
n Sứ
gần đây để ôn bài"
Ài chà - thần tình yêu bắn cho Tiếu Đồng mũi tên tốt hơn nhiều
so với cô, thật sự là một mối nhân duyên hạnh phúc mỹ mãn, Lâm Thư gật đầu một
cái, ánh mắt lấp lánh tình yêu nhìn lên Tiếu Đồng
"Cậu đi cùng tớ nha?"
"Vợ chồng son cậu hẹn họ, tớ đi theo làm gì? Chẳng lẽ,
các cậu cảm thấy, có một con kỳ đã cản mũi to đùng ở đó, sẽ lãng mạn hơn
sao?"
Lâm Thư nằm trở về giường lần thứ hai, trở về chỗ ban đầu
trong tiểu thuyết, tiểu công phúc hắc đem tiểu bạch thỏ trở thành tình nhân sâu
đậm của anh ta, sau mấy lần OOXX, lại trở về ôm ấp vợ, để lại tiểu thụ đau buồn
không thôi, không nhịn được cảm khái, hiện thực không lừa người ta, cái gì càng
dễ đạt được, con người ta càng không biết quý trọng.
"Tiểu Thư, tớ và A Dật muốn giới thiệu cho cậu một người
bạn trai cho cậu"
"Người con trai này tuyệt đối là trai đẹp, nhìn qua
cũng được coi là một hotboy"
Lâm Thư gật gật đầu, đúng vậy, trước khi tiểu thụ gặp tiểu
công, cũng được coi là một người người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở.
"Tính tình của cậu ta cũng rất tốt, dường như chưa từng
thấy cậu ta tức giận lần nào"
Lâm Thư tiếp tục gật đầu, trước khi tiểu thụ bị tiểu công ức
hiếp thành như vậy, cũng chưa từng thấy anh ta tức giận, chỉ yên lặng chịu đựng,
thật sự khiến cho lòng người khó chịu.
"Cậu ấy không phải là người nói lời ngon tiếng ngọt,
nhưng mà lại làm cho người ta cảm thấy rất thực tế"
Lâm Thư càng liều mạng gật đầu, meo meo, đùng là như vậy - mặc
dù chuyện gì tiểu thụ cũng giấu ở trong lòng nhưng mà, tình yêu sâu sắc của tiểu
công, khiến cho anh ta yên tâm dựa vào.
"Cho nên, Tiểu Thư, thứ bảy này cậu đi theo chúng tớ
đi?"
"Hả? cái gì?" Lâm Thư đột nhiên giật mình, Tiếu Đồng
và cô hình như không phải đang nghĩ cùng một chuyện , "Đi đâu?"
Thế Tiếu Đồng mới biết, từ nãy đến giờ Lâm Thư vẫn đang ở
cõi thần tiên, khiến cô phí hết tâm tư khó khăn mở miệng, lại hoa hoa lệ lệ bị
coi thường? Có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục, Tiếu Đồng hung dữ nói,
"Đi gặp đàn ông"
"Hả?" Lâm Thư kinh ngạc nhìn về phía Tiếu Đồng,
"Tại sao?"
Không phải có một câu là, muốn hoàn toàn quên đi một người ở
trong lòng, cách tốt nhất chính là tìm một người khác, đem tất cả những dấu vết
này che kín lại? Tiếu Đồng thở dài, A Dật khó khăn lắm mới tìm được một người,
bên cô cũng không thể không thành, cần phải làm cho Lâm Thư hoàn toàn vứt Tô Mặc
ra khỏi đầu!
"Chẳng lẽ cậu nhẫn tâm để cho cuộc sống đại học của cậu
trở nên u ám như này sao? Nên quen biết nhiều một chút, nói không chừng, duyên
phận đang ở phía trước đó"
"Duyên phận? Cậu khẳng định không phải là viên phân chứ?"
Lâm Thư biết Tiếu Đồng nghĩ điều gì, nhưng mà cũng không cần dẫn cô đi xem mắt
như này chứ? Lâm Thư vô tình lắc đầu, "Chị Tiếu, chị đừng lo lắng cho em,
em cảm thấy cuộc sống ôm máy vi tính của trạch nữ vô cùng hoàn hảo"
Tiếu Đồng mới không thèm tin Lâm Thư "tự mình bày tỏ",
có lẽ, bây giờ Lâm Thư biểu hiện rất tự nhiên, nhưng mà trong mắt Tiếu Đồng,
đây chẳng qua là vì phản xạ hình cung của Lâm Thư quá dài, đến bây giờ, nói
không còn đau đến tê tâm phế liệt, chỉ là bởi vì cô thu mình ở trong vỏ ốc,
không muốn nhìn thấy thế giới bên ngoài mà thôi.
Làm bạn tốt nhất của Lâm Thư, cô có nghĩa vụ giúp đỡ Lâm Thư
thoát khỏi trạng thái "chán trường" này
"Lâm Thư, cậu thật sự không sao chứ? lần này là một anh
chàng đẹp trai tuyệt đối là cực phậm đó"
"Không đi không đi, đợi đến lúc tớ hai tám tuổi rồi hãy
nói đến chuyện đi xem mắt" Lâm Thư kiên trì, từ xưa đến nay trai đẹp chỉ
có thể đứng từ xa nhìn thôi, chút đạo lý này cô vẫn còn hiểu được, vì vậy lùi dần
vào góc giường tiếp tục đọc tiểu thuyết
Tiếu Đồng trầm mặc một lúc, cuối cùng giống như buông tha,
không nói gì nữa.
Đến buổi tối, Tiếu Đồng hỏi, "Tiểu Thư, máy vi tính có
thể cho tớ mượn dùng một chút không? vợ bé nhà tớ hình như lại đình công rồi"
"Vợ bé nhà cậu cũng đến lúc hết hạn sử dụng rồi? Mấy
năm nay nó cũng bị cậu dày vò nhiều lắm rồi"
Nếu nói Tiếu Đồng không có sở trường về cái gì, thì chỉ có
là máy vi tính. Trước đây, ngay sau khi cô ấy có máy tính, liền muốn tháo ra
nghiên cứu kết quả lại quên không biết lắp ráp vào như thế nào.
Lâm Thư cười nhạo Tiếu Đồng hai tiếng, đưa máy vi tính cho
cô ấy, nhưng bản thân cô lại nhìn lại quyển tiểu thuyết mới nhất vừa mới cập nhật
Một lúc lâu sau, Lâm Thư đột nhiên thất Tiếu Đồng tâm trạng
rất tốt, nói một câu "Tuyệt"
"Cậu dùng máy vi tính xong rồi sao?" Lâm Thư nằm ở
trên giường, ngẩng đầu lên nhìn về phía Tiếu Đồng.
Thật không nghĩ đến, chỉ thấy Tiếu Đồng tặc lưỡi cười,
"Vợ bé của tớ thì vẫn rất tốt, nhưng mà...." Tiếu Đồng dương hả hê
quơ quơ điện thoại di động trên tay, "Gần 4G tiểu thuyết của cậu đều ở
đây, hơn nữa còn là, cắt, dán a"
Lâm Thư hoảng sợ trong nháy mắt, đây chính là những bộ tiểu
thuyết kinh điển mà cô thu thập suốt trong ba năm, nếu là thật thì... tâm huyết
của cô không phải bị đốt sạch rồi sao, Lâm Thư vội vàng vươn tay, vẻ mặt cầu
xin, "Chị Tiếu, chị có yêu cầu gì, chị cứ việc nói"
"Ngày mai