The Soda Pop
Ta Là Thực Sắc

Ta Là Thực Sắc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3212193

Bình chọn: 8.00/10/1219 lượt.

thực đáng tin, lòng dạ trong sáng, hiền lành, là thanh niên

tốt. Chỉ là... Ta không nghĩ tới hắn sẽ dùng thủ đoạn này đối phó với ta...

Thật đau lòng."

"Người hắn đối phó nhiều nhất, chính là

ngươi." Vân Dịch Phong khóe miệng khẽ cong, thấp giọng nói.

"Cái gì?" Tôi chau mày.

Vân Dịch Phong liếc tôi một cái, không thèm nói nữa.

Nếu như hắn không nói, vậy thì tôi nói: "Ngươi

đem ta nhốt lại, rốt cuộc là phải nhốt bao lâu nữa?"

"Ta là vì ngăn chặn ngươi muốn trốn đi." Vân

Dịch Phong nói: "Cho nên, sẽ chờ đến khi tên Ôn Phủ Mịch kia trở về."

"Có ý nghĩa sao?" Tôi hỏi: "Ngươi bất

quá chỉ là muốn phân rõ thắng bại mà thôi."

"Ngươi thật sự cho là vậy?" Vân

Dịch Phong buông ly rượu.

Ly thủy tinh va vào mặt bàn phát ra một âm thanh náo

loạn.

"Nếu không phải bởi vì nghe nói đến việc của Ôn

Phủ Mịch, ngươi chắc đã sớm buông tha cho ta." Tôi nói ra nhận định của

mình

"Ngươi thật sự đánh giá thấp bản thân mình?"

Vân Dịch Phong liếc tôi một cái.

"Cũng không phải ta tự đánh giá thấp mình."

Tôi lắc đầu, phủ nhận: "Mà là ta cảm thấy được, ngươi là người biết nói

đạo lý.”

"Chỉ là, tình cảm, cái thứ này, là thứ không thể

nói đạo lý nhất." Vân Dịch Phong ánh mắt có chút ôn nhu.

"Ngươi đối ta bất quá là cảm tình của đậu hủ

thúi." Ta nói thầm.

"Cái gì?" Vân Dịch Phong nhíu mày.

"Nói ngươi cũng không hiểu." Tôi tiếp tục

cuộn mình ở giữa sô pha làm tổ, muốn đem thân mình co lại.

Đột nhiên xung quanh có cảm giác bị chèn ép, thì ra

Vân Dịch Phong đến gần.

Tôi bình thản dịch mông qua một bên.

Hắn cũng bình thản tiến đến gần

Tôi lại dịch mông qua.

Hắn lại đến gần.

Rốt cục, tôi dịch mông ra sát ngoài mép sô pha, chống

lên tay vịn, không còn đường lui.

Tôi hai chân dùng sức, chuẩn bị đứng dậy.

Nhưng Vân Dịch Phong nhanh hơn, khi tôi vừa có ý định

di chuyển, liền bị hắn đè xuống.

Ngay lập tức, tôi bị hắn ép vào trong góc sô pha.

Tôi nhìn vào đôi mắt diều hâu thâm trầm như biển của

hắn trong bóng tối, cơ thể hơi căng cứng: "Ngươi lại định bá vương ngạnh

thượng cung sao?"

Vân Dịch Phong cẩn thận quan sát tôi.

Trái tim tôi như có vật nhọn đâm vào.

Gần đây quên đắp mặt nạ, mụn đầu đen chắc là rất

nhiều, nếu Vân Dịch Phong như vậy cũng có thể ra tay, tôi đành bái phục.

Vân Dịch Phong tiến sát lại nhìn tôi, trên mặt, là một

biển trầm tĩnh màu mật ong.

Một lúc sau thật lâu, hắn mới mở miệng: "Ta đang

nhìn xem, thật ra người là loại phụ nữ nào?”

"Một người phụ nữ bình thường không thể bình

thường hơn." Tôi thốt ra.

"Nói ngược rồi." Vân Dịch Phong cười nhẹ.

Hắn dựa sát vào tôi, sống mũi thẳng tắp thỉnh thoảng

chạm vào má tôi.

Hơi thở hắn, phả vào từng lỗ chân lông của tôi, truyền

đến một loại cảm giác hoang dại.

"Trong lòng ngươi" Vân Dịch Phong nhìn thẳng

vào mắt tôi: "Đến tột cùng có hay không có người."

"Có." Tôi luôn luôn là một đứa nhỏ rất thành

thật: "Ta từng yêu hai lần, cho nên, trong lòng có hai người đàn

ông."

"Còn người nào khác không?" Đường nét khuôn

mặt Vân Dịch Phong, phủ lên một sự thâm trầm mê hoặc.

"Ta đang tìm." Tôi nói: "Lại tìm một

người đàn ông thích hợp."

"Nếu vậy, ta có thể trở thành người đó

không?" Vân Dịch Phong hỏi.

Tôi tiếp tục làm một đứa bé ngoan ngoãn trung thực:

"Ta đã thử, dường như không được."

Đôi mắt Vân Dịch Phong liền ảm đảm: "Vì

sao?"

"Ta không biết." Giọng nói tôi có chút hoang

mang: "Chuyện này, có lẽ không ai có thể nói rõ được."

Vân Dịch Phong nhìn tôi, một lúc sau, hắn nói:

"Ta không chịu thua, ngươi nói đi, người kia vẫn chưa xuất hiện, như vậy,

ta còn có cơ hội, không phải sao?"

Tôi không trả lời trực tiếp, chỉ là đột nhiên hỏi:

"Ngươi nói cho Dịch Ca chuyện này sao?"

Vân Dịch Phong ngẩn người, trả lời: "Không, không

có."

"Tại sao?" Tôi hỏi.

Vân Dịch Phong nói: "Không cần thiết...."

Tôi không hỏi tiếp nữa.

Chỉ là cảm thấy mình may mắn, thật tốt khi không yêu

hắn, nếu không, nhóc ăn mày cũng rất khó xử.

Vân Dịch Phong đổi đề tài: "Nghe nói, lúc đó hình

như ngươi yêu Ôn Phủ Mịch rất sâu sắc."

"Chỉ cần đã từng cùng ta yêu đương, ta đều yêu

rất sâu." Tôi nói: "Người chỉ có thể sống vài chục năm, mặc kệ kết

quả ra sao, mỗi lần yêu, ta đều nghiêm túc”.

"Xem ra, làm bạn trai của ngươi có lẽ là một

chuyện tốt." Vân Dịch Phong nói.

"Không hẳn vậy." Tôi lắc đầu: "Rất cực

khổ."

"Nếu là như vậy, ta cũng muốn cực khổ một

lần." Vân Dịch Phong trong mắt sáng lên một tia nồng nhiệt.

Sau đó, mặt hắn, chậm rãi hướng đến gần tôi.

Tôi cố gắng ngửa đầu ra sau, cái cổ sắp gãy luôn rồi.

Tôi đương nhiên biết Vân Dịch Phong muốn làm gì.

Nhưng mà, với tình cảnh hiện tại trước mắt, tôi không

muốn xảy ra rắc rối lần nữa.

Vì vậy, tôi ra sức tránh né.

Độ nghiêng của cổ cũng có giới hạn, đến khi tôi không

lùi thêm được nữa, Vân Dịch Phong lấy tay đặt lên má tôi.

Môi hắn chậm rãi tiến đến gần tôi.

Ba centimet, hai centimet, một centimet, nhìn thấy môi

chúng tôi sắp chạm vào nhau, mắt thấy mối quan hệ vừa mới có chút rõ ràng lại

sắp bị hỗn loạn, ngay tại giờ phút này, tôi liền hạ quyết tâm.

Hy sinh hình tượng.

Cứu vớt t