
ốt rồi chứ đừng nói đến việc cứu người….”
Liên thúc thúc cười cười
Ta không khỏi
gật đầu đồng ý, nói về khoảng lãnh huyết thì có ai bằng mẫu thân ta đâu, cũng
may mấy năm nay mẫu thân tu tâm tích đức, sát khí liễm đi rất nhiều, nghe nói
là vì phụ thân
“ Liên thúc
thúc thích mẫu thân phải không?!” Ta tiếp tục soi mói câu chuyện của mấy mươi năm
về trước. Tha thứ cho ta nhiều chuyện đi, chứ bây giờ ta đang nhàm chán, không
kiếm việc gì vui thì buồn lắm
“ Sao con lại
hỏi vậy?!” Liên thúc thúc hỏi lại
Ta đáp : “
là đoán nha!!”
“ Thích a…”
Liên thúc thúc chợt thở dài : “ mới đó mà đã nhanh như vậy, đã hơn mười năm rồi…
bây giờ cũng đã là quá khứ”. Rồi Liên thúc thúc nhìn về phía đằng xa, nơi mà vị
a di xinh đẹp đang ngồi, ánh mắt ôn hòa lại, ánh mắt này ta rất quen thuộc, là
ánh mắt mà mẫu thân luôn nhìn phụ thân, ta nở nụ cười….
“ Tiểu tử,
thúc thúc có rất nhiều hoàng tử công chúa, ngươi có muốn chọn một người làm con
dâu nuôi từ bé không” chợt Liên thúc thúc hỏi ta một câu như vậy. Ta nhìn Liên
thúc thúc, đầu óc một thoáng lộn xộn. Nha! Con dâu nuôi từ bé đấy, ta chớp chớp
mắt rồi mới mỉm cười thật to : “ vậy… trong các hoàng tử cùng công chúa của
thúc thúc, có ai xinh đẹp hơn phụ thân của Phong Nhi không?!” Nghe nói công
chúa hoàng tử tất cả điều là mỹ nhân, vị Liên thúc thúc này đẹp trai như vậy, vị
a di kia cũng là mỹ nữ tuyệt sắc nhất định đẻ con ra dung mạo cũng khuynh quốc
khuynh thành nha. Vậy là cơ hội kiếm một mỹ nhân phu quân của ta không chừng được
như nguyện đó. Nhưng là Liên thúc thúc ánh mắt rất chi quái dị nhìn ta, một lát
sau mới hỏi : “ tiểu tử, ngươi không phải luyến phụ tình kết đi?!”
“ Đường
nhiên là không nha” ta lập tức nghiêm túc chối bỏ, nhìn qua nhìn lại không thấy
bóng dáng của mẫu thân mới nhỏ giọng nói : “ Liên thúc thúc, người đừng hại ta,
mẫu thân của ta dấm chua rất lớn nha, đối với phụ thân độc chiếm dục mạnh như vậy,
nếu nghe được nhất định sẽ đầy Phong nhi ra biên cương +_+”
Liên thúc
thúc bật cười sang sảng : “ tiểu tử, ngươi cũng có óc khôi hài thật đấy”
Khuôn mặt của
ta khó coi còn hơn cả khổ qua, ai da! Điều này ta nói sao ai cũng không tin thế
nhỉ, lúc nhỏ phụ thân rất thích ta thường hay ôm hôn, sau đó chỉ còn ta cùng mẫu
thân, khi đó mẫu thân ánh mắt rất chi là ‘ôn nhu’ nhìn ta sau đó thanh âm rất
chi là mềm mại nói : “ nha đầu, lần sau còn dám chiếm tiện nghi của cha ngươi
thì đừng trách mẫu thân độc ác”. Từ đó mỗi khi có mẫu thân cùng phụ thân, ta đặc
biệt nhu thuận không cùng phụ thân ngoạn ôm rồi thân thân a, ô…ô bây giờ nghĩ lại,
số của ta thật là hẩm hiu mà
“ Liên thúc
thúc a, ngài đâu phải là không biết tính của mẫu thân của Phong nhi kia chứ?!”
Ta buôn buồn nói, đầu cúi xuống, rất chi là ũ rũ. Liên thúc thúc vẻ mặt thương
hại nhìn ta, xoa xoa đầu của ta, thở dài : “ tiểu tử, yêu cầu của ngươi cao quá
đi, thiên hạ này kiếm ai xinh đẹp bằng phụ thân của ngươi bậy giờ?!”
“ Phong nhi
biết!” ta buồn khổ nói, hi vọng hoàn toàn dập tắt >”<
“ Tiểu tử,
tiểu hoàng tử của ta cũng anh tuấn vô cùng, sao ngươi lại chướng mắt a?!” Liên
thúc thúc không ngừng giới thiệu hài tử của mình. Ta ngẩng đầu nhìn thúc thúc,
vươn tay nhỏ bé chỉ chỉ khuôn mặt của mình “ hài tử của thúc thúc, có ai tuấn mỹ
hơn Phong nhi không?!” Không phải là ta tự kỷ a, nhưng là khuôn mặt của ta y
chang mẫu thân. Mẫu thân nữ trang thì ta không biết chứ nam trang thì mỗi khi
ra được, chỉ cần là giống cái điều nhìn mẫu thân, mặt đỏ tai hồng đó, già trẻ
thông sát, điển hình tai họa cho chị em phụ nữ mà
Liên thúc
thúc trầm ngâm một chút rồi gật đầu than thở : “ cũng khổ ngươi!! Nữ hài tử mà
có khuôn mặt này thật sự là khó khăn nha, có mấy ai vĩ đại như phụ thân của
ngươi cam nguyện đứng sau nữ nhân của mình đâu?!”
“ Liên thúc
thúc, ngài thật là tri kỷ của Phong nhi…” ta rất là chân thành nói, có ai biết
được cái khổ của ta chứ?!
Thế gian
này có nam nhân thứ hai nào vĩ đại như phụ thân của ta, cam nguyện là một nam tử
đứng sau lưng nữ nhân của mình, là một mảnh tịnh thổ yên lặng chờ đợi nữ nhân của
mình tung hoành thiên hạ. Người đời nói phụ thân của ta nhu nhược vô năng chỉ
biết dựa vào mẫu thân ta nhưng có mấy nam nhân yêu sâu đến mức cam tâm tình
nguyện không oán không hối như phụ thân của ta
Nghĩ đến
đây, ta không khỏi ghen tị mẫu thân của mình, thật là có phúc a *_*
“ Tiểu tử,
ngươi đừng buồn, không chừng thiên hạ bao la, ngươi có thể kiếm được người mình
thích…” Liên thúc thúc cổ vũ ta. Ta nở nụ cười, gật gật đầu….
“ Nhưng là
tiểu tử kia, ngươi năm nay chỉ mới có bảy tuổi đi..?!” Liên thúc thúc chợt hỏi
như vậy. Ta cũng không rõ vì sao thúc ấy lại hỏi như thế nhưng cũng rất thật
thà đáp lại : “ đúng vậy, Phong nhi đã được bảy tuổi tám tháng rồi”
“ Chậc! mới
có từng này tuổi đầu đã muốn kiếm ái nhân rồi sao?!” Liên thúc thúc cười giễu
nhìn ta. Ta gãi gãi đầu, cười gượng : “ hắc hắc, này… chính là muốn bồi dưỡng
tình cảm từ nhỏ, sau này không sợ ai cướp đi…”
Ta cùng
Liên thúc thúc câu có câu không trò chuyện mà nội dung t