
u lý lịch là giấy chứng nhận cùng giải thưởng điền đầy vài
cột.
Cô ta là người Tô Dần Chính tự mình đi thị trường nhân tài chiêu gọi, cái thời điểm kia đúng là lúc công ty cần dùng người bản xứ, Tô Dần
Chính không nói hai lời liền ký với cô ta, cái thời điểm kia, công ty
của Tô Dần Chính vẫn còn bị vây trong mấy cuộc đánh chiến quy mô nhỏ, cô ta ký với công ty Tô Dần Chính, thật là nhân tài không được trọng dụng
a.
Trước đó thời điểm Tô Dần Chính còn không có thư ký, Chu Thương
Thương từng tính làm thư ký cho Tô Dần Chính, cô hỏi qua Tô Dần Chính:
“Dần Chính, em làm thư ký cho anh thì thế nào?”
Đối với ý tưởng này của cô, Tô Dần Chính không chút suy nghĩ liền cự
tuyệt, hắn hôn lên cái trán của cô, nói: “Em không muốn làm giáo viên
toán học sao?” Dừng một chút, “Thư ký không phải là chuyện bà xã làm.”
Lúc ấy Chu Thương Thương quả thật có cái lý tưởng không tính là lý
tưởng, đại học cô học là chuyên ngành toán học, sau khi tốt nghiệp cũng
muốn là một giáo viên dạy toán.
Chu Thương Thương không biết Tô Dần Chính là luyến tiếc cô vì hắn
buông tha cho lý tưởng, hay là cuộc sống thư ký này người vợ thực làm
không được, dù sao đi nữa lúc Chu Thương Thương nghe xong những lời này
trong lòng vui phơi phới, cô có người bạn trai biết săn sóc cỡ nào còn
lại vì cô suy nghĩ a.
Sau lại Chu Thương Thương thực làm giáo viên, năm ấy cô cùng Tô Dần
Chính, một người vội vàng đặt nền móng cho công ty, một người vội vàng
đọc sách thi biên chế.
Thành tích thi biên chế này đây của Chu Thương Thương đứng hạng nhất
được vào một trường sơ trung nổi tiếng dạy toán học, cô cũng làm giáo
viên một thời gian, nữ giáo viên xinh đẹp, ở trường học thật được hoan
nghênh.
Buổi tối Chu Thương Thương thường cùng Tô Dần Chính nói mấy chuyện
thú vị trong trường, Tô Dần Chính cười tủm tỉm ở bên cạnh còn chăm chú
nghe, thật vì cô cao hứng.
Không lâu sau, Tô Dần Chính cũng ngay tại thị trường nhân tài chiêu gọi được thư ký của hắn, cũng chính là người phụ nữ kia.
Sự tình phát triển nhiều thuận lợi lắm a, Chu Thương Thương làm giáo
viên, Tô Dần Chính cũng chiêu vào một thư ký làm cho hắn vừa lòng.
Lúc ấy, Chu Thương Thương thực sự có loại cảm giác khổ tận cam lai.
Đúng rồi, đã quên nói, người nọ kêu là Trần Uyển Chi, cùng Trần Uyển
Di sai chỉ có một chữ, khi Chu Thương Thương vừa mới biết Trần Uyển Di
cái người này, còn nghĩ rằng là chị em với người nọ, thật ra hai người
một chút quan hệ cũng không có.
Không biết có đúng dịp hay không, hay là Tô Dần Chính đối với chữ Uyển này, có phương diện tình kết nào đó.
–
Trần Uyển Chi thực không tính là một cô gái đẹp mặt, ít nhất Chu
Thương Thương trước kia là như vậy cho rằng, trên thực tế trước kia Trần Uyển Chi thật sự chỉ là một cô gái có khuôn mặt đặc biệt không chớp
mắt.
Trần Uyển Chi mới ra xã hội, đang đứng ở giai đoạn sau thời kỳ trưởng thành, trên mặt bởi vì nội tiết tố mất cân nổi đầy mụn trứng cá, cận
thị nặng 8 độ, không trang điểm. Lúc ấy Trần Uyển Chi ở trong ấn tượng
của Chu Thương Thương, vĩnh viễn đều là áo sơ mi trắng phối quần dài màu đen, mỗi ngày mang một đôi giày da đen 3 cm kiểu dáng cũ kỹ ở trong
công ty chạy tới chạy lui, bận tối mày tối mặt.
Tô Dần Chính đánh giá Trần Uyển Chi, rất ưu tú rất khắc khổ rất mộc mạc, là nhân tài hiếm thấy.
Lúc ấy Tô Dần Chính cùng Trần Uyển Chi, trừ bỏ ông chủ với thư ký, còn là quan hệ giữa Bá Nhạc cùng thiên lý mã.
Sáu tháng cuối năm, Tô Dần Chính sự nghiệp phát triển càng ngày càng
tốt, càng ngày càng bận cũng là không thể tránh được. Có đôi khi bận
lên, cả ngày cả đêm ở luôn tại công ty cũng là có.
Chu Thương Thương có thời gian rảnh liền làm đồ ăn ngon đưa đi cho Tô Dần Chính, có đôi khi bởi vì kẹt xe đưa đi chậm, Trần Uyển Chi đã kêu
thức ăn ở bên ngoài ăn với Tô Dần Chính.
Bọn họ ăn các loại thức ăn nhanh, thời điểm càng bận, trực tiếp lấy
hai thùng Khang sư phụ giải quyết. (Khang sư phụ: tên một loại mì gói.)
Khi đó Chu Thương Thương thật sự yêu thương Tô Dần Chính cực kỳ, Tô
Dần Chính cũng yêu thương cô, cho rằng cô mỗi lần đón xe buýt lại đây
đưa cơm rất vất vả, sau đó giao trách nhiệm cho cô không cần mang cơm
lại đây nữa.
Năm ấy, Tô Dần Chính sự nghiệp phát triển thật sự rất nhanh, không đến nửa năm thời gian, tài sản đã tăng lên vài lần.
Thời điểm sắp qua năm mới, Tô Dần Chính mang Chu Thương Thương đi mua quần áo và giầy cho năm mới, hắn mang theo cô đi dạo vài khu mua sắm,
chỉ cần cô vừa nhìn thoáng qua, Tô Dần Chính sẽ lập tức lấy xuống.
Chu Thương Thương cười mắng hành vi của Tô Dần Chính chính là một nhà giàu mới nổi.
Tô Dần Chính cười ôm eo cô: “Tiền kiếm được chính là cho vợ xài.”
Kỳ thật cái thời điểm kia cô cùng Tô Dần Chính còn không có lấy giấy
chứng nhận, nhưng mà Chu Thương Thương mỗi lần đi đến công ty của Tô Dần Chính, nhân viên của Tô Dần Chính một ngụm là bà chủ, bà chủ kêu cô.
Trừ bỏ Trần Uyển Chi, cô ta kêu cô là chị Thương Thương.
Trần Uyển Chi nói chuyện thanh âm không thể so với phong cách làm
việc hấp tấp của cô ta, thanh âm tinh tế dịu dàng, lúc có nh