Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Tâm Hữu Bất Cam

Tâm Hữu Bất Cam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326291

Bình chọn: 10.00/10/629 lượt.

hương Thương thật sự không có nửa

điểm duyên phận, nhưng mà không duyên phận thì như thế nào, nguyệt lão

không giật dây cho, anh liền tự mình đi kéo tơ hồng, ông trời không cho

anh cơ hội, anh liền tự mình sáng tạo cơ hội.

Dù sao tất cả mọi người cũng sống không dễ chịu gì, dù sao cũng không có tệ nhất không phải sao?



Hàn Tranh nhấn chuông cửa, mở cửa là tiểu bảo mẫu nhà bọn họ, tiểu bảo mẫu ngăn anh ở ngoài cửa hỏi anh tìm ai.

“Chu Thương Thương có ở nhà không?”

“Anh nói phu nhân sao?” Tiểu bảo mẫu để cho anh đi vào, sau đó bưng

cho anh một ly nước, nói, “Phu nhân ở trên lầu, tôi đi kêu cô ấy xuống

dưới.”

Chu Thương Thương từ trên lầu đi xuống, ngồi vào trước mặt Hàn Tranh, nở nụ cười: “Làm gì mà lại đây?”

“Rốt cuộc làm sao vậy?” Hàn Tranh đánh giá sắc mặt của cô, nhíu mày.

Chu Thương Thương: “Chỉ là thân thể có chút không thoải mái, nhưng mà đã uống thuốc rồi.”

Đôi mắt anh tuấn của Hàn Tranh bỗng nhiên sâu thẳm, mở miệng nói

chuyện ngữ khí mang theo một tia biếng nhác: “Thương Thương, gây khó dễ

với cái gì cũng được đừng nên gây khó dễ với thân thể mình.”

Chu Thương Thương tựa vào trên sô pha, giương mắt nhìn Hàn Tranh: “Anh hôm nay đặc biệt đến là để —— thuyết giáo?”

Hàn Tranh: “Anh đến để quan tâm.”

“Cám ơn.” Chu Thương Thương đứng lên, “Quan tâm em nhận, hôm nay em

thật sự mệt chết đi, sẽ không chiêu đãi anh.” Nói xong, muốn xoay người

lên lầu.

Hàn Tranh gọi lại Chu Thương Thương: “Thương Thương, ngày kia anh trở về thành phố G.”

Chu Thương Thương quay người lại: “Thuận buồm xuôi gió.”

Hàn Tranh cúi đầu cười khẽ, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía cô: “Tuy

nhiên rất nhanh, rất nhanh anh sẽ trở lại thành phố S công tác.”

Chu Thương Thương gật đầu.

Hàn Tranh cười đến hết sức quang minh chính đại: “Em hẳn là biết nguyên nhân.”

Chu Thương Thương bộ mặt bình tĩnh: “Em không biết.”

“Không có vấn đề gì.” Hàn Tranh dường như không có việc gì nói, sau

đó đột nhiên tiến đến bên tai Chu Thương Thương, giọng điệu vô cùng nhu

hòa, “Chuyện như vậy, anh chủ động là được rồi.”



Tô Dần Chính không nghĩ tới cư nhiên ở bữa tiệc đêm nay gặp gỡ Trần

Uyển Chi, hắn cùng cô ta hình như ba năm không gặp mặt, cô ta là thư ký

dự họp của Hoàng Nham, trên bàn rượu ý cười ngâm ngâm giơ ly rượu hướng

về phía hắn kính rượu.

“Tô tổng, này là ly rượu cố nhân, anh cũng không thể không uống.”

Tô Dần Chính tựa trên ghế dựa, kéo ra nụ cười: “Uyển Chi, đã lâu không gặp.”

Bàn rượu ồ lên, lão tổng Hoa Thịnh nở nụ cười hai tiếng, chen vào nói: “Tô tổng cùng Trần thư ký vậy mà rất có nguồn gốc a.”

Vài người không biết chuyện mặt lộ vẻ tò mò.

Trần Uyển Chi thản nhiên cười: “Tô tổng là ông chủ đầu tiên của tôi.”

Làm chủ nhà Hoàng Nham vẫy tay nói với Trần Uyển Chi: “Uyển Chi, còn

không đi rót rượu cho Tô tổng, cảm tạ tình cảm anh ấy cất nhắc cô.”

Tô Dần Chính cười từ chối cho ý kiến, lúc Trần Uyển Chi lại đây rót

rượu cho hắn, thân thể hơi nghiêng, lộ ra xương quai xanh xinh đẹp dụ dỗ người ta mơ tưởng.

Nói thực ra, khi Tô Dần Chính mới vừa nhìn thực sự có chút nhận không ra Trần Uyển Chi, phụ nữ một khi biến hóa lên so với đàn ông có tính

đắp nặn nhiều lắm, ba năm, Trần Uyển Chi biến hóa thực làm cho Tô Dần

Chính có chút kinh ngạc.

“Tô tổng, tôi kính trước.”

Tô Dần Chính thu thu biểu tình trên mặt, một hơi cạn ly.

Tô Dần Chính tối hôm nay cũng không có uống bao nhiêu rượu, tuy nhiên đã có chút men say. Do trợ lý đỡ lên xe, cả người hắn ngồi phịch ở

trong xe, hắn lấy ra di động gửi tin nhắn, liên tục đánh vài chữ đều là

lỗi chính tả, hắn thật sự đã rất lâu không gửi tin nhắn.

“Bà xã, anh đã trở về.” Hao hết một lúc lâu, Tô Dần Chính rốt cục đem sáu cái chữ này đánh xong, hắn nằm ở ghế sau xe, nhìn màn hình di động

lấp lánh, từng chữ từng chữ xóa bỏ tin nhắn này.

Lái xe hỏi Tô tổng: “Tô tổng, buổi tối về đâu?”

Tô Dần Chính nhắm mắt không nói lời nào, qua thật lâu, hắn nói: “Bóng đêm đẹp như vậy, đi vài vòng đi.”



Hàn Tranh đến thành phố G vừa xuống máy bay liền gọi điện thoại qua

cho Chu Thương Thương. Tiểu Trương của cục xây dựng ở cửa sân bay chờ

anh, thấy Hàn Tranh từ trong dòng người đi tới, lập tức nghênh đón: “Hàn cục.”

Hàn Tranh gật gật đầu, bỏ điện thoại vào túi quần.

Chu Thương Thương đã ngắt điện thoại của anh sáu lần.

Lên xe, Tiểu Trương cùng Hàn Tranh công đạo tình huống công tác mấy

ngày nay, dừng một chút, dùng ánh mắt trao đổi với Hàn Tranh, thấp giọng nói: “Đã tra được tài khoản ở Mỹ của Hoàng bí thư, mặt khác cục cảnh

sát thành tây bên kia cũng bắt được một đám người rửa tiền.”

Hàn Tranh: “Làm việc cho tốt, chờ Hoàng bí thư cùng lão Ngụy đi

xuống, vị trí cục trưởng cục xây dựng dù sao cũng phải có người lên

ngồi.”

“Cám ơn anh Hàn.” Trương Chí Duy gật gật đầu, sửa lại xưng hô với Hàn Tranh.

Hàn Tranh có chút không yên lòng “ừ” một tiếng, bỗng nhiên anh ngẩng

đầu, hỏi Trương Chí Duy: “Bạn gái cậu sinh nhật, bình thường cậu đưa lễ

vật gì?”



Chu Thương Thương còn có hơn mười ngày sẽ sinh nhật hai mươi chín

tuổi, ngẫm lại thời gian qua thực nhanh, năm tháng dễ