
vừa rồi Mộc Phong Đình nói cho ta biết mẫu thân
Đường Nghi tên Đường Tâm, hôm nay ở tàng thư lâu ta nhìn thấy phù điêu của bà.
Nói không chừng chúng ta có thể tìm được manh mối khác ở đó."
Đường Hoan "Ừm" một
tiếng, nói: "Chúng ta có thể đi hỏi Ân tiền bối một chút."
Bỗng nhiên trong đầu Mạc Hi linh quang chợt lóe, nói: "Ta nhớ ra rồi, trách không được ta cảm thấy kiếm pháp của Ân tiền bối nhìn quen quen.
Phương vị xuất kiếm cùng tiết tấu của ông ấy có vài phần tương tự Hà
Quần Thanh tiền bối. Kỳ quái, chẳng lẽ ông ấy dùng là kiếm pháp Thục
Sơn, mà không phải võ công Đường Môn?"
Đường Hoan nói: "Xem thân thủ của ông ấy, quả thật không phải võ công bổn môn. Nói đến cũng lạ, trong các vị trưởng lão Đường Môn võ công của ông ấy là tốt nhất. Trưởng lão khác hoặc dựa vào tư lịch(tư cách và sự từng trải) hoặc dựa vào huyết mạch dòng chính mà được vào Trưởng Lão Viện, riêng ông ấy là ngoại lệ, là bằng võ công. Hơn nữa ông ấy cũng không sửa họ Đường,
vẫn giữ họ Ân vốn có."
Mạc Hi vừa suy tư vừa nói: "Mộc Phong Đình nói trượng phu của Đường
Tâm tên Mạnh Đào. Mà Mạnh Đào từng là đệ tử Thục Sơn. Huynh nói có thể
hay không Ân tiền bối biết Mạnh Đào, kiếm pháp Thục Sơn của ông ấy là
Mạnh Đào truyền lại?" Thầm nghĩ: có thể là vì Ân Thu Thực không phải là
Đường Môn dòng chính, lại nói chuyện không cố kỵ, mới bị trưởng lão khác xa lánh đến giữ tàng thư lâu.
"Vô cùng có khả năng, xem ra ngày mai cần phải nói chuyện với Ân tiền bối rồi."
Hôm sau. Phá Quyển Lâu.
Đường Hoan cùng Mạc Hi hai người lên đến đảo, xa xa liền thấy Ân Thu
Thực ngồi trong Quyện Diệp Đình thưởng trà. Đình này bốn phía thông gió, mỗi khi đến mùa thu liền có vô số lá vàng lượn vòng, cho nên có tên như thế.
Đường Hoan tiến lên cười nói: "Ân lão thật hưng trí, một mình ở đây ngắm tuyết phẩm trà."
Ân Thu Thực thấy hai người, đứng dậy cười nói: "Chưởng môn mới là
thật hưng trí, sáng sớm liền tới đây thăm lão đầu này." Lại nói với Mạc
Hi: "Cô nương đến Đường Môn ta làm khách, lão hủ cũng nên khoản đãi một
phen. Nhị vị mời ngồi, bình phẩm ấm ngọc lộ này của lão hủ."
Đường Hoan nói: "Đây là chưng thanh* trà mà Trà Thần Lục Vũ ghi trong
*Chưng thanh là một phương pháp dùng công nghệ hơi nước để tạo ra trà xanh. Trà tạo ra bằng cách này gọi là chưng thanh trà, nó còn giữ
lại khá nhiều chất diệp lục, protit, axit amin,… Chưng thanh trà có số
lượng rất ít, hai loại nổi tiếng của chưng thanh trà là Ân Thi Ngọc Lộ
của Hồ Bắc và tiên nhân chưởng trà. Cách chế biến trà này bắt đầu từ đời Đường, sau đó đã rơi vào tay người Nhật, dần dần phát triển thành trà
xanh của Nhật Bản hiện đại.
Năm 1965, Ân Thi Ngọc Lộ được bầu chọn là một trong Trung Quốc
thập đại danh trà, năm 2009, được chọn đệ nhất danh trà trong lịch sử
của tỉnh Hồ Bắc. Nơi sản sinh ra loại trà này chính là thành phố Ân Thi
tỉnh Hồ Bắc. Đây là một trong số ít những loại trà được chế biến bằng
phương pháp chưng thanh.
**Trà kinh là một tác phẩm của Lục Vũ - người đặt nền móng cho
trà đạo Trung Quốc, nó được vinh danh là “bách khoa toàn thư về trà”.
Trà kinh là bộ chuyên tác giới thiệu về trà của Trung Quốc ra đời sớm
nhất, hoàn chỉnh nhất, toàn diện nhất hiện nay còn tồn tại trên thế
giới. Cuốn sách này là một tác phẩm tổng hợp nghiên cứu về lịch sử sinh
trưởng, phát triển, kĩ thuật trồng trà, kĩ nghệ uống trà, nguyên lý trà
đạo, là một bộ trà học chuyên tác vượt thời đại.
Ân Thu Thực vừa vì hai người châm trà, vừa nói: "Chưởng môn kiến văn
rộng rãi. Ngọc lộ này phải hái vào những ngày trời trong. Sau đó trải
qua chưng, đảo, chụp, sấy, xuyên, gói, thao tác theo thứ tự những bước
này. Nói tóm lại chính là hái lá trà tươi, dùng hơi nước 'lao thanh' cho mềm đi, sau đó vò, sấy, nghiền mà thành."
Mạc Hi thầm nghĩ: "Chưng thanh" này chắc là trái ngược với "sao
thanh". Nàng ở thời hiện đại uống trà xanh đều là loại làm ra từ quy
trình "sao thanh", chưa bao giờ uống qua trà chưng ra.
Ân Thu Thực lại nói: "'Chưng thanh' này có tam lục (ba màu xanh lục). Trà khô gặp ánh sáng có màu xanh nõn, nước trà đầu có màu xanh nhạt,
xác trà sau khi đổ phần nước đầu ra lại có màu xanh biếc."
Mạc Hi nhìn màu trà trong chén sứ trắng, quả thực giống như cỏ non. Thưởng thức một ngụm trà, quả nhiên ngọt thuần thanh trong.
Ân Thu Thực lại nói: "Chưởng môn không đi chơi với cô nương, lại tới tìm lão hủ, sợ là có chuyện cần hỏi đúng không."
Đường Hoan ho nhẹ một tiếng, nói: "Không giấu Ân lão, Hoan xác thực
có một chuyện thỉnh giáo. Lần trước ở tàng thư lâu ngài dùng là Thục Sơn kiếm pháp?"
"Chưởng môn thật biết nhìn." Nghe Ân Thu Thực trả lời như thế, Đường Hoan cùng Mạc Hi hai người liếc nhau.
Đường Hoan nói tiếp: "Tiền bối có thể cho biết là ai truyền dạy không?"
Ân Thu Thực hơi hồi tưởng, vẻ mặt sùng kính, nói: "Không dối gạt
chưởng môn, kiếm pháp này của lão hủ là Mạnh Đào thiếu gia truyền lại."
Mạc Hi nói: "Xin hỏi Ân tiền bối cùng Mạnh tiền bối có quan hệ sâu xa thế nào?"
"Lão hủ cùng Mạnh Đào thiếu gia cũng không thể nói là sâu xa, tập
kiếm pháp của