Teya Salat
Người Tình Bóng Tối

Người Tình Bóng Tối

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323861

Bình chọn: 8.5.00/10/386 lượt.

ng Portia quặn lại thành một cái nút đau đớn khô cô tuyệt vọng trong việc cố gắng không tưởng tượng Julian làm những việc ngọt ngào và hoang dại với Valentine như anh đã làm với cô.

“Tại sao anh ấy lại bỏ ngươi khi ngươi có thể trao anh ấy một thứ duy nhất ta không bao giờ có thế - tình yêu của ngươi?”

Trên môi của Valentine, từ đó nghe như một sự khinh bỉ. Eloisa ngọ ngậy không yên trên tay ả, lông mày cô bé nhăn thành một cái cau mày.

“Làm thế nào tôi có thể giải thích cho cô hiểu tình yêu của một người mẹ đối với một đứa con hay tình yêu của một người đàn bà đối với một người đàn ông?” Portia hỏi lại vào nhích thêm một bước nữa. “Tất cả những gì cô hiểu là tham lam, thèm khát, nhục dục và bạo lực. Tình yêu cần sự kiên nhẫn, chăm sóc và hy sinh chính mình vì lợi ích lớn hơn”.

“Tình yêu không có tác dụng gì ngoài việc làm người ta yếu đuối! Nó biến thành một mục tiêu của sự thương hại và chế nhạo – một sinh vật đáng thương rên rỉ không đáng sống bằng một con côn trùng quằn quại trên vỉa hè sau một cơn mưa lớn của mùa hè”.

Portia lắc đầu, “Đấy không phải là tình yêu. Đấy là sự ám ảnh. Tình yêu thực sự không làm người ta yếu đuối. Nó làm người ta mạnh mẽ. Nó cho người ta can đảm trải qua ngay cả những đêm cô đơn nhất”. Hàng lông mi của Eloisa bắt đầu động đậy, Portia liều thêm một bước nữa, “Tôi thường nghĩ rằng yêu có nghĩa là được nhấc bổng lên bởi một hoàng tử đẹp trai, người sẽ không bao giờ rời khỏi mình. Nhưng bây giờ tôi biết rằng hoàng tử có thể yêu mình nhiều đến mức anh ấy cảm thấy không có sự lựa chọn nào khác là để mình ra đi”.

Một giọng nam thích thú đến từ sau lưng cô, theo sau là một tràng vỗ tay khô khan, “Hoan hô! Tôi chưa tứng nghe thấy một màn biểu diễn nào cảm động như thế kể từ khi người ta dụ dỗ Sarah Siddons thôi nghỉ hưu để bước ra sân khấu của Nhà hát Drury Lane lần cuối cùng”.

Trước khi Portia có thể quay lại, Eloisa đã mở mắt, dang hai cánh tay nhỏ bé mũm mĩm về phía cánh cửa kiểu Pháp và bi bô, “Chú Jules! Chú Jules!”

Portia chầm chầm quay lại để thấy Julian đứng ngay bên trong cánh cửa kiểu Pháp ở phía xa cuối phòng khiêu vũ. Anh đóng bộ toàn màu đen. Một chiếc áo sơ mi đen với cổ áp và măng-séc viền đăng ten màu xanh đen thanh lịch và quần ống túm đen nhét trong một đôi bốt da cao cổ. Anh chưa bao giờ giống một hoàng tử của bóng đêm như lúc này.

“Nếu tôi biết cô Cabot đây sẽ rao giảng một bài diễn thuyết lâm li về bản chất đa cảm của tình yêu thực thụ, tôi đã nhét thêm một chiếc khăn tay trong túi”, anh nói, ánh mắt lạnh lùng khinh bỉ của anh quét qua cô như một lưỡi dao đặc biệt đẹp đẽ nhưng đáng sợ.

Trước khi Portia có thể đánh giá tổn hại của nó gây ra đối với trái tim cô đến mức nào, Valentine đã buông ra một tiếng cười cay đắng. “Em biết rằng nếu cô ta ở đây, anh không thể ở đâu xa được. Nhìn cách anh lóc cóc theo gót chân cô ta như một con bò động đực thật là nhàm chán.”

“Đừng đề cao cô nhóc, thiên thần. Em biết rằng anh lóc cóc theo gót mọi cô nàng xây dựng như một con bò động đực… đặc biệt là gót chân của em.”

Lúc này Eloisa bắt đầu vặn vẹo, đôi mắt xám của cô bé đầy nước mắt tức tối. Rên rỉ và nhăn nhó, cô bé cong lưng lên, đòi được thả xuống để có thể chạy đến với ông chú đẹp trai của mình.

Valentine rít lên với cô bé, đầu răng nanh của cô ta bắt đầu lộ ra, “Ta biết ta nên cho ngươi vài giọt thuốc phiện nữa”.

“Đưa cho nó vòng cổ của cô”, Portia buột miệng, sợ rằng sự kiên nhẫn huyền thoại của Valentina sắp cạn kiệt.

Valentina chuyển ánh mắt đến cô, “Cái gì?”

“Nó thích chơi với những đồ chơi lấp lánh. Nếu cô đưa cho nó cái vòng cổ, nó có thể làm xao nhãng con bé một lúc”.

Valentina nhướng một bên lông mày kiêu ngạo lên, “Vị vua đạo Hồi của Brunei tặng ta chuỗi ngọc saphire này. Ngươi có biết nó đáng giá bao nhiêu không?”

“Không”, Portia trả lời, “Nhưng tôi chắc rằng cô đã kiếm được từng đồng xu của cái giá đó”.

“Mắt Valentine nhíu lại, nhưng cô ả kéo sợi dây chuyền ra khỏi cổ và lưỡng lự đưa nó cho Eloisa. Đúng như Portia đoán, cô cháu gái của cô bị quyến rũ bởi sợi dây ngọc tỏa sáng. Trong vòng vài giây cô bé đã ngã đầu trở lại vòng tay củaValentine, vui vẻ mút mút viên đá to nhất. Mi mắt cô bé lại bắt đầu rủ xuống, rõ ràng vẫn chịu tác dụng của thuốc phiện.

Nhún vai với vẻ ghê tởm, Valentine chuyển sự chú ý lại với Julian. “Vậy anh đến để cầu xin cho mạng sống của cháu gái mình à? Bởi vì trong lúc này em không thích gì hơn là nhìn thấy anh quỳ gối trước mặt em”.

Julian nhún vai, “Mạng sống của đứa nhóc đó chẳng quan trọng với anh. Nhưng anh màng cho em thứ mà anh nghĩ em sẽ thấy no nê hơn”.

Anh bước ra khỏi cửa rồi xuất hiện lại một lát ngắn sau đó cùng một người đàn ông phía trước. Portia há hốc miệng khi cô nhận ra người bạn của anh ở cuộc đấu súng và trong con ngõ. Bàn tay Cuthbert bị buộc sau lưng và miệng anh bị sưng đến mức che khuất mắt và xung quanh bị bầm. Máu vẫn đang nhỏ xuống từ môi dưới bị rách của anh. Lỗ mũi thanh nhã của Valentina phồng lên như thể cô ta ngửi thấy một miếng thịt đặc biệt tươi ngon.

Julian dẫn tù nhân của mình