XtGem Forum catalog
Nữ Nhân Hữu Độc

Nữ Nhân Hữu Độc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324201

Bình chọn: 8.00/10/420 lượt.

ng đi." Cô mặc quần áo tử tế, hai tay ôm ngực của nhìn Lộ Diệc Cảnh.

Lộ Diệc Cảnh lại đưa tay đặt ở dưới đầu, "Tại sao?"

Anh căn bản không biết cô là ai, loại chuyện này xảy ra cũng không cảm

thấy có hậu quả gì, hơn nữa anh đối với cô hình như rất vừa lòng.

"Không đi?" Cô cười xấu xa, "Tôi mở cửa. . .Anh sẽ hối hận."

"Đời này còn không có cái gì đáng để tôi hối hận."

Phải không? Vậy cô tạo cho anh một cơ hội.

Vì thế mở cửa, tứ thiếu gia nhà họ Lộ phải lấy cô.

"Đơn giản như vậy?" Lê Họa cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Tô Nhứ suy tư trong chốc lát, "Trước kia tớ có gặp qua anh ta. "Cô cười có chút tái nhợt, rất lâu rất lâu trước kia, thực ra cô cũng hiểu được, đối phương chỉ là nói đùa, nhưng cô lại tưởng thật. Ở một bữa tiệc tối

thời trung học, cô đóng vai một nhân vật vô cùng xấu xí, làm nền cho

một nữ thần xinh đẹp, đúng lúc, người con gái xinh đẹp kia là bạn gái

của Lộ Diệc Cảnh. Chuyện xác suất nhỏ như vậy, Lộ Diệc Cảnh đi đón bạn

gái, nụ cười này, vô câu vô thúc, tùy tiện làm bậy, nhìn không thấy,

không hiểu, vẻ mặt vô cùng xấu xí của cô hướng Lộ Diệc Cảnh đi tới.

Lộ Diệc Cảnh không có giống các nam sinh khác đối với bộ dạng này của cô tỏ ra khinh thường hay là không kiên nhẫn.

"Thực ra tôi là một người xinh đẹp." Cô nói với Lộ Diệc Cảnh như vậy.

"A, tôi tin tưởng." Lộ Diệc Cảnh nâng cằm, chớp mắt.

"Nếu sau khi tôi tháo lớp hóa trang ra thật sự là một người xinh đẹp, anh sẽ lấy tôi."

"Được." Lộ Diệc Cảnh cười càng vui sướng.

Đương nhiên, sau khi cô tháo trang sức ra, cũng chỉ là nhìn thấy Lộ

Diệc Cảnh cùng bạn gái của anh rời đi, một đôi bóng dáng ở sân thể dục

vô cùng rõ ràng. Cô buồn bực nở nụ cười, cũng không có lo ngại. Chẳng

qua là bởi vì khi cô xuống sân khấu tất cả mọi người tránh cô không kịp, chỉ có Lộ Diệc Cảnh vươn tay mà thôi.

Có lẽ là trí nhớ rất tốt, nhớ rõ anh từng giúp cô việc nhỏ này.

Lê Họa không có bình luận gì về chuyện này, chẳng qua là 《 Tả nương tử

》, Lý Bá Trọng phụ lòng Nhạc Tử Đồng anh ta nói anh ta sẽ đem vợ mình

giấu đi, cô để cho anh ta đem mình giấu đi, nhưng cuối cùng anh ta phụ

lòng cô, giấu một người phụ nữ khác, mà cô gả cho một người đàn ông

khác.

Vậy có thể Lê Họa thích Lý Bá Trọng, nhưng có thể Lê Họa

thích Nhạc Tử Đồng , hơn nữa có thể Lê Họa thích người phụ nữ cuối cùng

mà Lý Bá Trọng giấu đi.

Mỗi người đều có vai diễn của mình, bạn tâm tâm niệm niệm khó có thể quên được một chuyện, nhưng đối với sinh

mệnh của người khác nó lại không quan trọng.

"Cùng tớ tối mai

tham gia một bữa tiệc từ thiện đi?" Tô Nhứ một lòng nghĩ muốn dây dưa

thời gian quay về, công việc là một chuyện phiền phức.

"Được."

Nói là tiệc từ thiện, cùng tiệc rượu bình thường cũng không kém bao

nhiêu, dù sao những người đến đây cũng có tiếng tăm. Loại từ thiện này,

đối với bọn họ càng nhiều càng làm cho đẳng cấp của mình cao hơn, đây là xu thế lựa chọn gần đây của không ít xí nghiệp lớn, có thể nhận được

tên hay, so với quảng cáo tốt hơn nhiều.

Lê Họa đi theo phía

sau Tô Nhứ, người tới thế nhưng nhiều như vậy. Vài người có tiếng tăm ở

thành phố Yên Xuyên cũng tới, còn có cậu chủ Thẩm và Đường tiểu thư mới

đính hôn không lâu, chị họ của Tô Nhứ cũng đã ở trong đó, xem ra, quả

thật tốt xấu lẫn lộn. Tô Nhứ không có ý nghĩ tiếp đón, lôi kéo Lê Họa

nhìn nơi biểu diễn ảo thuật kia.

Thế giới ảo thuật vô cùng kì diệu, làm cho không ít người đứng lên reo hò.

Chỉ là Lê Họa vừa ngẩng đầu, từ khe hở của mọi người đúng lúc thấy

được tầm mắt của Lộ Thiểu Hành, anh vậy mà đã ở nơi này. Cũng đúng, tiệc từ thiện như vậy, anh không có lý do gì không đến.

Cũng không phải thật sự không có nhìn qua anh.

Ngay tại sân bay, anh cách cô chưa tới năm mươi thước. Dọc theo đường

đi cô đều nghĩ rất nhiều, nhưng cũng không cố ý trốn một chút vẫn là tỏ

ra tự nhiên, sau đó cái gì cũng không có nghĩ, nên làm cái gì thì làm

cái đó.

Anh mặc tây trang thủ công, đứng ở trong đám người vô

cùng hấp dẫn ánh mắt. Lần đầu tiên cô nhìn thấy anh đeo kính râm, loại

cảm giác xa lạ mãnh liệt này kéo tới tập kích cô. Nếu anh dùng động tác

cùng ngôn ngữ của người có tiền đồi với cô, cô sẽ cảm thấy trong lúc đó giữa bọn họ có một tầng thủy tinh dày, thấy được nhau, nhưng như thế

nào cũng không thể xuyên qua.

Anh cũng không có thấy cô, mà cô ngồi ở phía sau, lấy ra một quyển tạp chí của người khác tùy tiện lật xem.

Cô cảm thấy mình làm rất khá, không có bối rối, cũng không có khẩn trương, như khi làm việc dựa theo chính mình sắp xếp.

Chỉ là thật không ngờ, hoá ra anh cũng tới nơi này.

Anh chỉ là nhẹ nhàng đảo ánh mắt qua, liền cùng người bên cạnh nói chuyện với nhau.

Cô nở nụ cười một chút, đáp lại lời nói ảo thuật thật thú vị của Tô Nhứ.

Bữa tiệc là một nhà từ thiện tổ chức, nghe nói đã ở không ít thành phố

làm bữa tiệc như vậy, quan trọng là đề xướng cần có nhiều người trợ

giúp.

Lê Họa ngồi ở một bên, nhìn Tô Nhứ bị người khác mời ra

khiêu vũ, mà cô từ chối không ít người, chỉ là ngồi ở tại chỗ cười.

Những người này nhìn qua đều là người giỏi vũ đạo, trải qua huấn luyện

chu