Polaroid
Sắc Yêu Ngọt Ngào

Sắc Yêu Ngọt Ngào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325720

Bình chọn: 8.00/10/572 lượt.

hức phải đến hơn năm vạn.

Cho dù hiện tại có kim chủ là Lục Xuyên, nhưng dù sao chỉ có thể dựa vào nhất thời, không thể dựa

vào cả đời, vẫn là tự mình kiếm tiền thì vẫn chắc hơn. Cô định đi thi

khảo sát trước, sau đó chuyển nghề sang ngành kiến trúc, thậm chí nếu có thể chuyển qua bên khâu thiết kế, tích lũy vài năm kinh nghiệm, thì thu nhập của cô có thể cao hơn hiện tại rất nhiều, hơn nữa có bản lãnh thực sự, ít nhất không cần ủy khuất bán đứng thân thể như hiện nay.

Sau khi ghi số báo danh xong, cô đi đến văn phòng của Vương Minh Lãng, cần

hắn kí tên vào một số giấy tờ. . Gõ gõ cửa, nghe thấy bên trong nói vào

đi, cô đẩy cửa đi vào: “Vương tổng.”

“Kim Hạ à, chuyện gì?” Vương Minh Lãng đang tạo một động tác đánh gôn hoàn hảo, đang luyện tập trước gương.

“Vương tổng, tôi muốn tham gia ghi danh cuộc thi kiến trúc sư, anh xem có thể kí tên vào giấy đăng kí giúp tôi không?”

Vương Minh Lãng ngoắc tay: “Lấy lại đây.”

Kim Hạ nhanh chóng đem giấy đưa qua, Vương Minh Lãng nhìn nhìn: “Cô rất có chí cầu tiến.”

Kim Hạ mỉm cười: “Học thêm một vài thứ luôn không thừa.”

Vương Minh Lãng gật đầu, những năm gần đây, nếu sống mà không có chí cầu

tiến, cũng chỉ có đói chết, giống hắn tuy rằng học tập không tốt, nhưng

có thể uống rượu, có thể cầu xin, có thể ra vẻ đáng thương, đây cũng là

một nghề nghiệp đặc thù mà không phải ai cũng làm được.

“Đến đây, tôi kí tên giúp cô.” Nói xong buông gậy đánh golf, vòng đến sau

bàn công tác, lấy ra con dấu ấn lên tờ báo danh một màu đổ tươi. Chuyện

cô đi thi lần này, cũng không ảnh hưởng gì đến hắn, hơn nữa nếu như cô

có thể thi đậu, nói không chừng còn có thể đến đầu tư bên hạng mục của

hắn.

Kim Hạ thấy hắn đã đóng dấu xong, liền vươn tay đón

lấy, Vương Minh Lãng rụt tay lại: “Đợi chút, lần trước khi cô đi ăn cơm

với Chu Quảng Phúc, Lục Xuyên nửa đường đem cô mang đi, là chuyện gì

thế?”

Kim Hạ khẽ đảo mắt: “Vương tổng cảm thấy là chuyện gì?”

Vương Minh Lãng cười cười, hiểu rõ: “Bên phía Lục Xuyên, có động tĩnh gì không?”

“Tạm thời vẫn chưa thấy gì.”

“Kim Hạ à, cô cần phải giúp tôi ở trước mặt Lục Xuyên nói tốt vài câu, thổi

thổi gió bên gối một chút, dến khi hạng mục được bàn xong, cô chính là

công thần lớn nhất.”

Kim Hạ buồn cười trong lòng, Vương

Minh Lãng cũng biết diễn quá mức, Lục Xuyên cũng không phải hôn quân cổ

đại, trầm mê nữ sắc không biết tự kềm chế, hạng mục có thể bàn thành

công hay không, có rất nhiều loại nhân tố, nữ sắc chính là trợ lực, cũng không phải nguyên nhân chính.

Nở nụ cười cung kính, liên tục gật đầu: “Vâng, Vương tổng, ngài yên tâm, tôi chắc chắn sẽ nói tốt về hạng mục lần này.”

Vương Minh Lãng thế này mới đem tờ giấy báo danh đưa cho cô: “Hiện tại hạng

mục lần này, còn có rất nhiều vấn đề, nhưng vấn đề lớn nhất, chính là

giá thầu, rốt cuộc định bao nhiêu thì mới thích hợp.” Dừng một chút, hắn nói: “Dù sao nếu Lục Xuyên có tin tức gì mới, cô nhất định phải báo cho tôi ngay lập tức.” Nếu Lục Xuyên thường xuyên tìm cô, nói không chừng

cô có thể có tin tức gì đó mà anh ta không biết.

Kim Hạ khẽ gật đầu: “Vương tổng yên tâm, tôi biết phải làm sao.”

QQ lóe sáng báo tin nhắn đến, Kim Hạ mở ra, là tin nhắn của diễn đàn hồi trung học.Lớp trưởng nói tháng sau lên cố đô công tác, hỏi mọi người có rảnh để họp mặt hay không. Lớp trưởng là nhân vật chính, chỉ cần vung tay hô hào thì trăm người hưởng ứng, phía dưới rất

nhanh có không ít tin nhắn trả lời, một cái tên nhảy vào trong mắt Kim

Hạ, cô nhìn không rời mắt.

Trần Chi Thành.

Giống như kí ức của thế kỷ trước, cô từng ngây ngô cùng ngây thơ, đều phong ấn ở đoạn thời gian không tiếng động kia.

Mối tình đầu của cô đến chậm một chút, khai giảng năm nhất cao trung, cô đi ngang qua sân thể dục của trường, ngoài ý muốn một trái bóng đánh trúng đầu, đang mù mờ thì một nam sinh áo trắng chạy tới với vẻ mặt xin lỗi,

thân thiết hỏi cô có sao không.

Cô ôm chỗ bị đau, giương

mắt nhìn cậu ta, cậu ta có đôi mắt sáng ngời, lông mi cong dài dường như còn đọng mồ hôi, đôi mắt như lóe lên tia sáng ấm áp, cô chợt thấy trên

mặt nóng lên, lập tức rũ mắt xuống, nhỏ giọng trả lời không có gì, chàng trai thấy cô chắc chắn không có chuyện gì, sau đó lấy chai nước chưa

khui của mình đưa cho cô coi như chuộc tội.

Sau đó mới biết cậu tên Trần Chi Thành, cầu thủ chủ lực của đội bóng.

Từ đó về sau, cô bắt đầu chú ý cậu ấy, mỗi trận bóng đều đi xem anh đá,

quan sát từng động tác nhỏ của anh,vô tình trên đường đến trường, chạy

xe đạp đi lướt qua anh, cô gần như dùng hết dũng khí cùng anh chào hỏi

một tiếng, sau đó chạy đi như bay, kiềm chế không được trái tim đập liên hồi.

Cô thầm mến anh ba năm, chưa bao giờ đem tình cảm này nói ra, ngày cô tốt nghiệp trung học, cô định đến thổ lộ với anh, tuy

rằng bọn họ sẽ không học đại học chung một thành phố, mỗi người một nơi, nhưng cô nghĩ, ít nhất cũng cho anh biết, từng có một cô gái, thích anh như vậy, coi như là cho mình một chút công bằng.

Không nghĩ tới, khi cô khó khăn lắm mới quyết định tiến đến nói chuyện với anh, anh đã bị một nữ sinh lớp