
thở gấp vài tiếng, dùng chân đá anh một chút, "Đóng cửa."
Nghe được cô nói như vậy, anh tà ác nở nụ cười.
Sau đó trực tiếp ôm cô đến giường lớn trong phòng, sau khi đem cô quăng lên trên giường, liền cởi quần áo của mình, ánh mắt nghiêng nghiêng
nhìn cô, bộ dạng không chút để ý, "Lần trước em muốn cho anh một đêm khó quên sau đó rời đi?"
Cô cũng liếc anh, "Cho nên anh cũng muốn đóng vai em lúc ấy một chút?"
Anh dồn sức về phía cô, gặm vành tai của cô, "Không có nhàm chán như vậy."
Thân thể của anh trước sau như một mềm nhẵn, tay anh không ngại phiền
phức di chuyển, hầu kết đã lăn lộn, "Có nghĩ muốn anh hay không?"
"Không có." Cô quay đầu đi.
"Ngu ngốc." Anh gầm nhẹ một tiếng, dưới tình huống như vậy không phối
hợp với ý tưởng của đàn ông, đây không phải là buộc đàn ông tra tấn cô
đến phục tùng sao?
Anh nắm khối tròn trịa trước ngực của cô, vùi đầu tiến vào cổ của cô, hơi thở ấm áp, anh rất hoài niệm.
Ai nói qua, phụ nữ giống như thuốc phiện thực ra không sai biệt lắm,
đều dễ dàng nghiện, về phần tổn thương thân thể hay không, vậy quyết
định bởi người sử dụng như thế nào.
Người chậm rãi di chuyển,
nắm lấy hông của cô, môi cũng di chuyển xuống dưới, trên thân thể cô lưu lại nhiều dấu vết độc đáo của anh
Tách chân của cô ra, tay trượt vào vị trí trung gian. Mà đầu ngón tay của cô đâm vào lưng của anh, bắt đầu hà miệng thở dốc.
Xoa nắn một hồi, lúc này mới đứng thẳng dậy, động thân về phía trước, ở bên ngoài tiếp xúc với nơi mềm mại nhất, quan sát vẻ mặt của cô.
Chậm rãi tiến vào, hai tay giữ ở chân của cô mãnh liệt tiến vào.
"Ân. . ." Cô bắt lấy ga trải giường, mắt say lờ đờ sương mù nhìn anh.
Anh lập tức kéo chiếc gối cách đó không xa, đem cô kéo lên, đặt ở phía dưới mông.
Anh chặt chẽ nắm lấy hai chân của cô, quấn ở bên hông chính mình, dán
chặt, lui về phía sau, lại dán chặt. Trong lúc đó tiếng da thịt tiếp xúc thân mật với nhau, vang lên khắp nhà, nghĩ châm lửa, nhanh chóng thiêu
đốt.
Thở gấp, va chạm, tiếng động tầng tầng lớp lớp.
Trăm ngàn năm qua hình như chỉ có phương thức này cũng không tiến bộ,
vĩnh viễn đi theo bước chân nguyên thủy nhất không thay đổi được bản
chất này.
Lộ Thiểu Hành từ trên người cô đứng lên, nhìn chăm
chú cô một cái, lúc này mới đi vào phòng tắm. Sau khi cô nghỉ ngơi một
lát, cũng đứng dậy, chỉnh đốn lại chính mình.
Dù sao vẫn dùng loại phương thức này phá vỡ bầu không khí xa lạ của hai bên.
Nhưng Lê Họa cảm giác, đối với Lộ Thiểu Hành, mình hình như giống một
người bạn gái giận dỗi ầm ĩ xong đã trở lại. Cô nghĩ đến không tệ, anh
thật sự nghĩ như vậy.
Mọi người có cảm xúc của chính mình, cuối cùng cho rằng mình thích một người rất nhiều năm vẫn sẽ thích, sẽ không dễ dàng thích người khác, cũng không biết là tốt hay xấu.
Lộ Thiểu Hành từ trong phòng tắm đi ra không lâu cô cũng từ trong phòng tắm đi ra.
Sau khi thấy vẻ mặt anh không có gì, liền đi qua.
"Hiện tại có thể nói?" Anh nằm ở trên giường, đem cô kéo vào trong ngực của mình.
Sau khi tự cho mình 'thù lao' nhất định, anh quyết định vẫn là trước
nghe lý do cô rời đi một chút, nhìn ra nhất định sẽ không làm cho anh
thoải mái, trước có thể khống chế một chút.
Ngón tay của anh
quấn quanh sợi tóc của cô, cô nghĩ di chuyển sẽ kéo tóc của cô, đau
chính là tự cô tìm, cùng anh không quan hệ.
"Cha mẹ của Trác Dực Đình đi tìm anh?"
Anh còn tưởng rằng cô thật sự sẽ không nói.
Gật đầu, "Có đi tìm."
"Nói cái gì?"
Hỏi vấn đề như vậy có một chút tiến bộ ... Không hiểu làm cho anh nở nụ cười, "Nói anh đi chia sẽ hai người, không để hai người cùng một chỗ.”
Anh nhìn chằm chằm cô, khiến cho cô mở to mắt nhìn mặt của anh, "Thực
ra, anh cảm thấy không cần anh chia rẽ, hai người cũng sẽ tách ra, không cần lãng phí sức lực, cho nên anh liền quyết định thờ ơ lạnh nhạt."
Cô chau mày, anh dùng tay miết lên mặt của cô, cho đến khi có dấu vết của ngón tay anh.
"Vậy hẳn là phải cảm ơn anh thờ ơ lạnh nhạt?"
"Nếu nói dùng chính em đến cảm ơn anh, anh cũng chỉ có thể cống hiến sức lực."
Cô đứng dậy, tay kia của anh còn quấn lấy tóc của cô, khiến cho cô thở
nhẹ một tiếng, thực sự đau, quay lại nằm xuống. Người cũng chỉ có chút
đau đớn sau đó mới học được cách ngoan ngoãn, anh nhìn cô tỏ vẻ xem
thường.
Cô liền cầm lấy tay anh cắn, làm cho anh cũng đau, lúc này mới cân bằng.
Sau khi cắn xong, thở gấp một lát, "Không chỉ thờ ơ lạnh nhạt đi?"
"Ý của em là muốn nói cho anh mặt khác?"
Anh không chút để ý khiến cho cả người cô không thoải mái, "Cha mẹ của
Trác Dực Đình có phải đáp ứng, chỉ cần anh khiến cho em chủ động rời đi
Trác Dực Đình, liền cho anh tài liệu của công trình XX, hơn nữa thấp hơn giá thị trường 20% hay không?"
Lộ Thiểu Hành nhìn cô nửa ngày, "Thực sự anh có nhận."
Cô lộ ra vẻ mặt đã biết rõ.
"Ai nói cho em biết?"
"Quan trọng sao?" Đích thực cô có một chút thất vọng.
Vẻ mặt Lộ Thiểu Hành lại tỏ ra bất mãn, "Em nghĩ rằng anh là người thế
nào? Không chính trực? "Anh nâng mi, "Nếu người khác bằng lòng chủ động
cho anh lợi ích, lẽ nào anh sẽ ngu ngốc đi từ chối?"
Cô trầm mặc. Cũ