏng, cô thật sự

thật sự thích anh mất rồi!

Vu Tiệp cán môi, xấu hổ khẽ "ừm" một tiếng, giọng nói nhỏ xíu ấy

trong tích tắc còn vang vọng hơn cả tiếng sấm, xuyên thẳng qua lồng ngực, chạm

vào trái tim anh!

Đôi mắt Tấn Tuyên như phát sáng, niềm vui sướng và mừng rỡ hiện rõ trên gương

mặt điển trai. Vì cô, anh biết tất cả đều xứng đáng!



Thấy Vu Tiệp đã thừa nhận, Tấn Tuyên sung sướng

ôm cô ngồi xuống ghế,để cô cùng làm việc.

Vu Tiệp xấu hổ vẫn chưa quen nhưng niềm vui sướng bộc lộ trong mắt anh

khiến cô vừa căng thẳng vừa vui,cho dù anh từng thế nào đi nữa thì

trong giờ phút này sự dịu dàng trong mắt anh khiến cô chẳng thể nào

bình tĩnh được.

Đôi tay Tấn Tuyên gõ trên bàn phím,ánh mắt lúc nhìn màn hình,lúc

lại lướt sang Vu Tiệp đang ngồi bên cạnh,ánh sáng dịu dàng chiếu trên

gương mặt cô càng toát lên nét đẹp rạng ngời,đến bóng mờ phủ dưới

hàng mi của cô cũng như có nhịp tim, cứ chớp chớp mãi. Khoé môi Tấn

Tuyên luôn nở nụ cười,có cô bên cạnh đúng là tuyệt quá,vẻ mặt nghiêm

túc đáng yêu của cô khiến anh không nhịn nổi,cứ muốn lao đến cắn một

cái,nhưng có trời mới biết được anh đã phải kiềm chế đến mức nào

để mình không tỏ ra là một con sói háu đói làm cho mèo hoang nhỏ của

anh phải sợ hãi.

Miễn cưỡng thì không được nhưng ăn vụng thì vô

tội.

Một tay Tấn Tuyên di chuyển chuột,tay kia làm như vô tình nắm lấy tay

Vu Tiệp đặt ở trên bàn. Cô bị động tác đột ngột đó làm giật

mình,ánh mắt lướt sang anh.

Tấn Tuyên đưa tay cô lên rồi hôn mu bàn tay cô. Cảm giác nóng hổi,ẩm

ướt khiến cô vô cùng căng thẳng. Vu Tiệp giật mình định giựt tay lại

nhưng Tấn Tuyên không buông,ánh mắt vẫn chăm chú nhìn màn hình,dường

như anh không hề bị phân tâm vì hành động của mình,môi vẫn như tự

động tìm đến ngón tay cô,hôn từng ngón tay,vẻ khiêu khích,đùa cợt ấy

khiến Vu Tiệp hít một hơi thât sâu,gắng sức rút mạnh tay về: “Nghiêm

túc đi!”.

Sắc mặt Tấn Tuyên ảm đạm,khoé môi cũng không nhướn lên nữa,lờ đờ

nhìn cô: “Sợ buồn ngủ nên mới tìm chất kích thích mà”.

Vu Tiệp lườm anh 1

cái,đúng là lý sự cùn: “Còn thế nữa là em về đấy”, rồi làm ra vẻ

như sắp bỏ đi.

Nhưng anh đưa tay choàng qua eo cô rồi vận sức

rất mạnh,không cho cô nhúc nhích. “Nếu em không ở cạnh thì anh không

thể nào tập trung vào công việc được”.

Vu Tiệp dở khóc dở cười cau mày,bao giờ anh mới chịu nghiêm túc đây?

Lúc nào cũng thế,khi cô ngỡ anh vô cùng thành thật và nghiêm túc thì

thái độ đùa bỡn của anh lại quay về,khiếu chiến sức chịu đựng của

cô.

“Làm mau đi,bây giờ sắp 12h rồi,còn lề mề nữa thì thức đêm đấy”. Vu

Tiệp khẽ đẩy anh,cô không muốn anh thức trắng đêm.

Tấn Tuyên mỉm cười, đưa má trái đến trước mặt cô: “Hôn 1 cái”. Vẻ

mặt như 1 đứa trẻ nghịch ngợm đòi kẹo.

Vu Tiệp cười khẽ rồi lắc đầu,tát nhẹ vào má anh: “Đừng đùa!”.

Tấn Tuyên cũng không giận,anh chồm lại gần,hơi thở nóng bỏng ,nói:

“Vậy anh hôn em”. Nói xong,môi anh đã lướt trên mặt cô,tham lam hít thở

mùi hương ấy. Vu Tiệp đáng thương lại bị nụ hôn cuồng nhiệt của anh

dìm chết,đột ngột thấy 2 châm mềm nhũn,cơ thể bải hoải,rã rời.



Tấn Tuyên lưu luyến ngẩng lên,hài lòng ngắm đôi mắt mơ màng khép hờ

của cô,sắc hồng trên gương mặt cô càng làm anh thấy yêu hơn. Sao cô lại

quyến rũ đến thế nhỉ? Chỉ riêng đôi mắt ngây thơ khẽ nhắm lại đã

khiến tim anh đập dồn dập rồi,anh gầm lên nho nhỏ: “Anh hối hận

rồi!”.

Vu Tiệp đờ người,hơi mở mắt ra,môi mấp máy,ánh mắt hoang mang khiến

anh chịu không nổi.

Ức chế quá,sao lúc nào cô nàng ngây thơ này cũng quyến rũ chết

người thế kia?

“Em ở cạnh khiến anh không muốn làm việc nữa”. Lông mày anh nhướn

lên,khoé môi lộ rõ nụ cười khổ sở.

Gương mặt Vu Tiệp từ hồng chuyển sang đỏ. Lúc nào,anh…anh cũng nói

những lời có hại cho tim thế này,khiến cô xấu hổ không biết phải

làm gì.

“Vậy…em…đi đây”. Âm thanh yếu ớt để lộ sự xấu hổ và lúng túng.

“Không được đi đâu hết”. Tấn Tuyên ôm xiết rồi hôn mạnh lên má cô 1

cái. “Được rồi,có em ở đây thì anh có thức đêm cũng không cần cà phê

nữa”.

Vu Tiệp cười thầm,cái anh này,đúng là bó tay thật.

Vu Tiệp ở cạnh Tấn Tuyến đến 1h30 sáng thì không gượng nổi nữa,mí

mắt cứ sụp xuống.

Thấy cô đã bắt đầu gà gật,Tấn Tuyên vội vàng bế lên giường,khẽ vỗ

vào mặt cô: “Hay em cứ ngủ trước đi,tắm 1 cái rồi ngủ”.

Vu Tiệp cố mở mắt,miệng vẫn lẩm bẩm: “Không sao,em chịu được”,nhưng

chưa nói xong mắt lại sụ