
phi chính thất rất vô năng, trên đời này không có tiểu tam đánh không ngã, chỉ có chính thất sợ hãi rụt rè sợ phiền phức, một câu thôi
—— không phải quân địch quá cường đại, mà là quân ta rất vô năng.
Triệu Tiểu Nhu nói xong, ý vị thâm trường nhìn cô một cái, Chu Thương Thương cười cười, không phụ họa.
–
Hoa Câu sau khi du học trở về đầu tiên là lăn lộn bên bất động sản,
sau đó là truyền thông, hiện tại lại muốn làm giáo dục, tính đầu tư xây
cái trường học. Hoa gia kinh thương vài đời, cũng phú vài đời, căn cơ
thâm sâu, hiện tại đến trên tay Hoa Câu, trên cơ bản lăn lộn ăn uống chờ chết, cố gắng không đụng sự cố quá lớn thì cơ bản không là vấn đề gì.
Áp tử từng khuyên Hoa Câu: “Mày không phải Tô Dần Chính, Tô Dần Chính là lưng đeo sứ mệnh chấn hưng Tô gia, mày thì sao, trên cơ bản chỉ cần
tìm một phụ nữ có cái gien cùng của cải không cần quá tệ, sau đó hoàn
thành nhiệm vụ nối dõi tông đường, như vậy sứ mệnh của mày cũng hoàn
thành, tiếp theo là có thể quang vinh mà chuẩn bị sống thọ rồi chết tại
nhà, còn làm ầm ĩ cái gì chi?”
Hoa Câu xì Áp tử một tiếng: “Mày nói là tiếng người sao, chỉ Tô Dần
Chính là một nhân vật, con chúng ta sinh ra đã là đả tương du.”
Đả tương du: lấy xì dầu.Ở TQ trước đây, khi muốn mua xì dầu ngta
phải mang chai đến cửa tiệm để mua. Cụm từ này phát sinh trong một
trường hợp như sau: Có một người MC thực hiện chương trình truyền hình
trực tiếp, trong quá trình cần phỏng vấn 1 số người dân, khi MC đó gọi 1 người qua đường và phỏng vấn thì nhận đc câu trả lời là “Đả tương du”
rồi người này liền đi mất, ý nói là người đó chỉ đi mua xì dầu mà thôi,
ko quan tâm đến việc khác.Sau này từ này thường đc dùng trong các trường hợp có 1 người đi ngang qua nhưng ko để tâm đến những gì diễn ra bên
cạnh.
“Chậc chậc.” Áp tử xem xét Hoa Câu liếc mắt một cái: “Xem ngữ khí của mày này, nhiều năm như vậy, còn đem Tô Dần Chính làm quân xanh a?”
Hoa Câu lắc đầu: “Tao chỉ là thay Thương Thương không đáng, nói thật, Áp tử, nếu Thương Thương lúc trước lựa chọn tao, đừng nói làm cho cô ấy chịu ủy khuất, tao hận không thể đem cô ấy cúng lên.”
“Cúng lên làm cái gì, mỗi ngày cho cô ấy ăn nhang à.” Áp tử mỉm cười
một tiếng, “Mày nói lời này không sợ đắc tội của vị hôn thê của mày
sao?”
Hoa Câu liếc trắng Áp tử một cái: “Cảm khái hai câu không được sao.”
Áp tử cười, dừng một chút, nói: “Mày đây là đứng nói chuyện mà thắt lưng không đau.”
–
Chu Thương Thương phải làm giải phẩu tuyến sữa tiểu diệp tăng sản,
giải phẫu thật sự quá nhỏ, nhỏ đến căn bản không tính là giải phẫu, tên
học thuật là giải phẫu vi sang, không cần quan sát không cần nằm viện.
Thời gian giải phẫu hết nửa giờ, giải phẫu xong có thể lựa chọn lập tức
về nhà hoặc là ở phòng nghỉ nán lại một chút sau mới trở về.
Bệnh viện công lập phòng nghỉ không thể so với tư nhân, một đám người chen chúc trong một gian phòng nghỉ, cho dù mọi người chỉ là thấp giọng nói chuyện với nhau, nhưng tất cả âm thanh tụ cùng một chỗ, vẫn là ầm
ầm một mảnh.
Chu Thương Thương là một mình đến làm giải phẫu, không để cho bất
luận người nào biết. Cô thích mặt mũi, thân thể xảy ra tình trạng như
vậy có chút khó có thể mở miệng, hơn nữa đây thật sự chỉ là một thủ
thuật, so với bấm lỗ tai đau hơn một chút, một chút như vậy mà thôi.
Chu Thương Thương lấy tay ôm ngực vừa giải phẫu xong, lúc muốn đứng dậy rời đi, có người gọi lại cô.
“Chị Thương Thương?”
Chu Thương Thương bỗng nhiên ngẩn ra, quay đầu lại, một cái thân ảnh xinh đẹp ánh vào mi mắt.
Chu Thương Thương giơ giơ môi lên: “Là cô à…”
“Thật khéo.” Người nọ nói.
Chu Thương Thương: “Đúng thực khéo.”
Người nọ: “Chị Thương Thương thân thể không thoải mái sao?”
Chu Thương Thương: “Làm kiểm tra thân thể.”
Người nọ: “Sắc mặt chị thật nhìn không tốt.”
Chu Thương Thương không nói chuyện.
Người nọ kéo ra nụ cười, nhìn đồng hồ trên tay: “Em còn có việc, đi trước, lần sau tán gẫu.”
Chu Thương Thương xoay người rời đi, cô thực không hy vọng có lần sau.
Chu Thương Thương có lần bị Triệu Tiểu Nhu nói là người thật sự rất
bình tĩnh, lời này rõ ràng là lời khen ngợi rất buồn cười. Chu Thương
Thương nghe xong lại không có cảm giác gì, chỉ là khi về nhà lúc chỉ còn một mình, có chút chuyện cũ luôn lơ đãng nhớ tới.
Tựa như ngày hôm nay ở bệnh viện đụng phải cái người này, trong lòng
Chu Thương Thương cũng không có như trên mặt thoạt nhìn không hề gợn
sóng như vậy.
Chu Thương Thương cũng từng có lịch sử chiến đấu với tiểu tam, chính
là cái thời điểm cô còn không phải là người vợ chính quy của Tô Dần
Chính, mà tiểu tam cũng không thể tính là thật tiểu tam, cô ta chỉ là
thư ký của Tô Dần Chính mà thôi.
Thư ký cùng giám đốc, dùng lời của Triệu Tiểu Nhu mà nói, nếu như hai người không chơi ra một chút gút mắt bất chính thì thật là có lỗi với
cái tầng quan hệ này.
Lúc người nọ là thư ký của Tô Dần Chính, sự nghiệp của Tô Dần Chính
còn đang trong thời kỳ dốc sức, cô ta tốt nghiệp đại học nổi tiếng trọng điểm, tốt nghiệp ưu tú toàn quốc, lúc Tô Dần Chính chiêu gọi cô ta vào, trên sơ yế