XtGem Forum catalog
Ta Là Thực Sắc

Ta Là Thực Sắc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3212034

Bình chọn: 10.00/10/1203 lượt.

xông lên, hung hăng mà cắn hắn một miếng.

Vân Dịch Phong mặc quần áo xong, liền xoay người lại,

hướng tôi vươn tay nói: "Đi thôi."

Tôi giả bộ rụt rè, không đem tay mình đặt trong lòng

bàn tay hắn, mà chọn cách hơi tiêu sái hơn một chút.

Giống như trong tiểu thuyết võ hiệp, các nữ hiệp nhảy

xuống ngựa, tôi nhảy xuống giường.

Ở giữa là một loạt động tác rất xinh đẹp oai hùng.

Đáng tiếc, khoảnh khắc rơi xuống đất kia tôi mới nhớ

lại mình xem nhẹ một việc.

Vừa rồi tôi đi ra từ phòng tắm mang theo bọt nước, cho

nên sàn nhà có một bãi nước nhỏ.

Số tôi cũng thật tốt, vừa nhảy xuống liền đáp trúng

bãi nước đó.

Kết quả khỏi nghĩ cũng biết là chân tôi vừa trượt,

thân mình tức khắc nghiêng về phía sau.

Lúc rôi ngã xuống, theo bản năng cơ thể tôi vươn tay

giơ loạn trọng không trung, kỳ vọng bắt được thứ gì đó để giữ thăng bằng cho cơ

thể.

Tôi quả thật đã bắt được một thứ.

Là hình cây, có chút mềm mại, có chút nóng, có chút

dài, có chút thô.

Rất giống... chim nhỏ của đàn ông.

Hơn nữa, càng như là... chim nhỏ của Vân Dịch Phong.

Tốc độ suy nghĩ của tôi vĩnh viễn cùng không thể so

được với tốc độ nhảy xuống của tôi.

Con chim nhỏ đó liền bị tôi gắt gao túm lấy, hung hăng

lôi kéo một chút.

Cùng lúc đó tôi nghe thấy trong cơ thể Vân Dịch Phong

truyền đến tiếng rên rỉ thống khổ.

Lòng tôi thầm kêu một tiếng không xong rồi.

Tôi không thể đem meo meo nhỏ của Vân Dịch Phong kéo

thành dây mướp mà ngược lại lại đem chim nhỏ của Vân Dịch Phong kéo thành dây

mướp.

Bởi vì có sự giúp đỡ của chim nhỏ của Vân Dịch Phong,

thế trượt của tôi đã được dừng lại.

Tôi rất nhẹ nhàng vỗ vỗ mông đứng lên.

Còn Vân Dịch Phong thì che thân dưới ngồi xổm xuống.

Tôi thở dài nói: "Xem đi, ta đã sớm cảnh cáo

ngươi, ta cầm tinh sao chổi, nhưng ngươi vẫn không nghe, giờ thì tốt chưa, mệnh

căn của ngươi thiếu chút nữa bị ta kéo đứt luôn rồi kìa."

Tôi cảm thấy tôi phê phán chính mình như vậy là chính

xác nhưng ánh mắt Vân Dịch Phong như là bị đỏ dầu ớt, đỏ đến dọa người.

Tôi biết điều gục đầu xuống, không thèm nhắc lại.

Lần này, mệnh căn của Vân Dịch Phong phỏng chừng là bị

tôi làm tổn thương rất nặng rồi.

Thế cho nên hắn ngồi xổm trên mặt đất, hơn nửa ngày

cũng không có đứng lên.

Tôi chỉ có thể xuống lầu mở tủ lạnh tìm chút thức ăn,

sau đó ngồi ở trên giường, chờ hắn khỏe lại.

Nhưng là bụng tôi đã no rồi mà Vân Dịch Phong vẫn

không đứng lên.

Tôi có chút lo lắng: "Ngươi không sao chứ, hay là

để cho ta kiểm tra một chút đi."

Vân Dịch Phong cắn răng nói: "Không có việc

gì"

"Thật sự không cần sao?" Tôi nói: "Chỗ

đó mà bị thương là rất nghiêm trọng đấy, có thể sẽ ứ máu, sưng, thậm chí đến cuối

cùng là hoại tử, phải cắt bỏ... Ngươi xác định thật sự không cần ta kiểm tra

chứ?"

Miệng Vân Dịch Phong như đang cắn phải cái gì vậy, kẽo

cà kẽo kẹt vang lên: "Ta, nói, không, cần."

"Nếu vậy ta cũng không miễn cưỡng ngươi."

Tôi nói: "Hôm nay cứ như vậy đi, thời gian không còn sớm, ta đi về trước.

Nếu lát nữa ngươi thật sự cảm thấy không thoải mái, hoan nghênh đến bệnh viện

chúng ta kiểm tra. Vậy ta đi trước, tạm biệt."

Sau đó tôi cũng không quay đầu lại mà đi thẳng ra

ngoài.

Ra cửa lớn mới phát hiện nơi này là một chuỗi biệt thự

giữa sườn núi.

Phóng mắt nhìn xuống, cả thành phố giống như hòa tan

trong những ngọn đèn lấp lánh đủ mọi màu sắc, đẹp diệu kỳ.

Vân Dịch Phong quả nhiên là đại ca đường phố, túi tiền

bất chính thật đúng là nhiều, mua biệt thự này mà giống như mua kẹo que vậy.

Tôi xem chừng từ trên núi này mà muốn bắt taxi cũng

không dễ dàng.

Cho nên quay lại phòng ở, cầm chiếc chìa khóa xe Vân

Dịch Phong đặt trong đại sảnh.

Sau đó lái chiếc xe thể thao của hắn ra chạy xuống

núi.

Xe Vân Dịch Phong quả không hổ là hàng cao cấp, tính

năng thật không tồi.

Một giờ sau tôi về tới nhà mình.

Tùy tiện đem xe để phía sau tiểu khu rồi đi lên lầu.

Khi đi ngang qua nhà Kiều bang chủ, tôi không quên bát

quái, cố ý hóa thân thành con nhện lớn, ghé vào trước cửa nhà hắn nghe động

tĩnh bên trong.

Đáng tiếc chẳng thể nghe thấy gì, chỉ có thể hậm hực

trở về.

Nằm ở trên giường nhìn trần nhà, tôi quyết định suy

nghĩ về quan hệ với Vân Dịch Phong.

Nhưng vừa nghĩ đến chuyện này, đầu óc tôi chỉ có một

mảnh hỗn loạn, giống như bông sợi vậy, làm sao cũng không rõ ràng được.

Cho nên tôi quyết định chuyện ngày mai để mai giải

quyết.

Sau đó tôi nhắm mắt lại đi vào giấc mộng.

Giấc ngủ này cũng không thật liền mạch.

Lũ mèo trong tiểu khu gọi bạn tình cả đêm, không ngừng

tìm kiếm chàng mèo tốt cho nàng ta.

Hài tử à, ngươi thật sự là không đủ rụt rè nha.

Sáng hôm sau thức dậy muộn, tôi lập tức vội vàng đến

gà bay chó sủa, làm loạn cả phòng lên.

Mấy hôm trước lão viện trưởng mới chỉ vào mũi tôi mà

uy hiếp nói: "Đồng chí Hàn Thức Sắc, lần tới mà còn đi muộn, ta xem như là

người không nể mặt già này, phải phạt ngươi giúp ta đi quét nhà vệ sinh.

Giúp bà bác quét nhà vệ sinh?

Hơn nữa là toilet lão viện trưởng vừa mới đi vệ sinh

xong?

Quả thực là tàn khốc.

Khi tôi nhấc giày cao gót bước xuống l