Nếu Mùa Hạ Ấy Em Không Gặp Anh

Nếu Mùa Hạ Ấy Em Không Gặp Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324283

Bình chọn: 7.00/10/428 lượt.

chuyện với con trai là đỏ mặt, tất cả đều rất gợi cảm.

Cậu nói linh tinh gì thế? Người ta còn nhỏ thế này, gì mà gợi cảm với không gợi cảm!

Nói thật, tôi vẫn luôn nghĩ rằng Chương Tiểu Bồ rất gợi cảm, cô ấy thích

mặc những bộ đồ diêm dúa, dù mỏng dù lộ thế nào cũng vẫn dám mặc, vào

học ở một trường trăm hoa đua nở như Đại học Ngoại ngữ Bắc Kinh, lại

càng có môi trường để phát huy! Hơn nữa, cô ấy luôn tận dụng mọi cơ hội

để mặc đồ màu hồng, điều này rất đáng sợ, một màu sắc như màu hồng,

không cẩn thận sẽ bị người ta cho rằng người mặc nó là người con gái có

thân phận đặc biệt, nhưng cô ấy mặc lên lại xinh đẹp như thế, có phong

cách như thế!

Sau này Xuân Thiên nói, Chương Tiểu Bồ hướng ngoại, còn tôi hướng nội, người hướng ngoại giống như bông hoa hướng dương nở

rộ, người hướng nội giống như đóa dạ hương trong đêm, vấn vương, uyển

chuyển khiến người ta phải nao lòng. Chính bởi vì không phô trương,

chính bởi vì mang trong mình hương bạc hà và mùi hương loài bướm của đời này kiếp trước, nên mới khiến người khác khó quên.

Người hướng

ngoại là người xông vào trận địa của địch khi cuộc chiến đang diễn ra ác liệt, tràn đầy khoái cảm của sự hăng hái không biết lùi bước, còn người hướng nội là người lặng lẽ thu xếp mọi việc trong sự lặng im, hướng nội thực sự là khí chất của thứ hương thơm êm dịu. Người con gái như thế

không quá diễm lệ rực rỡ, nhưng lại có một sức hấp dẫn ngầm, cuồn cuộn

trong lòng… Đó là những lời Xuân Thiên nói khi bày tỏ tình cảm với tôi

khoảng một năm sau đó, nhưng tôi cười nói: Em không hiểu.

Em hiểu, em hiểu hết. Em giả vờ không hiểu thôi.

Cho dù là giả vờ, thì tôi cũng phải giả vờ đến cùng.

Khi trong lòng bạn mang bóng hình của một người thì bạn sẽ không thể còn ôm đồm thêm một người nào khác nữa. Trái tim cũng giống như một căn phòng, chỉ có một chiếc chìa khóa, chiếc chìa khóa đó nằm trong tay người con

trai mà bạn yêu, nếu anh ấy không đến, thì căn phòng của bạn mãi mãi

trống rỗng.

Chiếc chìa khóa của tôi nằm trong tay Thẩm Gia Bạch.

Chỉ trong tay anh thôi.

Vì vậy, tôi đã dùng danh nghĩa anh trai em gái để đẩy Xuân Thiên xuống địa ngục. Người con gái thông minh nhất luôn biết phải dùng cách nào để đẩy người con trai thích mình ra xa, chiêu này vừa có thể duy trì tình bạn, lại cũng mang cả sự khách khí, sự khách khí đó lạnh lùng đẩy người kia

ra xa cả nghìn dặm.

Sau khi Chương Tiểu Bồ chất vấn tôi mà không

đạt được kết quả như mong muốn đã nói: Dù sao cái thứ gọi là tình yêu

kia cũng không nói hay được, đôi khi cậu nghĩ nó mạnh mẽ cuộn trào, thì

nó lại lững lờ như nước chảy, cậu nói muốn bên nhau cả đời này, thì nó

sẽ rời xa cậu ngay lập tức.

Chuyện gì thế? Tôi hỏi.

Cô ấy lấy một điếu thuốc từ trong túi ra, sau đó nói: Châm cho mình.

Trời ạ! Cậu bắt đầu hút thuốc từ bao giờ?

Khi ở cùng với Lê Minh Lạc, anh ấy nói mình rất phong trần, anh ấy nói khi mình hút thuốc nhìn rất đẹp, thế là mình hút thôi.

Lê Minh Lạc bảo cậu làm gì thì cậu cũng làm sao? Đồ ngốc!

Chứ lại không, phụ nữ là những con ngốc mà.

Cậu đừng có phụ nữ, phụ nữ mãi thế, cậu mới bao nhiêu tuổi.

Là phụ nữ!

Chỉ là con gái thôi!

Cô ấy đột nhiên áp sát vào tai tôi nói, Tịch Hạ, cậu đúng là đồ ngốc, ngủ với đàn ông rồi thì gọi là phụ nữ, ngốc quá!

Mặt tôi đỏ bừng lên: Cậu đừng có mù quáng như thế Chương Tiểu Bồ. Tôi mắng cô ấy: Cậu đúng là xấu xa.

Chương Tiểu Bồ ngay từ đầu lúc nào cũng khiến tôi phải giật mình thon thót. Cô ấy bao giờ cũng đi trước một bước, bất luận là chuyện gì, tình yêu đầu, hay tình yêu mãnh liệt, tôi còn đang hoang mang mơ hồ thì cô ấy đã mạnh bạo làm tới rồi.

Tuy nhiên, nhìn dáng cô ấy khi hút thuốc đúng

là đẹp, khi cô ấy lim dim mắt nhìn rất phong trần, cùng lúc yêu đương

với Lê Minh Lạc, cô ấy vẫn đi leo núi, đi chơi công viên, đi xem phim,

uống rượu với những bạn nam khác trong khoa, tóm lại, cuộc sống của cô

ấy lúc nào cũng phong phú đa dạng như thế.

Tôi và Chương Tiểu Bồ

thuộc hai tuýp người hoàn toàn khác nhau, theo như lời của Xuân Thiên

thì cô ấy là cây hoa gạo vênh vang, khoe từng bông, từng bông hoa lớn đỏ rực rỡ cho đến tận khi tàn.

Còn tôi là cây hoa xoan khẳng khiu, khi lá già rụng đi, lá non mới mọc.

Nếu dùng hoa để hình dung, thì cô ấy là hoa mẫu đơn, một vẻ đẹp yêu kiều

kiêu sa, nghiêng nước nghiêng thành, còn tôi chỉ là bông hoa nhài bé

nhỏ, chỉ có hương thơm lặng lẽ lan tỏa.

Nếu dùng sứ để hình dung, cô ấy chính là thứ đồ sứ được nung ra từ lò nung dùng áp suất lớn, còn

tôi là thứ đồ sứ được nung ra từ một lò than. Người hiểu biết thì sẽ

khen tốt, còn người không biết thì sẽ nói là thứ đồ sứ thô sơ ở nơi

hoang dã.

Nhưng điều đó không hề cản trở việc tôi và cô ấy trở thành bạn, tâm sự với nhau những chuyện thầm kín nhất.

Ví dụ như kích cỡ của nội y.

Chương Tiểu Bồ có một bộ ngực rất đầy đặn, theo cách nói của tôi thì là mọc

nhô hẳn lên, 36D, còn tôi 34A. Hơn nữa, tôi còn cao hơn cô ấy, như vậy

khiến cho sự so sánh càng khập khiễng hơn, khi nhìn thấy cô ấy chạy về

phía tôi, tôi luôn nói, Chương Tiểu Bồ, cậu chạy chậm thôi. Tóm


XtGem Forum catalog