Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Tàn Bạo Khốc Nương Tử

Tàn Bạo Khốc Nương Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325025

Bình chọn: 9.00/10/502 lượt.

” Lấy võ

công của Bạch Mạn Điệp, tuyệt đối không thể là hạng không chút tiếng tăm, mà

thân phận thật sự của nàng, hắn cũng sớm có dự liệu.

Bạch Mạn Điệp cười yếu ớt, “Phương lão gia trong lòng

không phải đã rõ rồi sao?” Nàng cũng không phải bị điếc, mọi người nghị luận

nàng thế nào sao lại không nghe thấy được.

“Không thể, Ngâm Ngâm tuyệt đối không thể là một trong

Tam la sát.” Phương Chấn Hiên kích động đứng dậy, Ngâm Ngâm của hắn là người

lương thiện, tuyệt đối không phải một trong ba yêu nữ kia.

Bạch Mạn Điệp không trả lời, liếc mắt nhìn Sáo Ngọc

Công Tử, khuôn mặt giấu sau chiếc mặt nạ kia không biết đang có biểu hiện gì.

Phương phu nhân đã sợ đến run lên, kết cục đách tội với Tam la sát nàng đã quá

rõ ràng.

“Có gì không thể.” Bạch Mạn Điệp lạnh lùng mở miệng.

“Nàng tại sao lại thừa nhận, nàng tuyệt đối không thể là

một trong ba yêu nữ đó.” Phương Chấn Hiên không kiềm chế được rống lên.

“Thỉnh ngươi ngẫm lại x ngày đó Dương Uy đường diệt

môn diệt môn thế nào, lúc Dương Uy đường diệt môn, ta đã nói những gì?” Vô cùng

xin lỗi, nàng chính là yêu nữ mà hắn nhắc tới, hơn nữa còn là lão đại.

Phương Chấn Hiên nghẹn lời, những lời nàng nói hôm đó

quả thực kỳ quái. Bạch Mạn Điệp bị bắt, Dương Uy đường lập tức diệt môn. Những

lời Bạch Mạn Điệp nói lúc đó thật sự có sơ hở, chỉ cần tỉ mỉ ngẫm lại, tuyệt

đối có thể phát hiện ra. Thế nhưng Phương Chấn Hiên căn bản vốn không tin một

nữ tử nhu nhược như nàng lại là Vô Ảnh La Sát, không muốn suy nghĩ về phương

diện đó.

Phương Kình hít một ngụm khí lạnh, “Phu nhân muốn thế

nào?” Lời này đương nhiên muốn hỏi nàng muốn xử lý phu nhân hắn thế nào.

“Cái gì thế nào?” Bạch Mạn Điệp cố tình giả ngu.

“Chuyết kinh đách tội phu nhân, thỉnh phu nhân bỏ qua

một lần.” Hôm nay Tam la sát còn có Sáo Ngọc Công Tử làm chỗ dựa, cho dù là võ

lâm đệ nhất thế gia cũng đách tội không nổi.

“Đại tiểu thư xác thực không muốn thế nào cả, nhưng

nếu nhị tiểu thư và tam tiểu thư mà biết việc này…” Lưu Ly cười nhạt, “rất khó

nói a. Nhị tiểu thư, tam tiểu thư luôn luôn kính trọng đại tiểu thư, nếu có ai

dám nhục nhã đại tiểu thư…”

“Chấn Hiên hẳn là biết Dương Uy đường đã làm sai

chuyện gì, đơn giản chỉ là tát ta một cái mà thôi.” Bạch Mạn Điệp ngữ khí vẫn

lạnh lùng như cũ, Lại khiến ba người Phương gia cảm thấy sởn gai óc, ý nàng

chính là…

“Bạch Ngâm, đừng tưởng ai cũng sợ Tam la sát các

ngươi. Ngươi nếu như dám làm gì ta, Vạn Kiếm sơn trang, Huyền Vũ sơn trang đều

không bỏ qua cho các ngươi.” Phương phu nhân lắp bắp trả lời, chuyện về Vô Ảnh

La Sát nàng đã nghe rất nhiều. Vô Ảnh La Sát có thù tất báo, nàng e rằng khó

thoát cái chết. Nếu phải chết, không bằng đ hai đại thế gia ra, có thể khiến

Bạch Ngâm kiêng kỵ.

“Câm miệng.” Phương Kình bị nàng làm cho tức chết.

Bạch Mạn Điệp nhàn nhã rút xuống một cây kim trâm, đặt

trong tay ngắm nghía. Phương Kình lập tức đổ mồ hôi lạnh, Truy Hồn Đoạt Mệnh

trâm, nàng muốn làm gì?

Phương Kình nuốt nước bọt, “Phu nhân, chuyện gì cũng

có thể từ từ nói.” Lấy võ công quỷ dị của Bạch Ngâm, hơn nữa còn có Sáo Ngọc

Công Tử, thật sự có thể giết chết cả nhà hắn. Nếu như nàng bây giờ muốn ra tay,

bất cứ ai cũng không cản được.

Bạch Mạn Điệp cười tươi như hoa nhìn Phương phu nhân,

“Phu nhân, ta tặng bà cây trâm này làm lễ vật gặp mặt, thế nào?”

“Phu nhân… không cần khách khí.” Phương phu nhân cả

người cứng đờ. Truy Hồn Đoạt Mệnh trâm danh chấn giang hồ, nàng đương nhiên đã

nghe qua.

“Ngâm Ngâm, nàng thực sự muốn đối địch với Phương

gia?” Phương Chấn Hiên hết sức không muốn xảy ra xung đột vũ trang với nữ nhân

mà hắn yêu thương nhất.

“Không có a? Ta chỉ muốn tặng lễ vật gặp mặt cho phu

nhân thôi.” Nàng vô tội nháy mắt mấy cái.

“Công tử, lễ vật của tôn phu nhân, lão phu ghi nhớ

trong lòng.” Phương Kình ngược lại cầu xin Sáo Ngọc Công Tử giúp đỡ.

Sáo Ngọc Công Tử biết cây trâm đó đại diện cho cái gì,

cũng không muốn nàng lạm sát người vô tội, “Điệp nhi, đừng làm ẩu.”

“Phương lão gia, lệnh công tử ba lần xông vào Linh

Các, đều là tam muội ta thủ hạ lưu tình. Tôn phu nhân nhiều lần vũ nhục tiểu nữ

tử ta, ta một lòng nhẫn nhịn. Vì Phương gia các người, chúng ta đã ngoại lệ rất

nhiều lần rồi.” Bạch Mạn Điệp cũng không muốn giết người, chỉ muốn hù dọa bọn

họ.

Lưu Ly cũng khinh bỉ nhìn Phương Kình, “Đúng vậy, nếu

không phải tam tiểu thư ta thủ hạ lưu tình, Lãnh Tâm Công Tử còn sống tới ngày

nay sao.”

“Phu nhân muốn thế nào?” Trong lòng Phương Kình chợt

lạnh, đương nhiên hiểu ngụ ý trong lời Bạch Mạn Điệp.

“Phương lão gia, ông có biết tại sao tam muội ta lại

đặt ra quy định nghìn lượng hoàng kim đó không?”

“Lão phu không biết.”

“Ta nói với ông, bởi vì phụ mẫu tam muội là bị bệnh mà

chết. Khi phụ mẫu bệnh nặng, tam muội ta chạy đến y quán khóc lóc cầu xin đại

phu, nhưng vị đại phu kia chỉ nói một câu – Ta không phải thánh hiền. Sau đó,

phụ mẫu tam muội ta vì không có tiền trị liệu mà đồng loạt qua đời. Phụ mẫu

muội ấy chỉ vì nhiễm phong hàn nhưng lại thành bệnh nặng qua đời. Còn những kẻ

xin muội ấy giải