XtGem Forum catalog
Phụ Nữ Thực Tế, Đàn Ông Phát Cuồng

Phụ Nữ Thực Tế, Đàn Ông Phát Cuồng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324120

Bình chọn: 8.00/10/412 lượt.

rời khỏi thẩm mỹ việc, cấp tốc gọi điện thoại cho Chi Hoa.

Ngoài cổng nhà trẻ đã có không ít phụ huynh. Vị phụ

huynh đứng bên cạnh Phùng Hy rõ ràng là thấy đứng cũng buồn, nên cứ bắt chuyện

với cô. Từ tiền xây dựng nói đến con trai mình lười ăn, cô cũng đáp lại. Đúng

lúc cô cảm thấy lòng kiên nhẫn của mình đã hết, thì mới nghe thấy tiếng Chi Hoa

gọi từ xa.

Phùng Hy vội vàng rời khỏi chỗ vị phụ huynh đó, bước

nhanh về phía Chi Hoa.

“Ồ, gầy thật rồi! Nếu mà không biết bộ quần áo này thì

tao thật sự không dám gọi mày!”. Chi Hoa đưa tay ra sờ bụng cô.

Phùng Hy để cho Chi Hoa sờ thoải mái, thành tích này

đáng để chia sẻ với người khác.

Chi Hoa liền đi quanh người cô, khen ngợi hết lời:

“Thay đổi hoàn toàn, như lột xác vậy hê hê”.

Phùng Hy vô cùng đắc ý, mắt nhìn Chi Hoa, miệng khẽ

mỉm cười. “Hai cậu con trai khen tao còn được, mày thì đừng dùng lời hay ý đẹp

an ủi tao nữa”.

“Thôi đừng có giả bộ nữa! Đồ ngốc”. Chi Hoa vừa cười

vừa mắng, trong lòng cũng thấy ngạc nhiên thật. Phùng Hy rõ ràng là gầy đi hẳn,

bụng cũng phẳng, eo cũng đã có, hai cằm cũng không thấy nữa, mắt cũng to hơn

hẳn. Trước đây mặc bộ quần áo này trông rất phương phi, hôm nay mặt lại thấy

gọn gàng hẳn.

Nhà trẻ đã tan học, học sinh nắm đuôi áo nhau giương

biển số ra cổng nhà trẻ. Gấu anh và Gấu em nhận ra ngay Chi Hoa, vẫy bàn tay

mập mập gọi “Mẹ ơi” rồi chạy tới.

Phùng Hy đợi ba mẹ con ôm nhau xong mới cười: “Không

gọi mẹ nuôi à?”.

Gấu em phản ứng nhanh, đôi mắt đen láy chớp chớp, rồi

xông tới ôm chân Phùng Hy cười: “Mẹ nuôi mua khoai đi!”

Chi Hoa liền cười, dắt Gấu anh nói: “Nhà ngươi chỉ

biết mua quà để mua chuộc hai thằng, đâu giống như tao, không cần mua gì vẫn cứ

thân!”.

Phùng Hy hậm hực nói với Gấu em: “Mẹ nuôi sẽ không mua

khoai cho con đâu!”.

Lập tức Gấu em liền buông Phùng Hy ra, đưa tay dắt Chi

Hoa, thái độ đó khiến Phùng Hy vô cùng bức xúc. Cô thở dài một tiếng, nói: “Chi

Hoa, thằng nhóc này ngay từ nhỏ đã theo chủ nghĩa cơ hội, lớn lên thì còn thế

nào nữa?”.

Chi Hoa cười đắc ý: “Nếu như người khác dùng khoai để

lừa dắt đi, thì làm sao ta lại đắc ý được chứ! Ngồi yên bên cạnh mẹ nuôi đi, để

mẹ lái xe!”.

Hai cậu con trai bèn ngoan ngoãn ngồi cạnh Phùng Hy ở

ghế sau. Cả hai cùng mặc bộ quần yếm giống nhau, lật giở đồ chơi mà Phùng Hy

mua cho chúng, hào hứng như chú hổ con vừa được xổng chuồng.

Chi Hoa bèn mắng con: “Cảm ơn mẹ nuôi chưa? Hôm nay mẹ

nuôi có xinh không?”

Cả hai cậu con trai bèn đồng thanh trả lời “Xinh ạ?”

Phùng Hy vừa giơ tay ôm hai cậu vừa cười, “Con trai,

có biết thế nào là xinh không?”.

Gấu em liền ngửa mặt lên trả lời: “Xinh hơn người yêu

của anh Gấu!”.

Hai người giật mình, đồng thanh hỏi: “Gấu anh có người

yêu rồi hả?”.

Gấu anh liền đỏ mặt, bất ngờ vồ lấy Gấu em: “Em nói

dối, Vương Tịnh Mỹ không phải là người yêu của anh!”.

Phùng Hy vội can hai cậu bé ra. Gấu em vẫn không chịu,

nói: “Mẹ ơi, hôm nay anh Gấu suýt nữa thì đánh nhau với Trần Kiếm Phi, anh ấy

không cho Trần Kiếm Phi nắm tay Vương Tịnh Mỹ! Vương Tịnh Mỹ là người yêu của

anh ấy!”.

Gấu anh vồ vào mấy lần không vồ được Gấu em, mặt đỏ

tía tai, lườm Gấu em nói: “Em đã hứa với anh sẽ không nói cơ mà, anh không thèm

chơi với em nữa”.

Gấu em chớp chớp đôi mắt đen, cười đắc ý: “Không chơi

thì có sao, em sẽ chơi với Trần Kiếm Phi!”.

Chi Hoa liền đỗ xe bên vệ đường, quay đầu nhìn thấy

Gấu anh đang hậm hực, nói: “Gấu anh, con có bạn gái thật à?”.

Gấu anh đột nhiên khóc thút thít.

“Nam nhi đại trượng phu, thích thì bảo là thích, có

bạn gái rồi thì sao nào, khóc làm gì chứ?”. Chi Hoa hừ một tiếng, lườm gấu em

nói: “Dám bán đứng anh, con có còn là đàn ông nữa không? Giờ cứ suy nghĩ đi, về

nhà cho mẹ câu trả lời”.

Rồi cô quay người nổ máy ô tô, liếc nhìn Phùng Hy một

cái rồi tiếp tục lái xe.

Gấu em hơi sững người rồi cũng bắt đầu khóc. Phùng Hy

bất lực mỗi tay ôm một Gấu, nhẹ nhàng khuyên: “Đừng sợ mẹ con, có mẹ nuôi

rồi!”.

Cả hai Gấu liền như tìm được vị cứu tinh, chui đầu vào

lòng Phùng Hy, nước mắt làm ướt cả quần áo cô, trong tay vẫn nắm chặt món đồ

chơi mà cô mua cho.

Đợi về đến nhà Gấu anh và Gấu em mỗi người bê một

chiếc ghế con, cởi quần ra nằm sấp xuống đó, đợi Chi Hoa vào xử lý. Cảnh tượng

này không phải là lần đầu tiên Phùng Hy gặp, vừa tức và buồn cười, bèn giả bộ

gà mẹ đang bảo vệ gà con.

Chi Hoa liền giả bộ khua khua tay nói: “Thôi nể mặt mẹ

nuôi nên không đánh hai Gấu nữa, về phòng tự kiểm điểm đi, xếp xong bức tranh

mẹ nuôi cho mới được phép ra đây”.

Gấu anh và Gấu em kéo ngay quần lên, chạy vội về phòng

nhỏ của mình. Lúc này Chi Hoa mới cười, nói: “Giờ mới được yên ổn”.

Phùng Hy cười trách cô: “Chẳng có ai làm mẹ như nhà

ngươi?”.

Chi Hoa nói với vẻ đắc ý: “Hai thằng con trai nghịch

như quỷ sứ, tao phải hầu hạ bọn chúng, làm gì có thời gian nào chuyện trò với

ngươi? Nhóc con mà đã có người yêu, đợi bố chúng nó về sẽ hỏi tội”.

Hai người ngả đầu trên ghế sofa uống trà, Chi

Hoa cười nói: “Được rồi, nói đi, gặp phải rắc rối gì nào?”.

Phùng Hy cũng không khách sáo, k