
ừ trong xương tuỷ của Mạc Yên.
Mạc Yên là đặc biệt, không có ai có thể bắt chước Mạc Yên, Mạc Yên-là cá thể độc lập.
Một cái nhăn mày cho đến một nụ cười của cô theo ý anh chính là phong cảnh đẹp nhất trên thế gian.
Chỉ tiếc, anh chỉ có thể làm một vị khách qua đường ở trong sinh mệnh của
cô, và vĩnh viễn cũng không thể trở thành người bạn đời cùng gắn bó cả
đời với cô.
Tim, đột nhiên nghẹt thở đến đau đớn.
Mẫn Lạp nhận lấy ly rượu bồi bàn bưng tới, một hơi cạn sạch, cảnh giác tươi
tỉnh làm cho đau đớn trong lòng anh như tản ra đi chút ít, hèn chi có
người nói, rượu có thể giải sầu, quả nhiên là như thế!
Mạc Yên đứng ở xa xa nhìn Mẫn Lạp đang uống rượu ở nơi đó, trong lòng chỉ có thể than nhẹ một tiếng.
Làm sao cô lại không nhìn ra tâm ý của Mẫn Lạp đối với cô chứ, những quan
tâm và lo lắng trong cuộc sống của cô, nếu không yêu thì làm sao có thể
làm được tới trình độ đó chứ?
Thân thể của cô vẫn luôn không tốt, đặc biệt là tim sau khi bị bệnh một lần tới giờ vẫn chưa hồi phục, lại
còn sinh Tiểu Húc Dương. Nếu không phải vẫn luôn có Mẫn Lạp ở bên cạnh,
đoán chừng cô đã sớm hồn quy thiên quốc rồi.
Chính vì có anh ở
đây, có anh luôn ở bên giúp cô điều trị để khống chế thân thể, cô mới có thể như người đàng hoàng, sống một cuộc sống tốt.
Ân tình của
Mẫn Lạp đối với cô, đối với Nam Bá Đông, đối với Nam Tinh thật sự quá
nặng, nặng đến mức cô không có cách gì báo đáp.
Cô có thể cho anh rất nhiều tiền, hiện tại đối với cô mà nói, tiền bạc chưa bao giờ quan
trọng, cho dù Mẫn Lạp muốn bao nhiêu, bọn họ đều có thể cho.
Nhưng còn tình yêu thì từ lúc còn trẻ cô đã cho người khác mất rồi, cô thật sự không thể cho anh được!
Vừa rồi, vào một giây đó, cô thật sự lo lắng, lo lắng Mẫn Lạp sẽ chọc phá
đi tầng lớp giấy sau cùng giữa bọn họ. Nếu như nói ra, nếu như cô không
đồng ý, như vậy giữa bọn họ sẽ không bao giờ có thể trở lại trạng thái
ăn ý và hài hoà như xưa. Không chừng Mẫn Lạp không chiếm được tình yêu
của cô, thì liền tự mình cao chạy xa bay, vĩnh viễn cô sẽ không bao giờ
gặp lại.
Cô thật sự sợ, may mà, may mà Mẫn Lạp vẫn còn có thể
khống chế chính mình được, lý trí của anh bức tâm ý của bản thân quay
trở về.
Cho đến khi đi ra khỏi giới hạn của anh, Mạc Yên xem như có thể thở ra một hơi thật dài.
Người một nhà của bọn họ đều đã quen có sự tồn tại của Mẫn Lạp, có thói quen
thân thể không khoẻ là sẽ đi tìm Mẫn Lạp. Nếu anh thật sự rời khỏi đây,
người một nhà của bọn họ sẽ rất khó sống.
Mẫn Lạp, cảm ơn anh! Anh xứng đáng được một người phụ nữ tốt yêu! Anh nhất định sẽ có được một gia đình hoàn mỹ!
Nhưng mà, nó không nên là Cừu Yên! Cô ấy không xứng đáng đối với anh!
Lúc này thím Mạnh đi đến gần bên người của Mạc Yên, "Cô chủ, cậu chủ kêu tôi đi gọi cô, cậu ấy đang ở trong thư phòng chờ cô."
Mạc Yên gật đầu, vừa xoay người cười, vừa nói, "Đứa nhỏ này, cả đêm cũng
không thấy xuống, đều đã đến muộn rồi mà còn rãnh rỗi đợi con ở trong
thư phòng như vậy!"
Đáy mắt của thím Mạnh hiện lên một tia yêu thương, cười cười nói, "Cậu chủ nhất định đang cố gắng!"
"Vậy cũng đúng, đứa nhỏ này cố gắng làm cho người ta thương yêu."
Thím Mạnh ngoan ngoãn theo sát ở phía sau của Mạc Yên, cùng nhau đi vào
phòng ở phía sau. Mạc Yên đi lên lầu, còn thím Mạnh thì tiếp tục đi tới
chăm sóc cậu chủ nhỏ.
Đến thư phòng ở lầu ba, Mạc Yên nhìn thấy
cửa không khoá, từ khe cửa nhìn vào, lúc này Nam Tinh đang ngồi sau bàn
làm việc bằng gỗ lim, vẻ mặt chăm chú nhìn vào màn hình máy tính, trên
khuôn mặt tuấn tú còn mang theo vài phần ngưng trọng và nghiêm túc.
Đứa nhỏ này nghĩ lễ mà cũng không bớt lo công việc!
Mạc Yên lắc đầu cười khổ, đưa tay nhẹ nhàng gõ lên cửa, "Tiểu Tinh!"
Nam Tinh lạnh lùng nâng mắt lên, vừa thấy là cô, cặp mắt rét lạnh trong
nháy mắt cong thành mắt cười, "Mẹ, mẹ đến rồi à! Mau tới bên con!"
Mạc Yên bước nhẹ đến gần cậu, theo thói quen sờ soạng đầu cậu, như dự đoán
sẽ rước lấy ánh mắt xem thường và bất đắc dĩ của Nam Tinh, cô mới cười
nói, "Con có việc gì sao? Cả đêm không thấy con xuống lầu."
Ngón tay của Nam Tinh chỉ màn hình, "Mẹ, mẹ tới xem cái này đi!"
Mạc Yên nhìn về phía màn hình máy tính, hai mắt bỗng trừng lớn, lập tức hiểu rõ.
Lúc này trên màn hình xuất hiện một bức ảnh của một người phụ nữ trước khi
phẫu thuật thẩm mỹ, mà người phụ nữ trước khi phẫu thuật thẩm mỹ này cô
cũng không mấy xa lạ, đó chính là Trình Khuynh Nam.
Người phụ nữ Trình Khuynh Nam này, nói thật, Mạc Yên chưa từng để ở trong lòng.
Khi ở Nam Cương, khi Trình Khuynh Nam vừa mới bắt đầu lập kế đối với cô,
khi đó cô cho rằng cô ấy tốt bụng, Mạc Yên cũng không biết bởi vì cô ấy
châm ngòi mà làm cho Lam Khảm Khảm hạ cổ độc trên người mình.
Trong đoạn thời gian đó, Mạc Yên vẫn cho rằng Nam Bá Đông bị Lam Khảm Khảm uy hiếp đều là vì muốn giải cổ độc trên người anh và Nam Tinh.
Nhưng về sau khi cô được Lam Khảm Khảm giúp giải cổ độc, cô mới hiểu được Nam Bá Đông chịu Lam Khảm Khảm uy hiếp, trả một cái giá thật to cho Lam
Khảm Khảm đó là tiêu diệt hắc bang ở Thái Lan, nguyên nhân chủ yếu là v