
hân phát run.
Truyền thông phóng viên, nhân viên làm việc đông nghịt
đều tập trung ở trên quảng trường, Tần Vũ Dương bị thanh âm ong ong bên tai làm
cho tâm phiền ý loạn.
Một chiếc xe màu đen chậm rãi chạy vào, truyền thông
như ong vỡ tổ tuôn ra đó, đèn flash không ngừng lóe lên. Xe mới vừa dừng hẳn,
trợ lý trên ghế lái phụ đã đi xuống tay cầm cửa sau xe mở ra, một người đàn ông
anh tuấn bước xuống, lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người, Đổng sụ Tôn cùng
Tần Vũ Dương đi tới.
Sự khó chịu trong cơ thể của Tần Vũ Dương đã hoàn toàn
chiếm giữ hết sức lực của cô, cô cũng không còn sức lực thừa nào phân chia cho
cuộc gặp mặt ưu tư mờ mịt với Cố Mặc Hàm.
Đổng sự Tôn cười vươn tay ra, "Cố
tổng, hoan nghênh trở lại thành phố C!"
Cố Mặc Hàm vẫn là hình tượng quý ông khiêm tốn, "Đổng
sự Tôn khách khí rồi."
Sau đó nhìn về Tần Vũ Dương bên cạnh, cơ thể của cô
gầy yếu bao lấy trong một bộ màu đen, sắc mặt tái nhợt, hai mắt vô thần, làm
cho anh rất muốn kéo cô vào trong lòng ôm cho thỏa thích.
Cố Mặc Hàm từ từ vươn tay, "Đã lâu
không gặp."
Tần Vũ Dương chìa tay ra, có chút uể oải nói, "Cố
tổng, đã lâu không gặp."
Tay vẫn lạnh như trước, nhưng không lạnh bằng thanh âm
của cô. Anh không thấy cô có bất kỳ sự khác thường nào, thậm chí còn mang theo
một loại không kiên nhẫn, anh bỗng nhiên hoảng lên.
Các truyền thông lớn các phóng viên nhân cơ hội chen
chúc vào, đem Cố Mặc Hàm và Tần Vũ Dương đẩy ra.
"Xin
hỏi Cố tổng đối với kết quả của dự án hợp tác có ý kiến gì không?"
"Thời
gian trước đây có người chụp được bức ảnh Cố tổng cùng ngôi sao điện ảnh đang
nổi Vu Tâm Tâm hẹn hò vào ban đêm, xin hỏi chuyện này là thật sao? Cố tổng cùng
Vu Tâm Tâm có quan hệ gì?"
"..."
Cố Mặc Hàm không hé ra một từ, dưới sự hướng dẫn của
bảo an và trợ lý đi về hướng quảng trường.
"Xin
lỗi, hiện tại Cố tổng không tiện trả lời các câu hỏi, các vị phóng viên bạn bè nếu
có vấn đề gì có thể lập tức đến buổi họp báo tin tức nêu lên câu hỏi."
Trên quảng trường, đại diện hai bên cùng quan chức
chính phủ vào chỗ ngồi, người chủ trì tuyên bố nghi thức chính thức bắt đầu,
liền tiến hành biểu diễn múa sư.
Tiếng trống mới vừa nổi lên, Tần Vũ Dương đột nhiên
cảm giác được một cổ nhiệt từ bụng chảy ra, cô ức chế không được muốn phát
điên, sẽ không trùng hợp như vậy chứ?
Cô lặng lẽ đứng dậy đi vào toilet nhìn thử, quả nhiên
trúng chiêu, bụng dưới đau nhức, duy nhất may mắn của cô chính là, hôm nay mặc
bộ váy màu đen.
Đợi cô chỉnh lý xong trở lại, biểu diễn múa sư đã kết
thúc, tất cả mọi người đang vỗ tay, cô cũng giả vờ vỗ tay. Len lén ngắm Cố Mặc
Hàm đang ngồi lệch phía trước cô một cái, khóe miệng anh đang cười nhìn về phía
trước.
Kế tiếp chính là đại diện hai bên cùng quan chức chính
phủ đi lên tiến hành cắt băng, chụp ảnh lưu niệm, phát biểu. Chỉ ở đầu gió hơn
10', Tần Vũ Dương cảm giác toàn thân mình rét run, đau đầu, đau bụng, thỉnh
thoảng xuất hiện ù tai, bước chân đạp phải giày cao gót cũng cảm giác đau âm ỉ.
Cố Mặc Hàm đứng ở trên bục nhìn Tần Vũ Dương mang theo
vẻ ửng hồng không bình thường trên mặt, thu hồi bài phát diễn văn dài dòng,
ngẫu hứng phát biểu vài câu liền kết thúc.
Sau khi nghi thức chấm dứt, mọi người đi vào phòng
nghỉ của khách sạn, chờ buổi tiệc trưa. Cố Mặc Hàm đang cùng Trần thư ký nói
cười, Đổng sự Tôn đang dặn dò Tần Vũ Dương công việc của buổi tiệc trưa, cô
chịu đựng khó chịu miễn cưỡng nghe xong chuẩn bị ra ngoài để xem xét tình
huống. Mới vừa đứng lên đi được bước đầu tiên, trước mắt liền xuất hiện màn
trắng xóa, sau đó ngất đi, ngã vào trong một vòng tay ấm áp.
Dư quang nơi khóe mắt Cố Mặc Hàm thấy cơ thể Tần Vũ
Dương từ từ ngã xuống, lập tức vọt tới. Anh đưa tay đặt lên trán cô, có chút
nóng, nhíu mày khẽ gọi.
"Vũ
Dương, Vũ Dương..."
Cuối cùng trong sự đờ đẫn của mọi người trong phòng Cố
Mặc Hàm ôm lấy Tần Vũ Dương sải bước đi ra ngoài.
___________
[1'> Khí
vũ hiên ngang: là người có chí khí lớn, hiên ngang vùng vẫy trong Trời Đất.
[2'> Lê
hoa đái vũ: giống như hoa
lê vương vất những giọt mưa, nguyên mô tả
Dương Quý Phi đang khóc, được sử dụng sau này mô tả người con gái xinh đẹp diễm
lệ. Xuất xứ tứ bài thơ Đường
"Trường hận ca" nổi tiếng của Bạch Cư Dị.
[3'> Tiểu
dạng nhi: Ý chính là tỏ vẻ khinh miệt, xem thường, không đáng
nhắc tới đối với một người nào đó! Sau ngày càng lưu hành, biến thành kiểu xưng
hô thân thiết
Trợ lý lập tức đuổi theo, "Cố
tổng."
Cố Mặc Hàm cắt ngang anh ta, "Bảo
tài xế lái đến cửa khách sạn, mau!"
Trợ lý lập tức bắt đầu gọi điện thoại.
Cố Mặc Hàm ôm Tần Vũ Dương đi tới cửa ngồi vào trong
xe, lấy áo khoác đắp lên trên người Tần Vũ Dương, cẩn thận ôm vào trong ngực,
sau đó phân phó lái xe.
"Đến
bệnh viện."
Tần Vũ Dương nhíu chặt mày, dường như rất thống khổ.
Cố Mặc Hàm sờ trán cô, có chút phỏng tay, còn có mồ
hôi lạnh chảy ròng ròng, anh nhẹ giọng hỏi, "Vũ Dương, em không thoải
mái ở đâu, nói cho anh biết có được khô