Quyết Ý Đi Cùng Anh

Quyết Ý Đi Cùng Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322645

Bình chọn: 8.5.00/10/264 lượt.

chứ.

Trịnh Bình Chất ném về phía cô ánh mắt như muốn nói điều ấy mà cũng còn phải hỏi.

"Tốt hay xấu, e là anh cũng không thể phán quyết." Quyển Nhĩ chăm chú vào ăn, nhưng điều đó cũng không thể ngăn cản cô từ từ hướng cuộc nói

chuyện vào đề tài cô thích.

"Ai có thể, em?"

"Đúng là em quen anh ấy từ rất lâu rồi, nhưng vẫn thấy mình không có

tư cách đó." Quyển Nhĩ vội minh oan cho mình, "Hơn nữa, việc của em em

còn không rõ thì người khác rõ làm sao được".

"Quen em là do cậu ta xui xẻo."

"Quen Diêu Sênh hay quen anh mới là vận may của anh ấy?"

"Sao tự nhiên lại lôi con bé đó vào đây?" Quyển Nhĩ nghe thấy giọng điệu đó của anh ta, trong lòng thâm nghĩ, quả nhiên

không sai!

Trịnh Bình Chất thấy Quyển Nhĩ cười tới mức có thể gọi là nụ cười

gian tà, ánh mắt lộ vẻ tức giận, "Có gì thì em cứ nói thẳng ra đi".

"Là do anh bảo em nói đấy nhé!" Quyển Nhĩ tức giận tới mức nói một

tràng, không thèm ngừng ngắt, "Với thái độ của anh, em chỉ có hai cách

suy nghĩ, hoặc là anh thầm yêu Diêu Sênh, hoặc mục tiêu của anh là Cao

Mạc".

Trịnh Bình Chất rút thuốc ra, bật lửa châm: "Sao em có thể nhìn ra vậy?".

"Cái gì?"

"Mục tiêu của anh là cậu ta."

Quyển Nhĩ kinh ngạc tới mức rơi cả đũa, cô không thể ngờ Trịnh Bình

Chất có ý đồ đen tối đó, mà lại còn dám thản nhiên thừa nhận.

"Anh ấy... anh ấy... thích con gái..." Quyển Nhĩ lắp ba lắp bắp,

dường như muốn khuyên anh ta, nhưng lại không biết nói thế nào cho phải.

"Anh biết, cậu ta thích em." Trịnh Bình Chất nhả khói, nét mặt như

muốn nói, đã nói toạc ra rồi thì không cần phải giả vờ hồ đồ nữa.

"Liệu em có định ngăn cản anh mà cùng cậu ta về nhà không?"

Biểu hiện của Quyển Nhĩ dần dần như khựng hẳn lại, cô ước gì mình đã

khâu chặt miệng lại mấy phút trước, không biết từ lúc nào, cô vội vàng

vờ tỏ vẻ bình thản. Nhưng cho dù có là cố gắng mím chặt miệng như chưa

từng nói gì, cũng không thể Trịnh Bình Chất ngồi đối diện thu lại lời

vừa nói về, để cô có thể làm như chưa từng nghe thấy bất cứ điều gì.

"Nếu em cùng anh ấy về nhà, anh sẽ không nhắm vào anh ấy nữa?"

"Đúng thế, không thể cứ thế theo đuổi về tận nhà được. Hơn nữa em cũng nhìn thấu ý đồ của anh rồi, có thể để anh có cơ hội sao?"

Quyển Nhĩ càng nghe càng thấy có vấn đề, nhân vật không giống loài

người này, sao không lo lắng sốt sắng về Cao Mạc như cô vẫn nghĩ nhỉ!

"Anh trêu em phải không?"

Với khả năng của Trịnh Bình Chất, đương nhiên không có chuyện không

thể tiếp tục giả vờ, có điều sắc mặt của Cao Mạc đang đứng sau Quyển Nhĩ lúc này, đã sa sầm lắm rồi. Cứ cho là anh rất to gan, cũng không thể

tiếp tục đắc tội ngay trước mặt người ta được. Hơn nữa cũng không phải

vì anh cố ý đắc tội với cậu ta nên mới tham gia vào, "Em nói xem?"

"Em không cần biết anh nói thật hay giả, nhưng không được nhằm vào anh ấy nữa."

"Vậy em đưa cậu ta đi đi."

"Nếu muốn đưa thì cũng là anh ấy đưa em đi, em làm gì có bản lĩnh

đó!" Quyển Nhĩ từ nửa tin nửa ngờ đã biến thành hoàn toàn không tin chút nào nữa.

Đương nhiên điều khiến cô yên tâm nhất chính là nắm đấm mà Cao Mạc

rất ít khi sử dụng đã giáng thẳng vào mặt Trịnh Bình Chất khi anh ta

đang định mở miệng nói tiếp.

Tháng sáu, một chị học khoá trên đã giới thiệu Quyển Nhĩ đến làm trợ lý giám đốc bản quyền trong một tập đoàn xuất bản. Trợ lý trước không làm nữa, mà giám đốc bản quyền đó lại là bạn của chị khoá trên

này, vì thế chị ấy đã giới thiệu Lục Quyển Nhĩ – người đang buồn phiền

vì vấn đề tìm việc tới mức mụ mị đầu óc.

Đây chưa chắc đã là công việc tốt nhất mà cô có thể tìm được, nhưng

do người quen giới thiệu, nên khả năng được tuyển dụng là rất lớn. Chỉ

riêng điều này thôi cũng khiến Quyển Nhĩ từ bỏ đợi vu vơ, những cuộc

phỏng vấn, những cuộc thi viết qua năm cửa chém sáu tướng. Lòng tự tin

của cô chỉ trong gần một tháng ngắn ngủi, đã bị hao mòn gần hết bởi vô

số những lời từ chối không đếm xuể. Lần tuyển dụng mà không cần phải

cạnh tranh này, khiến trái tim Quyển Nhĩ cảm thấy được an ủi rất nhiều.

Vì vậy gần như cô cũng chẳng buồn suy nghĩ xem công việc đó có thật sự

phù hợp với mình hay không, hay liệu có khả năng phát triển trong tương

lai hay không, mà đi thử việc ngay sau khi cuộc phỏng vấn thành công.

Cô đã có công việc, việc quan trọng trước mắt phải suy nghĩ đó là vấn đề nhà ở. Với mức lương của Quyển Nhĩ, ở chung phòng với người khác

hoặc thuê riêng đều có tính khả thi. Nhưng trước khi cô bắt đầu đi tìm

phòng, ba có gọi điện thoại tới, muốn cô thuê một căn phòng điều kiện

tốt, rộng một chút, tiền thuê phòng ba sẽ trả.

Quyển Nhĩ hiểu suy nghĩ của ba mẹ, trong mắt người lớn, bất cứ việc

gì của con cái mà không được giải quyết ổn thoả thì ba mẹ đều tự nhận

trách nhiệm về mình, cảm thấy ba mẹ không đủ năng lực, khiến con cái

phải khổ sở, ấm ức.

Vì muốn ba yên tâm, Quyển Nhĩ thuê một căn hộ có một phòng khách, một phòng ngủ tương đối rộng rãi. Khi ba mẹ tới thăm, cô có thể ra sofa ở

phòng khách nằm ngủ, ba người vẫn có thể ở được.

Căn phòng đó cũng khá cũ, tối và ẩm. Nhưng Quyển Nhĩ cũng vô cùng hài lòng,

một tháng tiề


80s toys - Atari. I still have