XtGem Forum catalog
Sắc Yêu Ngọt Ngào

Sắc Yêu Ngọt Ngào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325893

Bình chọn: 7.00/10/589 lượt.

ngoài.

Mà cô trên đầu lộ ra khuôn mặt mỹ nhân, dựa vào điểm ấy đã nghĩ hơn người khác một bậc, là cô quá ngây thơ, hay là xã hội

quá phũ phàng?

Kim Hạ không ngừng gọi điện thoại cho Lục

Xuyên, vẫn không kết nối được, cô đành phải đổi lại gửi tin nhắn, hy

vọng sau khi anh khởi động máy có thể nhìn thấy.

Không biết đi đâu tìm anh, cô giống như ruồi bọ không đầu chạy loạn ở Bắc Kinh, đi ngang qua một khách sạn liền hết hồn, dày vò một lúc lâu, cô cảm thấy

cứ tiếp tục đi tìm như vậy căn bản không phải là cách, liền quay trở lại Bán Đảo Thành Ban.

Đẩy cửa ra, trong phòng một mảnh tối

đen, giống như không có ai ở, tim cô trầm xuống, sờ soạng đi đến phòng

ngủ, lại ngoài ý muốn phát hiện một người nằm hình chữ đại trên giường,

đến gần thì nghe hô hấp đều đều, đã ngủ say, trên người mặc cái ngủ tơ

tằm, là cô mua cho anh.

Không biết vì sao, trái tim treo

cao của cô thần kì rơi xuống, rón ra rón rén lên giường, đi đến vị trí

bên cạnh anh, nằm xuống gối đầu lên cánh tay anh, thân thể cuộn tròn lại giống như trẻ con vậy, một tay ôm chặt lưng anh, giống như ôm lấy toàn

thế giới.

Khi Lục Xuyên tỉnh lại, bình minh tỏa ra ánh sáng

bạc. Anh định ngồi xuống, mới phát hiện thân mình nho nhỏ trong khuỷu

tay, giống như gấu Kaola ôm anh, không biết lên giường khi nào, ngay cả

quần áo cũng không thay, ngực hơi phập phồng, ngủ thật sâu.

Nhớ đến ngày hôm qua hai người cãi vả, giờ trước mắt giống như cái gì cũng

không xảy ra cả, cô có thể chủ động về nhà, ôm mình ngủ như vậy, đã đủ

giải thích mọi thứ.

Định nâng cánh tay, muốn ôm cô thật

chặt, lại phát hiện cánh tay đã tê, hoàn toàn không điều khiển được, anh không dám động, cũng không chịu động, sợ cô tỉnh giấc, liền dùng cánh

tay kia, nhẹ nhàng vuốt ve hai má cô, đầu ngón tay miêu tả hình dáng mặt mày của cô. Anh thích cô ôm chặt anh như vậy, dựa sát vào anh, làm cho

anh cảm nhận rõ ràng ỷ lại ở cô.

Không bao lâu, lông mi Kim Hạ hơi hơi rung động, tỉnh, ngẩn mặt lên, vừa vặn chống lại hai tròng

mắt đầy thâm tình của anh: “Lại ngủ thêm một lát.” Anh khẽ vuốt đầu tóc

cô.

Kim Hạ trực giác dạ, cúi đầu nhớ đến chuyện gì, từ trên giường ngồi dậy: “Không ngủ, em phái đến bệnh viện.”

Lục Xuyên chuyển động cánh tay bị tê, cũng ngồi dậy: “Đừng quá lo lắng, bệnh viện có y tá chăm sóc cậu ta.”

Lúc này Kim Hạ mới nhớ đến anh không biết chuyện này, ngón tay nắm chặt ga giường, cô khó khăn nói: “Anh ấy đã chết.”

Cánh tay Lục Xuyên dừng lại trên không, trầm mặc chốc lát, không tự chủ được ôm cô vào lòng, biết cô buồn, lại không tìm được lời an ủi, chỉ có thể

nhẹ nhàng vỗ về sau lưng cô: “Anh đến bệnh viện cùng em.”

Kim Hạ gật đầu, hai người xuống giường, Lục Xuyên thay quần áo xong, cầm di động ở đầu giường, nhớ đến tối hôm qua nước vào, liền cầm lấy cái di

động cũ trong ngăn kéo, đổi thẻ SIM qua, cắm vào nguồn điện sạc điện một lát.

Kim Hạ thấy anh đổi di động, cũng nhớ đến chuyện tối hôm qua: “Em gọi điện thoại đến tìm anh, bị Kì Thư tiếp.”

Lục Xuyên kinh ngạc ngẩng đầu, im lặng chốc lát: “Cô ta nói gì với em?”

“Cô ta nói gì không quan trọng, em biết cô ta gạt em.” Kim hạ cúi đầu: “Em

định nói với anh thật xin lỗi, ngày hôm qua em không nên không tin anh,

sau này cũng không.”

Loại chuyện tin tưởng này, cô không

phải rất quen, trước kia cô có thể vô điều kiện tin tưởng, chỉ có ba

người, bà nội, ba ba, và chính mình. Nhưng bây giờ, cô bằng lòng thêm

anh nữa, tin tưởng anh cũng đủ tỉnh táo, tin tưởng anh cũng đủ quyết

đoán, tin tưởng anh sẽ không hại Trần Chi Thành, cũng tin tưởng anh sẽ

không theo Kì Thư làm bậy.

Tín nhiệm không phải nói là đến, cũng không phải một sớm một chiều mà thành, nó là một đóa hoa đẹp, cần

tưới nước cẩn thận, nó là một loại năng lực, có thể bồi dưỡng từng ngày, điều kiện đầu tiên để nó sinh trưởng là dũng cảm cùng thành thật.

Lục Xuyên đi đến trước người cô, ngón trỏ nhẹ nhàng nầng cằm cô lên, dường

như có chút đăm chiêu nhìn cô. Vốn dĩ, anh nghe được Kì Thư nhận điện

thoại của cô, với chuyện bọn họ vừa ầm ỹ một trận, không nghĩ đến cô lại nói thật xin lỗi trước.

Tim vừa động, anh cúi đầu ấn

một nụ hôn lên trán cô: “Chuyện ngày hôm qua anh cũng có sai, không nên

nói câu nói không gặp mặt này. Anh và Kì Thư đều không xảy ra chuyện gì, chúng tôi gặp nhau ở quán rượu, trong khoảng thời gian đó anh có đi

toilet, cô ta hẳn la nhận điện thoại khi đó. Sau đó di động anh bị vào

nước, mở máy không được, cô ta uống rượu, anh không biết cô ta sống ở

đâu, liền mang cô ta đến khách sạn, sau đo về nhà.”

“Em tin anh.” Kim Hạ nhẹ nhàng gật đầu, ba chữ đơn giản là cho Lục Xuyên an tâm, xoa xoa đầu tóc cô: “Đi rửa mặt.”

Hai người vệ sinh một chút liền ra cửa, Lục Xuyên nhấn nguồn điện di động

cũ khởi động máy, lượng điện tuy không đủ, nhưng miễn cưỡng có thể chống đỡ chốc lát. Không bao lâu, liền có vài tin nhắn hiện lên, đều hiện ra

từ Kim Hạ.

Anh ở đâu? Em tìm không thấy anh, điện thoại đột nhiên gọi không được, em rất lo lắng.

Em rời khỏi bệnh viện, bây giờ đi dọc theo đường chính bệnh viện tìm anh.

Khởi động máy thấy