Nhà Tù Nóng Bỏng: Tổng Giám Đốc Tha Cho Tôi Đi

Nhà Tù Nóng Bỏng: Tổng Giám Đốc Tha Cho Tôi Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329570

Bình chọn: 9.00/10/957 lượt.

hít sâu một hơi, khẽ nhấc con ngươi

lên chống lại con ngươi thâm thúy của Phàm Niệm Ngự. Anh đang làm cái

gì? Đến xem ảnh hưởng của anh đối với mình sao? Hay là đang khoe khoang

bản lĩnh của anh. 0 Lạc Anh khẽ nắm chặt thuốc cao trong tay. Con ngươi

nâng lên, tiếng nói khàn khàn.

"Tốt, không có việc gì anh có thể đi ra ngoài, cảm ơn Phàm tổng quan

tâm." Lạc Anh nói xong liền đem thuốc cao để ở một bên. 8 Tiện tay cầm

tài liệu một bên bỏ rơi anh, sau đó lật xem.

Phàm Niệm Ngự nhìn bộ dáng cô xa lánh mình, trong đầu thoáng qua lời nói của Phàm Dịch Hân, hoàn toàn buông tha anh. Đôi tay bị anh che giấu nắm chặt thành quyền. e Gương mặt âm chí lạnh lùng. Cố nén cơn giận của

mình, cuối cùng tiêu sái xoay người. 9e Rời khỏi phòng làm việc.

Khi anh ra cửa, trong nháy mắt đó, trên cửa vang nên thanh âm nổ, Phàm

Niệm Ngự khẽ ngừng bước chân, hơi nghiêng đầu. Bởi vì khi anh ra cửa,

trong nháy mắt, Lạc Anh liền cầm thuốc cao lên ném hướng cửa, mới có thể phát ra thanh âm va chạm.

Lạc Anh nhìn thuốc cao bị mình ném đi, ngực kịch liệt phập phòng, Phàm

Niệm Ngự, anh cần phải đối đãi với em như vậy sao? Tình cảm trước kia

cũng tan thành mây khói sao?

Phàm Niệm Ngự hơi hơi nghiêng mặt, tuấn lông mày nhíu chặt, cuối cùng liếc qua sải bước rời đi. Không lưu lại một điểm bụi bặm.

Lạc Anh đỡ trán của mình, nước mắt rớt xuống, cô vẫn đau lòng, người đàn ông này mình yêu vài chục năm, nhìn anh và phụ nữ khác thân thiết, mình lại có lập trường gì tức giận. Lúc nhỏ nói đùa giữ lời sao? Nếu như

không giữ lời, tại sao chỉ có một câu kia, sẽ thực hiện.

Một ngày bận rộn qua đi, thoáng một cái đã đến buổi tối, Lạc Anh đi theo Giang Lệ Lệ cùng Lạc Trạch tới một tiệm bán quần áo. Tới chọn quần áo

tối nay nên mặc.

Giang Lệ Lệ mặc váy đuôi cá màu vàng nhạt, có vẻ cao quý vô cùng, đơn

giản mà mộc mạc. Lạc Trạch một thân tây trang màu tím, tôn lên quý khí

bẩm sinh của anh.

Lạc Anh nhìn quần áo và trang sức, đều rất đơn giản, tối nay cô muốn lột xác, trở thành tiêu điểm, nhất định phải trở thành tiêu điểm, muốn đem

điểm sáng của tất cả phụ nữ biến thành ảm đạm. Chỉ vì thở ra một hơi,

bởi vì cô biết bữa tiệc này sẽ có rất nhiều quý tộc.

Lạc Anh đi tới nhìn cha mẹ đã chuẩn bị tốt. Giang Lệ Lệ nhìn Lạc Anh hỏi: "Lạc Anh, sao con không đổi y phục."

Lạc Anh nhìn Giang Lệ Lệ sau đó nói: "Không có thứ con thích, quá đơn

giản, con muốn cái đặc biệt, xứng với tác phong của con. 3 Ba mẹ, hai

người đi trước, con đến sau."

Giang Lệ Lệ không hiểu nhìn con gái mình, không phải đều là loại cô sao? Vừa muốn nói gì, Lạc Trạch liền kéo Giang Lệ Lệ đi ra ngoài, để lại một câu nói cho con gái.

"Đừng làm cho chúng ta thất vọng"

Lạc Anh khẽ gật đầu, sau đó nhìn đi về phía quần áo thành thục. Tối nay

cô phải xinh đẹp nhất, mỹ lệ nhất. 7 Khóe miệng cô kéo ra nụ cười tự

tin, sau đó hướng về phía thợ trang điểm nói.

"Tôi muốn một đủ đẹp đẽ không hề ngăn cản khí chất bản thân, về phần

trang phục, cô xem mà phối." Giang Lệ Lệ nhìn thợ trang điểm cùng thợ

điều phối quốc tế tốt nhất nói.

"Lạc tiểu thư, xin yên tâm, tôi nhất định khiến cô ăn mặc hấp dẫn mọi

vật tương khắc nhau." Thợ trang điểm nữ rất tự tin nói, bởi vì bản thân

Lạc Anh đã hoàn mỹ nhất thế gian.

Lạc Anh nhìn mình trong kính, khóe miệng khẽ giơ lên, tối nay cô muốn tất cả mọi người hai mắt tỏa sáng.

*

Khách sạn, bữa tiệc.

Lạc Trạch ôm lấy Giang Lệ Lệ đi vào bữa tiệc, Phàm Ngự cùng An Tuyết

Thần mỉm cười nhìn bọn họ, Phàm Niệm Ngự khẽ cau mày, giống như không

nhìn thấy Lạc Anh. Cầm ly rượu, không yên lòng hỏi một câu.

"Mẹ, hôm nay Lạc Anh không tham dự sao?" Thanh âm của Phàm Niệm Ngự lười biếng khàn khàn, tràn đầy từ tính hấp dẫn.

Lúc này An Tuyết Thần mới nhìn thấy, Lạc Anh không có tới, cô kéo Giang Lệ Lệ qua sau đó hỏi một câu.

"Lạc Anh không có tới sao, trường hợp này phải dẫn con bé tới chứ."

Giang Lệ Lệ liếc mắt Phàm Niệm Ngự đang nói chuyện cùng phụ nữ, lặng lẽ thở dài, sau đó nhìn bạn tốt nhiều năm nói.

"Lát nữa Lạc Anh sẽ đến."

An Tuyết Thần liếc con trai của mình, cũng thở dài một tiếng, Giang Lệ

Lệ nói một câu không sót lọt vào trong lỗ tai Phàm Niệm Ngự. 4 Lông mày

khẽ chau, trong nháy mắt buông lỏng.

Qua một phút một mảnh tiếng xuỵt xuỵt từ cửa truyền đến. Có người nói: "Reynold Thượng tướng tới."

Lạc Trạch nghe nói, nhìn hướng người còn chưa có xuất hiện, lông mày

nhăn nhăn. Đồng thời mặt Phàm Ngự lười biếng nhìn cửa, nhìn thấy người

tới cũng hơi ngây ngẩn, người phụ nữ bên cạnh Reynold, không phải là.

Người phụ nữ của Reynold mặc váy màu xanh dương đậm, trang dung tinh

xảo, một nửa tóc dài kéo, lưu lại một chút, vô ý tán lạc xuống, vài sợi

tóc quăn, giống như là nữ thần Hy Lạp, cao quý làm cho người ta liếc mắt nhìn liền không thể di dời tầm mắt, hấp dẫn ánh mắt người. Nữ thần

hoàn mỹ chính là Lạc Anh.

Khóe miệng Reynold khẽ giơ lên, liếc mắt nhìn cô gái bên cạnh mình, thanh âm rất nhỏ nói.

"Cháu gái, con cho chú không ít sáng rỡ." Reynold nhìn mấy quen biết cũ đối diện nói.

Lạc Anh thản nhiên cười, sau đó khẽ mở môi đỏ mọng. ba


XtGem Forum catalog