
đồ ăn
Tương Nhược Lan bố trí. Thuốc của Thái y viện đương nhiên không có vấn đề, như
vậy không phải Tương Nhược Lan thì là ai?
Từ quý phi kéo tay hoàng
đế khóc nói
Thái hậu nói:
- Đó là
phương pháp thực liệu, sao có thể có hại cho thân thể?
Từ quý phi nói:
- Những
phương pháp này thần thiếp không hay không rõ, trước kia vì tin tưởng Hầu phu
nhân nên mới theo. Nhưng là giờ nghĩ lại, ai biết thực liệu đó có vấn đề gì
không? Theo thần thiếp biết, trong lúc mang thai, một số đồ ăn là không thể ăn
được. Tương Nhược Lan hiểu biết hơn chúng ta, có lẽ nàng biết cũng không chừng!
Lời này nói ra, hoàng hậu
cùng thái hậu không thể nói thêm gì, muốn nói cho Tương Nhược Lan nhưng không
tìm ra lời nào phản bác. Nói thật, nếu Từ quý phi nhằm vào không phải là Tương
Nhược Lan, nói không chừng, hoàng hậu và thái hậu cũng sẽ đồng ý với Từ quý
phi.
Ở thời đại quân chủ
chuyên chế này, những người hoàng tộc chẳng cần chứng cớ xác thực, họ chỉ cần
có chút nghi ngờ thì muốn giết người có khó gì.
Nghe đến đó, Cảnh tuyên
đế lúc này mới quay đầu nhìn về phía Tương Nhược Lan, nói:
- Tương
Nhược Lan, tại sao ngươi không nói lời nào, chẳng lẽ nói, Từ quý phi nói đều là
sự thật?
Từ quý phi đang khóc có
chút kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Cảnh tuyên đế một cái, nghĩ thầm, mình đã nói như
thế rồi, theo đạo lý, cho dù Tương Nhược Lan là nhất phẩm phu nhân, nhưng mắc
chuyện mưu hại hoàng tự, cũng hẳn là nên giao cho Đại lý tự điều tra. Cứ như
vậy, cho dù Tương Nhược Lan tẩy sạch được hiềm nghi thì không chết cũng bị lột
da.
Chính là Hoàng thượng
hình như lại cho nàng cơ hội giải thích? Những lời này thái hậu nói còn có chút
đạo lý, nhưng tại sao lại là Hoàng thượng nói?
Từ quý phi đột nhiên nhớ
ra quan hệ giữa Hoàng thượng và An viễn hầu, trong lòng thầm nghĩ mình tính
sót. Sao lại quên An viễn hầu là hồng nhân trước mặt Hoàng thượng? Hoàng thượng
tự nhiên phải giữ thể diện cho An viễn hầu.
Nhưng Từ quý phi cũng
không lo lắng, nàng căn bản không tin Tương Nhược Lan có thể chứng minh mình
trong sạch. Nàng có lạc hồng là sự thật, sắp không giữ được hoàng tự cũng là sự
thật, Tương Nhược Lan dù giải thích thể nào cũng không đổi được sự thật này.
Bên kia, vừa mới bắt đầu,
Tương Nhược Lan bị Từ quý phi chỉ tay vu khống mà hơi hoảng. Nhưng nàng dần
tỉnh táo lại mà nghĩ kỹ lại tất cả
Đầu tiên, phương pháp
thực liệu của mình tuyệt đối không có vấn đề. Đó là những chuyên gia ở thời
hiện đại đặt riêng cho phụ nữ có thai, sao có thể vừa ăn đã bị chảy máu.
Những lời khi nãy của Lưu
viện sĩ đã chứng minh, thân thể Từ quý phi cũng không có vấn đề, bởi vì tự thân
mà xuất hiện lạc hồng, xem ra cũng không phải.
Duy nhất có thể chính là
bị va chạm, có lẽ mấy ngày này Từ quý phi đã bị va chạm. Mới vừa rồi lúc Lưu
viện sĩ nói, phản ứng của Thược Dược không phải rất khả nghi?
Cho nên Tương Nhược Lan
lớn mật đoán, có lẽ là Từ quý phi không cẩn thận bị va chạm nên có máu chảy,
nàng sợ Hoàng thượng tức giận nên đương nhiên muốn tìm kẻ thế tội. Mà nàng lại
cùng mình trước đó có oán, đồ ăn của nàng lại do mình lo, đương nhiên mình là
kẻ thế tội tốt nhất. Vừa có thể hả giận lại có thể trốn tránh trách nhiệm,
chẳng phải là một hòn đá ném hai chim?
Tương Nhược Lan nhìn Từ
quý phi lạnh lùng cười, nàng nghĩ rất hay, chỉ là nàng đã quên rồi sao, muội
muội nhà nàng vì sao mà cấm túc?
Tương Nhược Lan nàng dễ
bị coi thường thế sao?
Trong điện tĩnh lặng, ánh
mắt mọi người đều tập trung trên người Tương Nhược Lan.
Thái hậu thấy Tương Nhược
Lan chậm chạp nói liền đi tới cạnh nàng, vỗ lưng nàng an ủi nói:
- Nhược
Lan, Hoàng thượng hỏi ngươi thì ngươi nói, đừng sợ, cứ từ từ nói.
Rồi cao giọng:
- Chỉ cần
ai gia còn một ngày, sẽ không để bất luận kẻ nào oan uổng ngươi!
Từ quý phi tựa vào đầu
giường, sắc mặt tái nhợt, hữu khí vô lực. Nghe vậy ngẩng đầu nhìn thái hậu:
- Thái
hậu, thần thiếp biết ngươi thương Nhược Lan, nhưng long nhi trong bụng thần
thiếp không phải là càng vô tội? Thần thiếp cũng không muốn làm oan Hầu phu
nhân, nhưng chuyện này trừ Hầu phu nhân còn có thể là ai? Còn ai có bản lãnh
này? Có thể làm mọi chuyện đến thiên y vô phùng, ngay cả thái y cũng tra không
được? Thái hậu, cũng xin người xem tâm tình bi thương sắp mất long nhi của thần
thiếp mà cho thần thiếp một lời công bằng.
Bị nàng nói như vậy thành
ra thái hậu thiên vị Nhược Lan! Thái hậu giận đến mặt đỏ bừng nhưng nhất thời
lại không biết nên nói cái gì.
Lưu viện sĩ cùng đám thái
y thấy quý phi nhắc tới mình thì không khỏi nhìn nhau, không hẹn mà cùng cúi
đầu, giảm bớt cảm giác tồn tại của mình. Chuyện lần này lớn như vây, bọn họ sao
gánh nổi trách nhiệm.
Một bên hoàng hậu thản
nhiên nói:
- Có phải
Vĩnh hòa cung có người không đáng tin…
Từ quý phi quả quyết nói:
- Hoàng
hậu, nô tài trong cung thần thiếp đều đã đi theo thần thiếp nhiều năm, đều là
người đáng tin. Chuyện ăn uống của thần thiếp chỉ có hai cũng nữ bên người lo,
lại là hai người được tín nhiệm nhất. Tuyệt sẽ không mưu hại thần thiếp!
Những lời này kh