
chính trị.
Điều này cho thấy, trong lúc “make love” không thích
hợp để đấu võ mồm.
Mắt thấy hiện tại bầu không khí tình dục đang bắt đầu
trở nên nhạt nhẽo, tôi hoảng hồn vội kéo áo lót ra, lộ ra bộ phận ra hồn nhất
trong tất cả các bộ phận không ra gì của mình, đắc ý nhìn hắn, ý tứ chính là,
ta không có nói sai, hình dạng hoàn hảo, chất thịt tươi mới, béo gầy vừa phải.
Ôn Phủ Mịch nhất thời ngơ ngẩn, thân mình cũng trở nên
cứng ngắt.
Trong lòng tôi thầm kêu một tiếng thật thích a, sâu
sắc thể nghiệm được cảm giác của Ngọc Oánh trong Thâm cung nội chiến thoát y
trước mắt của Tôn Bạch Dương, nhìn thấy bộ dạng bị mê hoặc của hắn mà cảm thấy
đắc ý.
Nhưng ngay sau đó Ôn Phủ Mịch chậm rãi nói, Thực Sắc,
động tác của ngươi đừng dũng mãnh như vậy được không, vừa rồi ta còn có cảm
giác tưởng nhầm ngươi là đàn ông đó.
Tôi kìm nén xúc động muốn đạp hắn xuống giường, mỉm
cười, lại mỉm cười, cười đến khóe miệng run rẩy.
Thôi bỏ đi, hôm nay là do tôi chào mời tiểu Phủ Mịch
nhà hắn đến nhà tôi, cũng là ngày “Cửa bồng nay mới mở ra vì người [1'> của
tôi. Vì vậy Hàn Thực Sắc – nhẫn.
Trong lúc vô tình cúi đầu xuống nhìn một cái, tôi rốt
cục cũng phát hiện vấn đề nằm ở chỗ nào.
Sau khi nằm xuống, hai đống mỡ trước ngực lại di động
sang hai bên nách, cup B hoa hoa lệ lệ của tôi lại trở thành một mảng bằng
phẳng.
Ngực của Ôn Phủ Mịch giống như là bị muỗi cắn, ngực
của tôi thì giống như bị muỗi độc cắn, sưng hơn của hắn được một chút.
Tuy rằng khi đó bộ phim “Khắp thành đều mang áo giáp
vàng” (Hoàng Kim Giáp) của đạo diễn Trương còn chưa có xuất bản, những tôi đã
sâu sắc hiểu được đạo lý muốn có ngực thì phải ép mới có[2'>, cho
nên liền lấy hai tay cố gắng ép hai đống mỡ vào giữa.
Tiếp theo tôi cứ duy trì tư thế này, hướng Ôn Phủ Mịch
phóng ra cái mị nhãn, ý tứ chính là, cưng ơi bây giờ ngươi có thể tới rồi đó (nguyên
văn ‘đến thượng’).
Nhưng Ôn Phủ Mịch lại hơi nhíu mi nói, có phải ngươi
không thấy thoải mái không?
Tôi hoàn toàn sụp đổ, hét lớn, Ôn Phủ Mịch ngươi hiện
tại nên chú ý đến hai cái bánh bao trắng noãn trước ngực ta, nhìn chúng nó
ngươi hẳn là nên giống như sói đói, ánh mắt phát ra lục quang, mạnh mẽ xông tới
đem mặt chôn trước ngực của ta mà hung hăn gặm cắn a!
Ôn Phủ Mịch nở nụ cười, hơn nữa nụ cười kia tràn đầy
tình cảm nồng nàn, hắn chỉ nhẹ giọng nói một chữ, được.
Tiếp theo, sói đói bắt đầu vồ lấy con mồi.
Hắn cúi người xuống, ngậm nụ hoa trước ngực của tôi,
nhẹ nhàng ôn nhu, sử dụng hàm răng đều trắng sáng cắn xé thăm dò.
Trước ngực của tôi cảm giác ướt át, còn có sóng nhiệt,
toàn thân như lửa đốt.
Cha tôi ơi, cái tư vị này còn mất hồn hơn so với lúc
nãy nữa!
Thân thể của tôi không tự chủ được bắt đầu run rẩy,
bắt đầu co rút, cái loại cảm giác này có chút khó chịu, có chút xa lạ, mặt
khác, nhỏ giọng mà nói thì còn có chút khao khát.
Đầu lưỡi của hắn, bắt đầu xoay vòng vòng ở trên cái
bánh bao bị muỗi độc cắn của tôi.
Đến lúc này đây, tôi đã sâu sắc cảm nhận được cái gì
được gọi là phong thủy luân chuyển a. (thời
thế thay đổi)
Tôi cắn chặt môi, hết sức trấn an thủy triều đang ẩn
nấp trong cơ thể, nhưng theo sự trêu chọc của Ôn Phủ Mịch những cố gắng của tôi
hoàn toàn mất đi tác dụng.
Tay của tôi bắt đầu nắm chặt
mép giường, cào xé khăn trải giường, cuối cùng tôi ôm lấy cổ Ôn Phủ Mịch muốn
tìm được một chỗ để dựa vào.
Làn môi của hắn rong chơi trên mỗi một góc nhỏ của
thân thể tôi, khơi dậy ngọn lửa đang ẩn nhẫn trong cơ thể.
Mùi vị dục vọng khó mà nhịn được này khiến ngón tay
của tôi bấm chặt vào trên lưng của hắn.
Mặc dù có mở điều hòa, nhưng toàn thân chúng tôi đều
thấm đẫm mồ hôi.
Ánh nắng buổi chiều mùa hè xuyên thấu qua khe hở của
màn cửa sổ chiếu vào trong phòng, một luồng sáng màu vàng rọi trên người chúng
tôi.
Ánh sáng mê loạn, mồ hôi ẩm ướt, ngây ngô thở dốc, đủ
loại tiếp xúc, kết tụ thành một hồi ức vững chắc nhất.
Tư vị dục vọng lúc đó tràn khắp người chúng tôi, khiến
toàn bộ ý chí non nớt đều sụp đổ.
Tôi gắt gao bắt lấy Ôn Phủ Mịch cố gắng nâng người
lên, muốn đòi hỏi nhiều hơn.
Mà Ôn Phủ Mịch bên cạnh tôi cũng đang mê loạn, hắn
dùng toàn bộ sức lực muốn đem tôi nhập vào trong cơ thể hắn.
Những ngón tay trắng nõn rõ ràng từng khớp xương bắt
đầu chậm rãi đưa vào trong quần lót của tôi.
Tôi nâng người dậy phối hợp cùng hắn, cùng nhau đem
chướng ngại vật cuối cùng cởi ra.
Giờ phút này, hạ thân của tôi đã là một mảng ướt át.
Tôi gắt gao nhắm mắt lại, kéo căng thân mình, bắt đầu
nghênh đón thời khắc quan trọng nhất.
Thế nhưng rất lâu sau đó, Ôn Phủ Mịch ở trên người tôi
không có chút phản ứng.
Tôi nghi hoặc trợn mắt lên, lại thấy dục vọng trong
mắt Ôn Phủ Mịch đã chậm rãi biến mất.
Hắn thở dài một cái cố gắng bình tĩnh trở lại nói,
Thực Sắc ta không thể làm thế.
Tôi đập đầu vào giường, nước mắt như mưa.
Nhất định là cái quần lót gây ra họa.
Tôi điên rồi, lại ở một ngày quan trọng như thế này
mặc cái quần lót màu hồng phấn, phía trước in hình hello kitty, mặt sau còn có
cái đuôi bé bé, ấ