Snack's 1967
Sườn Phi Tội

Sườn Phi Tội

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324881

Bình chọn: 7.5.00/10/488 lượt.

ngân bào nam nhân nói

“Vương gia đang ở thư phòng ạ.”

Tần Mộ Phong khẽ cười một tiếng, hiểu được hoàn cảnh khó xử trước

mắt. Tiêu Ngọc Khanh nói như thế nào cũng vẫn là Vương phi của Luật, sao hắn lại có thể quên chuyện này chứ?! Chỉ có thể là do hắn “sốt ruột báo thù” đó thôi!

Nhìn Tô Ngọc Thanh một cái, Tần Mộ Phong nhỏ giọng nói với Thu Thủy “Chăm sóc nàng ấy thật tốt”, sau đó ra khỏi thiện thất.

Edit by CeCe

Đi được một đoạn, hắn gặp một nô tài tới bẩm báo Hoàng Phủ Luật mời hắn đến thư phòng. Hắn không nói gì, đi theo tên nô tài đó.

Tại thư phòng, Hoàng Phủ Luật đang ngồi trên bàn cạnh Dục nhi bốn

tuổi đang tập viết chữ. Nhìn qua quả thật là một khung cảnh cha con thân thiết hòa thuận đáng ngưỡng mộ.

Tần Mộ Phong nhìn thần sắc tự nhiên của Hoàng Phủ Luật, không khỏi

cảm thán trong lòng. Nam nhân này thực sự là không hề đơn giản, mới đêm

qua còn cùng hắn uống rượu tiêu sầu, hôm nay đã nghiễm nhiên trở thành

một vương gia lãnh khốc không biết đến khái niệm “tình yêu”.

Mắt phượng đầy ý cười tiêu diêu đi vào, hắn không ngần ngại nói thẳng “Tiêu Ngọc Khanh sống chết như thế nào quả thực huynh không để ý sao?”

Hoàng Phủ Luật ngẩng đầu lên, trong mắt không hề che giấu sự chán

ghét, sau đó bạc môi nhẹ mở “Tất cả đều là do nàng ta tự chuốc lấy mà

thôi. Bệnh nhẹ, không chết được.”

Tần Mộ Phong ngồi trên ghế, nhìn nam nhân lạnh lùng trước mặt, dường

như không quan tâm nói “Huynh tra tấn nàng như vậy có được gì không? Dù

sao Tố Nguyệt cũng không thể trở lại….”

Mày kiếm của Hoàng Phủ Luật hơi nhăn lại một chút. Hắn nhìn Tần Mộ Phong, ánh mắt có chút khó hiểu.

“Dù sao, nàng ta cũng được mẫu hậu huynh rất yêu thích. Luật, huynh

chưa giết nàng chẳng qua là vì còn nể mặt mẫu hậu huynh thôi phải

không?” Tần Mộ Phong nhìn thẳng vào mắt hắn, nói rõ ràng từng chữ.

Sắc mặt Hoàng Phủ Luật càng trở nên khó coi. Hắn nói “Phong, đừng nói giúp nàng ta nữa. Nàng ta nợ Tố Nguyệt, ta phải thay Tố Nguyệt đòi nợ.”

Tần Mộ Phong nghiêm túc “Ta không nói giúp nàng, ta chỉ hy vọng huynh không bị thù hận làm cho mờ mắt…. Tiêu Ngọc Khanh đã thay đổi rồi,

chẳng lẽ huynh không nhìn thấy điều đó sao?”

Hoàng Phủ Luật trầm mặc. Làm sao hắn lại không biết Tiêu Ngọc Khanh

đã thay đổi? Đêm hôm đó hình ảnh nàng vô lực dưới thân hắn đã khắc sâu

vào trong đáy lòng hắn, vĩnh viễn hắn cũng không thể quên đôi mắt long

lanh những giọt nước mắt vô tội và sợ hãi đó, bất lực đến vậy, tuyệt

vọng đến vậy… Nhìn đôi mắt trong suốt của nàng, hắn bắt đầu cảm thấy có

lỗi…

Chỉ là… nàng vẫn là Tiêu Ngọc Khanh! Mỗi lần nhìn thấy khuôn mặt

nàng, hắn đều nghĩ đến hình ảnh Tố Nguyệt thả mình xuống lòng sông…. Nỗi đau đó làm sao hắn có thể dễ dàng quên được?!

Tần Mộ Phong thấy Hoàng Phủ Luật trầm mặc như vậy cũng không nói gì nữa.

Lúc này chợt vang lên một thanh âm non nớt “Phụ vương, chúng ta đi

tìm mẫu thân đi. Tối hôm qua tỷ tỷ đã nói sẽ cho con gặp mẫu thân đó.”

Hai nam nhân đều là cả kinh. Là nữ nhân nào nói có thể cho Dục nhi gặp được Tố Nguyệt?

Thằng bé vui vẻ kéo Hoàng Phủ Luật ra ngoài. Tần Mộ Phong cũng tò mò theo phía sau.

Qua vài hành lang dài, ba người tới cửa thiện thất. Hoàng Phủ Luật ngừng bước.

Nữ nhân chết tiệt này, nàng lại định làm gì Dục nhi nữa đây?!

Nhíu mày, hắn định xoay người định đi, lại bị một cánh tay nhỏ bé kéo kéo góc áo, sau đó là một đôi mắt to đầy mong đợi nhìn hắn “Phụ vương,

Dục nhi muốn gặp mẫu thân…”

Trong lòng Hoàng Phủ Luật nhói lên một cái. Hắn vô lực để Dục nhi kéo vào trong. Mà hắn cũng muốn xem nữ nhân chết tiệt đó định diễn trò gì!

Đập vào mắt là sườn phi của hắn đang nằm trên giường, nhỏ bé và yếu

ớt… Mái tóc đen nhánh của nàng buông hờ trên đôi vai mỏng manh, càng

khiến cho nàng mười phần thanh tú. Lông mi nàng đen dài, đôi mắt như làn nước mùa thu, lại mang vẻ thu hút tự nhiên, vô cùng động lòng người,

không còn chút gì là đanh đá hôm trước đã dám hất nước vào mặt hắn. Hắn

nhìn sâu vào trong đôi mắt nàng, lần đầu tiên đã kiên nhẫn chờ nghe nàng nói.

“Ngươi chính là tỷ tỷ hôm đó sao?” Không chờ nàng mở miệng, Dục nhi đã vội vã hỏi.

Hoàng Phủ Dục đứng trốn phía sau người Hoàng Phủ Luật, trong mắt đầy

sự tò mò và mong đợi, nhưng lại không dám bước về phía trước vì nhận ra

“tỷ tỷ” đó chính là nữ nhân vẫn thường khi dễ nó.

Tô Ngọc Thanh cố gắng nở nụ cười, nói nhỏ với tiểu nam hài dễ thương

“Ta chính là tỷ tỷ tối hôm qua….” Giọng nói khàn khàn yếu ớt.

“Vậy mẫu thân của ta đâu?”

Hoàng Phủ Luật nhìn chằm chằm nữ tử trên giường, lạnh lùng nói “Tiêu Ngọc Khanh, trước mặt bổn vương không được làm loạn!”

Tô Ngọc Thanh chống tay xuống giường, cố ngồi dậy, không nhìn nam

nhân băng giá đó, mà chỉ dịu dàng nhìn đứa bé hỏi “Sao Dục nhi lại sợ tỷ tỷ vậy?”

Đứa trẻ tránh sau lưng phụ thân, mở to đôi mắt trong sáng nhìn Tô

Ngọc Thanh “Bởi vì tỷ tỷ đã khiến cho Dục nhi bay lên thật cao… khiến

Dục nhi rất sợ…”

Bay lên cao? Tô Ngọc Thanh không hiểu nhìn bé. Tất nhiên nàng tin

Dục nhi không nói dối, nhất định là chủ nhân trước kia của thân mình này đã làm những chuyện gây thương t