Pair of Vintage Old School Fru
Phát Rồ

Phát Rồ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323050

Bình chọn: 8.00/10/305 lượt.

iết xe riêng một lúc nữa mới tới.

Cô đứng bên đường, ngẩn người suy nghĩ, công cuộc trồng cây si hôm nay dù sao

cũng có chút thu hoạch, ít nhất Lệ Chí Thành và cô cùng đã trở thành bạn bè.

Trước đây cô từng tới tìm Lệ Chí Thành

ba bốn lần, hoặc đến tìm hắn ăn cơm, hoặc đi uống cà phê. Hắn đối với cô rất

nhã nhặn, chưa bao giờ thất lễ, nhưng luôn giữ một khoảng cách. Hướng Phù Sinh

không vì thế mà nản lòng, vẫn gắng sức húc vào bức tường ngăn cách ấy tới khi

phá đổ nó mới thôi. Cô cần nhân lúc chưa tới tuổi kết hôn, mau chóng tìm được

một người tâm đầu ý hợp, như vậy mới có thế thuận lợi bác bỏ cuộc hôn nhân với

nhà họ Hạ. Trong mắt cô, Lệ Chí Thành là một đối tượng rất tốt.

Hướng Phù Sinh đang suy tính, bỗng một

chiếc xe dừng lại trước mắt. Cửa kính xe từ từ hạ xuống, gương mặt Lâm Sóc xuất

hiện, trong ánh mắt thấp thoáng ý cười.

"Tôi giúp gì được cho ngài không,

thưa ngài?"

"Crystal, nhìn mặt tôi chẳng tốt

đẹp gì thật à?" Lâm Sóc xuống xe, đến đối điện cô, giọng nói hòa nhã:

"Cô nhẹ nhàng với tôi hơn một chút, không đến nỗi chết người dâu

nhỉ?"

Hướng Phù Sinh khẽ há miệng liếc nhìn về

hướng Lệ Chí Thành vừa đi khỏi. Những lời ban nãy cô nói với Lệ Chí Thành sao

lại tới tai Lâm Sóc mau như vậy?

Phù Sinh mau chóng trấn tĩnh lại, cười

nói: "Mặt anh thế nào lẽ ra anh phải tự biết chứ. Người chia làm nhiều

loại, vật chia làm nhiều loài. Anh và Lisa ở bên nhau chắc chắn rất hợp

đấy."

Lâm Sóc chưa kịp cất tiếng, Hướng Phù

Sinh đã cắt ngang: "Hừm, vốn dĩ tôi chẳng quan tâm các người có hợp nhau

hay không, nhưng tôi cảnh cáo anh, đừng nghĩ cách phá hoại chuyện giữa tôi và

Lệ Chí Thành. Không thì đừng trách tôi làm anh bẽ mặt."

Lâm Sóc nghe xong, khóe môi khẽ nhếch

lên: "Hình như cô rất thích dọa dẫm người khác, nhưng ít khi làm thật. Lần

trước chẳng phải cô cũng dọa để cha cô xử lý tôi sao? Giờ tôi vẫn khỏe mạnh

đứng trước mặt cô đó thôi."

Nói tới đây anh ta đút tay vào túi quần

chờ đợi, Hướng Phù Sinh đang định phản bác, anh ta cũng học cô ngắt lời trắng

trợn: "Hừm, thật ra tôi muốn nói là, không những tôi là khách hàng của Lệ

Chí Thành, ngoài công việc quan hệ hai chúng tôi cũng rất tốt. Nếu cô biết điều

đối xử tử tế với tôi, không chừng trước mặt anh ta tôi sẽ nói khéo cho cô vài

câu."

"Lâm... Sóc..." Hướng Phù Sinh

miệng vẫn nở nụ cười, nhưng thật ra là đang nghiên răng nuốt giận.

Lâm Sóc quay đầu, nhìn thấy xe nhà họ

Hướng đã dừng lại sau lưng mình: "Xe tới đón cô rồi. Tôi xin đi trước

vậy." Lâm Sóc trở về xe, vừa gõ gõ đầu xe, vừa chêm thêm một câu:

"Đúng rồi, cái cô Lisa đó muốn tiếp cận tôi, nhưng tôi đã nói với cô ta,

tôi chỉ ngưỡng mộ cô Hướng mà thôi."

Nói xong, anh ta khua tay, cúi người

chui vào xe, nổ máy đi thẳng. Tài xế xuống xe chạy về phía Hướng Phù Sinh, tôn

kính chào một tiếng: "Cô Hướng."

Hướng Phù Sinh lạnh lùng nhìn người tài

xế một cái, rút điện thoại ra: "Lara, thứ bảy này gọi cả hội tới họp mặt,

có chuyện này hay lắm." Cúp máy, Hướng Phù Sinh nhìn theo hướng Lâm Sóc

vừa rời khỏi, cười nhạt. Không vặt lông anh ta, anh ta lại tưởng mình là người

ăn chay.

…..O…..

Tốỉ thứ bảy, hội bạn đã lâu chẳng buồn

gặp mặt bỗng tụ tập đông đủ tại quán rượu, nguyên do là Hướng Phù Sinh đã tuyên

bố trị tội gã "Lâm Sóc". Đây đúng là trò hay ngàn năm có một. Lần

trước Hướng Phù Sinh ra tay là để đối phó với một ký giả chĩa mũi nhọn vào cô

mọi nơi mọi lúc. Cô đã làm cho ký giả này không thể nào trụ lại tại Hồng Kông

nữa.

"Phù Sinh, cậu xem tớ mang đến cái

gì này." Một cô bạn sán lại bên Hướng Phù Sinh, mở máy tính bày trước mắt

cô.

Lara lúc này đang dựa vào người Hướng

Phù Sinh, liếc qua một cái, lập tức lắc đầu: "Kính cẩn lạy cậu, sâu độc?

Tráo kem đánh răng vào nhân bánh quy? Có phải trẻ con nữa đâu mà chơi trò

này?"

"Thế thì... quấy rối điện thoại thì

thế nào? Tớ thấy trên phim chiêu này hữu dụng phết, vui ra trò đây." Lee

nhảy vào cuộc

"Lee này, tứ chi cậu công nhận phát

triển... thảo nào mà đầu óc cậu thật..." Lara lại lắc lắc đầu, thở dài một

tiếng. Lee phát cáu, hai bên bắt đầu cãi nhau chí chóe.

Hướng Phù Sinh lướt khẽ ngón tay theo

viền ly rượu, từ đầu chí cuối im lặng, vẻ như đang ngẫm nghĩ gì đó.

"Ôi giời, tớ nghĩ cứ gửi cho hắn

một cái mail chứa virus, làm tê liệt máy tính của hắn luôn." Joe nâng ly

cụng khẽ với Hướng Phù Sinh, cười nham hiểm: "Cách này thế nào?"

Hướng Phù Sinh nghe xong bỗng ngẩng đầu

lên như bừng tỉnh: "Tớ biết địa chỉ công ty anh ta, có thể tìm được địa

chi I.P chứ?"

"Phù Sinh, chẳng lẽ cậu định hack

công ty chứng khoán của anh ta? Vố này hơi hiểm đây, làm không khéo là ra tòa

chứ chẳng chơi."

"Joe, cậu làm được không?"

Hướng Phù Sinh hất hàm, không thèm để ý tới sự phản đối của Lara.

"Hãy đợi tin vui của thần, hỡi công

chúa." Joe ngửa cổ, uống cạn ly rượu.

Kế hoạch vạch ra xong, mọi người chuyển

chủ đề khác, cuộc nhậu nhẹt vui chơi bắt đầu.

Hướng Phù Sinh đang định đi rửa tay,

Lara kéo cô ra một chỗ, thì thầm: "Cậu định làm thế thật à?"

"Muốn làm cho ra trò tất phải có

chút mạo hiểm. Đ