
loạn thất bát tao theo. Dâm mĩ mà động tình, tôi hoàn toàn bị cuốn
vào vòng xoáy dục vọng.
Đúng lúc này, một trận đập cửa dồn dập đánh gãy tất cả.
Sau đó là giọng dì Trương: “Lão Hoa, Lão Hoa —- ông khóa cửa phòng bếp phải không?”
Khi không nhận được câu trả lời, giọng nói dì có chút hoang mang: “Kì quái, mình đâu khóa cửa bếp”
Cảm xúc lên đến cực điểm, dương quan thản nhiên xuyên qua khung cửa sổ, hệt như lân tinh nhảy múa giữa phòng—
– “Đừng ngừng lại…. ách!”. Quân Sâm chẳng những không đẩy tôi ra, ngược lại còn cùng tôi dây dưa
kịch liệt, tôi cũng không còn tâm trí đâu để nghĩ thêm, bức thiết muốn
cả hai nhanh hơn một chút, chỉ có nhanh hơn, sau đó, căn bản sẽ không
dừng lại được.
Hai nam nhân trang phục xộc xệch, cứ như vậy ở
trong phòng bếp khóa trái cửa diễn một màn tình dục sôi sục. Dù tôi
nhiều lần nhìn thấy cơ thể tuyệt mĩ của Quân Sâm trên tạp chí, nhưng
cũng không giống như bây giờ, cả thế xác và tinh thần đều dốc lòng vẽ
lên cơ thể ấy, thì đây vẫn là lần đầu.
Tôi biết cao trào của Quân
Sâm chuẩn bị đến, tiếng rên rỉ dồn dập càng làm tôi cảm thấy áp lực, tay tôi như có ma túy sai khiến, vẻ mặt khiêu gợi nhất của Quân Sâm lại bày ra vào giờ phút này. Đây là một Quân Sâm chân thật nhất, không có nửa
điểm ngụy trang, cứ như vậy bày ra trắng trợn trước mắt tôi. Thân thể
hoàn mĩ, khuôn mặt tinh xảo, biểu tình trầm mê, nhưng trong đáy mắt vẫn
hiện lên ánh nhìn kiên định. Khi lên đến đỉnh, anh gầm nhẹ tên tôi, hiện tại tôi đã có được Hoắc Y Sâm vạn người mê.
Đến khi dì Trương chuẩn bị mở cửa, tôi đã nhanh chóng mở cửa trước, Quân Sâm cũng vừa xử lí xong quần áo, đứng ở phía sau.
– “Cửa vừa mới khóa…”. Dì Trương có chút khó hiểu vừa đóng cửa vừa nhìn chúng tôi
– “Ân–“. Tôi đang tìm một lí do hợp lí, “vừa mới xuống bếp nấu vài món nên khóa cửa, không ngờ lại làm dì lo lắng…”
– “Ôi, hai đại thiếu gia nghĩ thế nào mà lại tự mình nấu ăn a”. Lí do dù không thông, nhưng dì Trương tâm tư đơn thuần cũng không nghi ngờ gì thêm, hơn nữa vẻ mặt còn rất cao hứng, “biết bạn gái cậu hôm nay vào bếp, ta liền phối hợp không xuất hiện, phản ứng của dì vẫn là thực sáng suốt, đúng không?”
Tôi theo phản xạ liếc nhìn Quân Sâm, anh khéo léo gật đầu đồng tình với dì
Trương, nghiêng người lui ra ngoài. Tôi nhìn Quân Sâm đi lên lầu, mới
chậm rãi đuổi theo.
Bây giờ tôi mới quay về với thực tại, cái gì
là tình yêu sâu đậm, về sau không cần để ý đến ánh mặt của người khác?!
Bây giờ tôi mới hiểu ra cái gọi là “kiềm lòng không đậu”. Ai cũng đều
muốn có một tình yêu quang minh chính đại, được mọi người chúc phúc.
Nhưng quan hệ của tôi và Quân Sâm, ngay từ đầu đã không thể làm được như thế, chúng tôi chỉ có thể dựa vào trực giác mà tiếp tục tiến đến.
Trở về phòng tắm rửa xong, thay bộ đồ ngủ đi đến hành lang, nghe tiếng đàn
truyền ra từ phòng bên cạnh, tôi cười cười, đẩy cửa phòng Quân Sâm đi
vào. Anh đang luyện đàn, biết tôi đi vào cũng không quay đầu lại, thẳng
đến khi đàn xong, Quân Sâm mới tà tà nói với tôi, “Chấn Hàm, hiện tại chúng ta đang cùng một chỗ”
– “Nếu anh muốn thay đổi chủ ý, thì vẫn còn kịp”. Tôi đi qua ngồi bên cạnh Quân Sâm.
Anh cười, vò rối tóc tôi: “Đôi khi em rất đáng ghét”
– “Sao em lại không thấy như vậy?”
Quân Sâm đột nhiên đặt tay lên cô tôi bắt đầu dò xét, tôi vội vàng giữ chặt
áo, phòng ngừa có người xằng bậy, một bên ra vẻ giật mình hỏi: “Còn muốn?”
– “Nguyên lai đánh đàn cũng không thể tiêu hỏa….”. Anh cười khổ, “có thích thú cũng không tốt”.
Tôi thoáng nhìn xuống bộ vị vẫn phấn khởi như cũ, nhịn không được day nhẹ
vành tai anh, đùa bỡn, “Có phải lúc dậy thì anh chưa bao giờ làm qua?”
Quân Sâm không nói hai lời, một phen lại giữ chặt đầu tôi. Tôi chưa bao giờ
thích hôn môi, nhưng những lúc thân thiết như thế này, tôi lại rất dễ
dàng bị kích động, có lẽ vì bản thân cảm thấy Quân Sâm là đặc biệt nên
mới vậy.
Sáng hôm sau vì còn bận đi công việc, nên đến sau giờ
trưa, Quân Sâm mới đến công ty. Anh vừa vào đến cổng, cả công ty đã vang lên một trận hoan hô, bộ phận thiết kế đều thay nhau vỗ tay tán thưởng, James cùng Mại Ngươi Tư cũng thân chinh ra đón.
Khi tôi đến thì
đã chứng kiến cảnh ngàn sao vây quanh mặt trời. Đó là lần thứ hai chúng
tôi ôm nhau trước mặt mọi người, cho dù chiếc ôm này thực ngắn, ngắn đến độ không ai phát hiện ra chút khác thường nào, nhưng mọi chuyện vẫn
mang ý nghĩa khác.
– “Chào mừng anh trở về”
– “Khoảng thời gian qua vất vả cho các vị rồi”. Quân Sâm thức thời an ủi đồng nghiệp.
Kevin liền lao tới, “mọi người, làm ơn cho tôi mượn Y Sâm một chút!”. Hắn giữ chặt lấy người không buông, “Y Sâm, có vài bản phác thảo trang phục cần anh xem qua, có vài trục trặc
diễn ra trong quá trình phác thảo, hơn nữa số liệu thống kê cũng có chút lệch lạc, anh lại quen biết nhiều nhà thiết kế nên cũng hiểu biết
nhiều, cho nên — Please!”
Lát sau, Hoắc Y Sâm tự nhiên
lại bị nhân viên phòng biên tập giữ thật chặt, Mạc Hoa khoa chân múa tay vui sướng; Kevin thao thao bất tuyệt; Đường Na hứng khởi không rõ
nguyên do, hơn nữa có rất nhiều nữ đồng nghi