
iền đỏ lên, nhớ tới lời
nói của mình, xấu hổ cúi đầu, không biết nhìn chỗ nào mới tốt. Đoan Mộc
Thanh Lam thấy vậy, liền dùng tay nâng đầu hắn lên, nhìn sắc mắt ửng đỏ
của Đoan Mộc Dĩnh, dùng khẩu khí cường thế của đế vương, cố chấp mà kiên định hứa hẹn với hắn, “Trẫm sẽ làm cho ngươi mỗi ngày đều nhớ đến trẫm, tâm tâm niệm niệm đều là trẫm, trong lòng không nghĩ đến bất cứ ai,
không đi, không đổi, không rời.”
Bên tai truyền đến lời nói kiên
định, Đoan Mộc Dĩnh ngạc nhiên nhìn đối phương, lời này xuất phát từ
miệng của Đoan Mộc Thanh Lam, hắn đã từng nghĩ không có khả năng, một
người phụ thân lại hướng nhi tử của mình biểu lộ ái tình.
Đoan
Mộc Dĩnh vươn tay đặt ở trong lòng bàn tay Đoan Mộc Thanh Lam, dùng
giọng điệu kiên định như vậy mở miệng, “Nhớ kỹ lời nói ngày hôm nay, phụ hoàng không được vi phạm lời hứa.”
“Ngươi là người duy nhất
khiến trẫm động tâm, trẫm cũng muốn ngươi vì trẫm mà tâm động.” Đoan Mộc Thanh Lam chậm rãi cúi đầu, hôn lên đôi môi mềm mại, lời lẽ tương giao, truyền đến nồng đậm yêu thương, vây trụ thắt lưng tế, tay từ từ lẻn vào vạt áo, tùy ý thăm dò. Đối mặt với nhiệt tình như vậy, Đoan Mộc Dĩnh
tựa vào lồng ngực đối phương, sau đó vươn hai cánh tay ôm lấy tấm lưng
vững chãi. Cơ thể xa lạ mà quen thuộc, đôi môi dây dưa cùng một chỗ,
luân lý đạo đức là cái gì, kiếp trước kiếp này thì có sao, tất cả đều bị hiện tại phá vỡ.
“Phụ hoàng.”
“Dĩnh nhi. .” Đoan Mộc
Thanh Lam rời khỏi đôi môi thiếu niên, bốn mắt nhìn nhau, “Phụ hoàng,
Dĩnh nhi quyết định cho phụ hoàng một cơ hội, cũng cấp cơ hội duy nhất.” Đoan Mộc Dĩnh mỉm cười, ánh mắt thể hiện sự kiên quyết, hai tay ôm chặt lấy Đoan Mộc Thanh Lam, “Nếu như ngươi quyết định cùng nhi thần suốt
đời bầu bạn, nhi thần có chết cũng sẽ cuốn lấy người, người nên chuẩn bị sẵn sàng.”
“Ngươi nói thật sao!” Đoan Mộc Thanh Lam cảm thấy
mình đang bay lơ lửng, mừng như điên, mạnh bạo hôn lên đôi môi của Đoan
Mộc Dĩnh, bàn tay càng lần mò tìm kiếm sâu hơn.
“Phụ hoàng. . .”
Trong miệng ôn nhu gọi đối phương, Đoan Mộc Thanh Lam đưa bàn tay hơi
lạnh vuốt ve làn da thiếu niên, chà sát lên da thịt non mềm, cảm giác kì diệu này khiến thân thể thiếu niên nóng lên.
“Dĩnh nhi đẹp quá,
sự mỹ lệ của Dĩnh nhi chỉ thuộc về phụ hoàng, đáp ứng phụ hoàng, đừng
cho bất luận kẻ nào chạm vào ngươi.” Đoan Mộc Thanh Lam ôm chặt lấy thân thể thiếu niên, lực đạo to lớn khiến thiếu niên cảm thụ được quyết tâm
của đối phương.
“Ân. . .” Thiếu niên nhẹ giọng đáp ứng, Đoan Mộc
Thanh Lam chậm rãi cắn lên hai nhũ châu trước ngực thiếu niên, tay di
động theo thắt lưng mảnh khảnh xuống hạ khố, “Dĩnh nhi, lần trước trẫm
tiến nhập ngươi, nơi đó của ngươi bao vây lấy trẫm, cái loại cảm giác
này thập phần tuyệt vời a, hơn nữa… Dĩnh nhi cũng rất hưởng thụ, không
phải sao?” Đoan Mộc Thanh Lam chẳng cảm thấy xấu hổ, tà mị nói bên tại
thiếu niên, khiến gương mặt trắng nõn của thiếu niên đỏ ửng.
Đoan Mộc Thanh Lam ôm lấy thiếu niên đặt trên đùi mình, quần áo đã bị cởi
bỏ, đôi môi mang theo khí tức nóng bỏng liên tục trượt trên thân thể
thiếu niên, “A…ha…” lúc Đoan Mộc Thanh Lam cầm lấy phân thân của thiếu
niên, một cỗ khoái cảm không thể ức chế sôi trào trong cơ thể khiến
thiếu niên rên rỉ, thấy hắn đã động tình, Đoan Mộc Thanh Lam chậm rãi
đặt hắn xuống giường.
“Phụ hoàng, không…” Một tay của Đoan Mộc
Thanh Lam khéo léo đi động trên thân thể thiếu niên, một tay kia bắt đầu dò xét tiến vào hậu huyệt, ngón tay thô ráp nhẹ nhàng xoa huyệt khẩu,
tận lực giúp hắn thả lỏng, giúp hắn quên đi đau đớn đạt được đỉnh dục
vọng. Đoan Mộc Thanh Lam lấy ra một bình nhỏ trơn cao trên đầu giường,
mở nút lọ, dính thuốc mỡ vào ngón tay, đầu ngón tay to bắt đầu tiến vào
hậu huyệt, thong thả động đậy để đối phương thích ứng.
“Muốn ta
tiến vào sao?” Bị tình dục chi phối, thanh âm của Đoan Mộc Thanh Lam trở nên khàn khàn, đầu lưỡi ướt át liếm trên người thiếu niên.
Khoái cảm khiến thiếu niên mơ hồ, sương mù bao phủ hai mắt, theo bản năng mà gật đầu.
“Ân…” Đoan Mộc Thanh Lam mở rộng hai chân thiếu niên, ngón tay chậm rãi xâm
nhập trong cơ thể đối phương. Khi tiến nhập đủ sâu, hắn nhẹ nhàng rút
ra, cứ như vậy nhiều lần, một ngón tay rồi hai ngón tay. Ngón tay tăng
thêm, tốc độ trừu sáp cũng càng lúc càng nhanh. Đoan Mộc Dĩnh liên tục
thở hổn hển, toàn thân khô nóng.
“Không… Ân…” Đoan Mộc Dĩnh ngửa
đầu, tựa trên vai Đoan Mộc Thanh Lam. Ngón tay của Đoan Mộc Thanh Lam
trong cơ thể thiếu niên, còn có bàn tay đang loạn động phân thân của
hắn, trừu sáp, kích thích cường liệt khiến thiếu niên mất đi tâm trí.
“A! !” Thiếu niên phóng ra dục vọng bạch sắc trong tay Đoan Mộc Thanh Lam.
“Dĩnh nhi của trẫm, ngươi thật không tốt, chỉ lo vui vẻ, phụ hoàng làm sao
bây giờ a?” Đoan Mộc Thanh Lam hôn lên môi thiếu niên, liếm lấy dịch thể tràn ra từ khóe miệng, sau đó tàn sát mọi ngóc ngách trong miệng thiếu
niên, khiến thiếu niên bị khơi mào dục vọng lần thứ hai.
“A…”
Đoan Mộc Thanh Lam đặt hai chân của thiếu niên trên vai, nâng cái mông
của thiếu niên lên, đưa phân thân