Polaroid
Tâm Hữu Bất Cam

Tâm Hữu Bất Cam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326202

Bình chọn: 9.5.00/10/620 lượt.

dàng vứt bỏ con

người, cây anh đào xanh tươi, chuối tây đỏ hồng; năm tháng là đao mổ

lợn, chém chết anh đào, đánh chết chuối tây.

Sinh nhật, dù sao cũng nên đưa một phần lễ vật cho bản thân.

Chu Thương Thương dự định đem giấy chứng nhận ly hôn xem như là quà sinh nhật 29 tuổi đưa cho bản thân mình.

Nhiều năm qua như vậy, cô cùng Tô Dần Chính tổn hại lẫn nhau, những

lời tàn nhẫn cỡ nào cũng đều nói ra, duy độc ly hôn, cô cùng hắn đều

chưa từng đề cập.

Chu Thương Thương từng có dự định cùng Tô Dần Chính dây dưa cả đời,

cho đến mấy ngày hôm trước, cô ngẫu nhiên còn có thể nghĩ, chờ Tô Dần

Chính già đi, vợ của hắn vẫn là cô, người đẩy xe lăn cho hắn là cô,

xuống mồ an nghỉ trên mộ bia cũng là khắc tên cô.

Cô gái Giang Tây kia nói: “Dựa vào cái gì mà ly hôn, dựa vào cái gì

đem vị trí này dâng cho người phụ nữ đó, dựa vào cái gì ngày tháng khổ

cực nhất là tôi theo hầu hắn, thời điểm hưởng phúc lại không có phần của tôi.”

Triệu Tiểu Nhu nói: “Chị chính muốn dây dưa với Đỗ Hành, hắn càng

chán ghét chị, chị càng muốn dùng thân phận người vợ đè nặng hắn, tra

tấn hắn, mãi đến lúc chết già.”

Chu Thương Thương theo Tô Dần Chính nhiều năm như vậy, vui mừng qua,

bàng hoàng qua, cũng tâm lạnh qua, thế nhưng thật muốn ly hôn, vẫn là

cảm thấy đau như gọt xương lóc da.

Nhưng mà hôm nay, có thể là thân thể mỏi mệt ảnh hưởng đến thể xác và tinh thần, hay là sau khi ở bệnh viện đụng phải Trần Uyển Chi nghĩ tới

quá nhiều chuyện cũ, cô đột nhiên có chút không muốn đi tiếp.

Nếu nói trước kia cô vẫn là uống thuốc bổ tăng cường lực chống mệt

mỏi làm năng lượng duy trì đoạn hôn nhân này, nhưng ngay từ đầu sẽ không dự đoán được một ngày nào đó thân thể của cô sẽ đối với loại thuốc bổ

này sinh ra miễn dịch, mãi đến khi rốt cuộc tìm không thấy dinh dưỡng

chống đỡ. Sau này làm sao bây giờ đây, hoặc là tại màn hôn nhân này canh giữ cho đến khi đèn cạn dầu, hoặc là buông tay đối với ai đều tốt.

Chu Thương Thương có chút buồn cười, đề bài lựa chọn đơn giản dễ làm

như thế, cô vậy mà lựa chọn nhiều năm như vậy mới có đáp án.



Con người một khi làm quyết định, lại có tinh thần, Chu Thương Thương liền là như thế này, làm tốt dự tính ly hôn, tuy rằng tính không hơn

thần thanh khí sảng bao nhiêu, nhưng mà ấm ức trong cơ thể cũng ói ra

vài ngụm.

Tâm tình sáng sủa, giải phẫu xong miệng vết thương khôi phục cũng nhanh, thậm chí kinh doanh trong quán cà phê cũng tốt lên.

Mấy ngày trước sinh nhật Chu Thương Thương , Tô Dần Chính gọi điện

thoại lại, hỏi cô muốn quà sinh nhật gì, Chu Thương Thương nói tùy tiện

đi.

Tô Dần Chính nói: “Được rồi, anh tùy tiện mua.”

Hắn với cô đã gần nửa tháng không có gặp mặt nói chuyện thậm chí nói

điện thoại cũng không, Tô Dần Chính có thể nhớ sinh nhật của cô, cô vẫn

cảm thấy thực may mắn.

Trong điện thoại, lại ân cần thăm hỏi lẫn nhau hai câu: em bận sao, tàm tạm, anh thì sao, cũng tàm tạm.

Vài năm nay, bọn họ đều là cao thủ giả tạo cảnh thái bình, chiến

tranh lạnh trong chốc lát, một lát sau lại có thể tương kính như tân,

hành động tốt giống như đều tốt nghiệp từ trường điện ảnh.

Buổi tối, Chu Thương Thương cầm quyển lịch ngày khoanh vòng tròn, có

chút ngủ không yên, còn có ba ngày, chính là sinh nhật cô 29 tuổi.

Chu Thương Thương ở đêm trước sinh nhật thay đổi kiểu tóc mới, một

đầu tóc đen thui mềm mại xén thành tóc ngắn ngang tai, sau đó còn sấy

cong. Thợ cắt tóc chuyển động ghế dựa của cô, hai tay đặt trên bả vai

cô, ánh mắt chân thành: “Có đúng là rất xinh đẹp hay không?”

Chu Thương Thương đối diện với cái gương xem xét vài lần, hỏi thợ cắt tóc: “Cảm hứng của cô đến từ tổ chim sao?”

Chu Thương Thương tuy rằng đối với kiểu mới tóc không phải thực vừa

lòng, nhưng mà tâm tình vẫn là không tệ, vì cái tổ chim trên đầu này,

còn đặc biệt đi khu bách hóa mua mấy bộ quần áo rất có cảm giác màu mè.

Cô quẹt là thẻ tín dụng của Tô Dần Chính, hôm nay vẫn lấy thân phận vợ hắn quẹt thẻ.

Dạo đến lầu 6 chuyên bán trang sức, Chu Thương Thương ở quầy Patek

Philippe mua một cái đồng hồ nam, cũng là lấy thân phận người vợ mua cho Tô Dần Chính.

Chu Thương Thương cảm thấy mình đúng là quái đản, quái đản mà còn ra vẻ phóng khoáng.

Tuy nhiên cũng tốt, cô không có bản lĩnh cũng không có biện pháp sau

khi ly hôn có thể làm được thu phóng tự nhiên, trái tim không có chỗ nào để treo, nhưng thật ra có thể ra vẻ phóng khoáng giơ tay chém xuống đối với đoạn tình cảm dài hơn mười năm này, thống thống khoái khoái đến cái kết thúc.

Cho nên quái đản thật sự là một việc tốt, nó có thể che giấu sự yếu

đuối cùng không muốn của cô, còn có sự không cam lòng của cô.

Mấy năm trước cô đã muốn tẩu hỏa nhập ma, đối với một đoạn hôn nhân

bệnh trạng như tê liệt, rõ ràng mỗi ngày qua đi khó chịu như bị kim

châm, cô còn hưởng thụ xem như là được gãi ngứa.

Hiện tại, cô muốn từ đoạn hôn nhân làm người ta hít thở không thông

này giãy dụa đi ra, có lẽ vẫn như cũ không có ngày đẹp trời chờ cô,

nhưng ít nhất có không khí mới mẻ có thể hô hấp.



Tô Dần Chính bảo thư ký đặt phòng suite ở khách sạn Bố