
n gái giống mẹ," Tân Cam đứng bên cạnh lạnh lùng nói: "Thế nên
Nhã Kỳ mới chẳng có ai thèm để ý hết"Bà Tống đẩy chồng ra, vung tay định cho Tân
Cam một cái tát, Tân Cam nhanh nhẹn né về phía sau, bà Tống liền ngã xuống bàn
uống trà, có lẽ là bị va vào ngực, bà ấy ôm ngực, từ từ quỳ xuống. Nhã Kỳ từ
trên tầng chạy nhào xuống đỡ mẹ đứng dậy, tức giận đẩy Tân Cam ngã xuống
sofa.
"Sớm có gan như thế còn khóc lóc cầu cứu chị làm gì?" Tân Cam đứng dậy, lạnh
lùng nhìn Nhã Kỳ: "Bây giờ trước mặt mẹ em, hãy nói cho rõ là Trịnh Phiên Nhiên
không yêu em, hay là anh ta bị chị quyến rũ?"
"Đều không phải!" Nhã Kỳ lau nước mắt, lớn tiếng nói với bố: "Là do con không
yêu anh ta, người con yêu là Trịnh Phiên Hoài."
"Con điên rồi! Nhã Kỳ!" Bà Tống đẩy tay con gái ra, cuối cùng bà cũng khóc:
"Trịnh Phiên Hoài thì có cái gì? Không tiền, không địa vị. Trịnh gia sau này sẽ
do Trịnh Phiên Nhiên thừa kế. Thằng nhóc Trịnh Phiên Hoài ấy thậm chí còn không
phải là cháu chắt nhà họ Trịnh. Nhã Kỳ, con điên rồi!"I
"Trịnh Phiên Nhiên có tiền, có địa vị, có quyền thừa kế, nhưng anh ta không
yêu con." Nhã Kỳ chăm chú nhìn Tân Cam, chậm rãi nói: "Mẹ, con nhất định sẽ
không giống mẹ, đi lấy một người không yêu mình."
Bà Tống kích động ôm mặt khóc. Tống Nghiệp Hàng cũng dần nguôi giận, nhìn
người vợ đau khổ, mặt ông cũng tỏ ra áy náy.
Tân Cam lặng lẽ cầm áo khoác đi ra ngoài.
Ở lại cái nhà đầy tiếng khóc lóc này để hòa giải hay không cũng chẳng liên
quan gì đến cô.
Trịnh Phiên Nhiên nói đúng, lúc này cô chạy đến, không phải là một việc ngốc
nghếch sao? Cô có thể giả vờ can đảm gọi bọn họ là "người nhà" trước mặt anh,
nhưng cả thành phố G đều biết, cô “là sản phẩm ngoại tình", chẳng có chút quan
hệ gì với nhà họ Tống.
Sự ra đời của cô là một vô lý, không đạo đức, không tiết hạnh, bị vứt bỏ...
Cô cứ thế lớn lên cùng những từ ngữ tối tăm ấy, trên đời này chẳng có ai là
“người nhà” của cô cả.
Người mà đáng lẽ yêu cô nhất, mang thai chín tháng mười ngày rồi sinh ra cô,
đặt cho cô cái tên mà cả thế giới đều yêu thương, từ lâu đã từ bỏ cô rồi,bà ta
không hề do dự, trước giờ không quay đầu lại. Cô sống ở nhà họ Tống cũng không
rõ thân phận, lại bị người nhà họ Tống lừa gạt, giễu cợt, cho đến khi cô lên
giường với Trinh Phiên Nhiên.
Từ khi lên gường với Trịnh Phiên Nhiên, cô không còn sợ hãi sự khinh bỉ của
người nhà họ Tống, nhưng cũng hoàn toàn chôn vùi hy vọng của mình vào mối nhân
duyên mỹ mãn.
Ai dám lấy người phụ nữ của Trịnh Phiên Nhiên chứ? Cho dù đó chỉ là người mà
hắn ngủ chung một lần rồi không cần đến nữa. Cũng chẳng ai muốn lấy một người
phụ nữ từng trải và có xuất thân như vậy.
Cả cái tên hết thuốc chữa Thôi Thuấn Hoa người nhà họ Thôi cũng vì nể mặt
Tống Nghiệp Hàng đã đưa ra phương án họp tác mà phải miễn cưỡng nhận cô.
Cuộc đời cô còn dài, nhưng đã không thể ước mong tìm được một người tốt đế
gửi gắm cả đời.
Nghĩ đến việc gửi gắm cả đời, khó có thể không nghĩ đến khuôn mặt lạnh lùng
nghiêm nghị ấy. Từng ngọn đèn đường lần lượt chạy qua. Sáng sớm, trên đường quốc
lộ không một bóng người, chi có một chiếc xe đang chuyển bánh, Tân Cam nghĩ đến
Trịnh Phiên Nhiên, trong cơn gió đêm lạnh lẽo, cô bất lực tự cười mình.
Sống phóng đãng với anh mười năm, ngay cá những lúc riêng tư, Tân Cam cũng
không bao giờ nghĩ đến việc cưới anh.
Nói như vậy hình như không đúng? Phải là...
Sống phóng đãng với anh mười năm, ngay cả những lúc riêng tư, Tân Cam trước
nay chưa từng dám nghĩ đến việc cưới anh.
Chương 3
Lúc này không có ai làm nền cho hai người,ngoài ánh sáng rợp đất trời,chỉ có
anh và cô,hai người đang chìm đắm trong hạnh phúc ấm áp.
“Tâm Can…”Anh nhẹ nhàng thì thầm vào tai cô:”Mười năm hạnh phúc.”
Trong quý này, sự tập trung của các ngôi sao nhân lễ kỷ niệm hai mươi năm Đài
truyền hình là đều được mong đợi nhất. Vì vậy, thông tin về tiểu công tử nhà họ
Thôi vừa từ nước ngoài về được làm khách mời của Đài truyền hình đã truyền khắp
thành phố, những người nghe được thông tin đều lập tức tìm đến, không chỉ có
phóng viên mà còn có cả các thương nhân, chi ra rất nhiều tiền cho chi phí quảng
cáo bình chọn. Nhìn thấy nhà tài trợ ngày càng đông, Đài truyền hình bắt đầu
nghĩ thêm một tiết mục, hôm đó nữ khách mời nào tham gia bốc thăm trúng thưởng,
ngoài nhận được phần thưởng của đài,còn được nhảy một điệu với Thôi công tử
Một Thôi công tử lịch lãm tuấn tú, nhẹ nhàng tinh tế được nhảy cùng anh ấy
thì còn gì bằng!
Trên sân khấu, Thôi Thuấn Thần đang trả lời các câu hỏi của MC một cách lịch
sự và vui vẻ. Ánh đèn chiếu lên khuôn mặt anh thật nhẹ nhàng và ôn hòa, hình ảnh
này khiến Tân Cam dần dần bị cuốn hút. Chàng trai có nụ cười đẹp, đứng đắn, ấm
áp lại đang thích cô, quả là điều đáng mừng. Đã từng có quan hệ mờ ám với cái
tên Trịnh Phiên Nhiêu đó suốt mười năm, cô không bao giờ nghĩ rằng cả đời này
mình còn có thể yêu được một người đứng đắn lịch sự và ấm áp, ba từ đó thật xa
vời đối với cô.
Nhưng... sự quyến rũ của tối hôm nay, những người được đi dưới ánh nắng mặt
trời sẽ không