Thiên Đường

Thiên Đường

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324991

Bình chọn: 7.5.00/10/499 lượt.

đặt trên người Lộ Nghiên như có lửa. Kỳ thực cơ thể của Lộ Nghiên, Thẩm Nham còn hiểu rõ hơn cô. Hai người

thường xuyên “quấn” lấy nhau, chỉ là hôm nay dường như có chút khác hơn.

“Lộ Nghiên, chúng ta nhanh kết hôn đi, anh sắp không chịu được nữa rồi.” Thẩm Nham nằm trên người Lộ Nghiên, thở gấp gáp.

“Thật ra… Thật ra…” Thẩm Nham nhìn Lộ Nghiên đầy mong chờ.

“Thật ra em rất đói.”

“Em đúng là nha đầu ác ý.” Thẩm Nham có chút thất vọng.

Ban đầu Lộ Nghiên định nói thật ra Thẩm

Nham không cần kiềm chế nữa, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra. Chính cô

cũng không hiểu quan hệ giữa hai người vì sao luôn bị Thẩm Nham dừng lại ở bước này.

Rất nhanh sau đó hai người lại triền miên bên nhau.

“Hôm nay anh có thể hưởng trước đêm tân hôn của chúng ta không?”

Lộ Nghiên không biết trả lời thế nào, nhưng dường như Thẩm Nham không cần cô trả lời đã bắt đầu hành động.

Chuông cửa vang lên liên tục, Thẩm Nham

đành phải dậy, giúp Lộ Nghiên sửa sang quần áo, để cô ra mở cửa, còn

mình đi vào phòng tắm. Lộ Nghiên nhìn vẻ mặt khó chịu của anh, cảm thấy

rất buồn cười.

Người tới là Thẩm Tiếu, trong tay xách hai túi đồ ăn.

“Sao ra mở cửa chậm thế, mình không quấy rầy hai người đấy chứ?”

“Không có.”

Lộ Nghiên thấy Thẩm Tiếu nhìn chằm chằm vào cổ mình thì mới phát hiện một dấu hôn, cô hận không tìm được cái lỗ nào để chui vào.

Thẩm Nham bước từ phòng tắm ra, vừa nói vừa ngồi xuống sô pha: “Nghiên Nghiên, mang cho Thẩm Tiếu chén trà.”

“Em không uống trà.” Thẩm Tiếu nói.

“Cứ lấy đi.”

Lộ Nghiên đoán chắc anh có chuyện muốn nói với Thẩm Tiếu nên quay người vào bếp.

“Mẹ bảo anh về nhà.”

“Bà ấy không nói là muốn gặp Nghiên Nghiên.”

“Không nói, dự đoán lần này khá cương

quyết đấy. Nhưng em ủng hộ hai người, chị dâu rất đáng yêu, nếu em là

đàn ông, em cũng thích cô ấy.”

“Đừng nói bậy.”

“Em chỉ giả sử thôi, anh có cần như vậy không, có vợ rồi là quên em gái.”

Những lời này là khi Lộ Nghiên mang nước

ra ngoài nghe thấy. Hai người đứng ở ban công, cuối cùng Lộ Nghiên đã

biết nguyên nhân vì sao Thẩm Nham dừng ở bước đó. Cô vô cùng cảm động,

anh ấy trước sau vẫn đặt cảm nhận của mình lên hàng đầu.

Sau này hai người thân mật, Thẩm Nham trở nên nhẫn nhịn hơn, cũng không nói gì về chuyện đám cưới, mà Lộ Nghiên

xưa nay vẫn cảm thấy tấm màng mỏng kia không quan trọng với cô đến mức

vậy.

Nhớ lại chuyện trước đây, Lộ Nghiên cảm thấy rất đau lòng, lấy góc chăn lau nước mắt.

Một khi tâm tư được mở ra thì rất khó

khép lại, trong lòng Lộ Nghiên dấy lên mâu thuẫn. Cảm giác ngọt ngào tối qua đã phản bội lại chuyện cũ, mà những ký ức ngày xưa hiện về lại là

sự phản bội với chuyện tối qua. Lộ Nghiên trở nên rối loạn. Đây không

phải lần đầu cô đẩy mình vào tiến thoái lưỡng nan, cô hoài nghi lương

tâm của mình đã bị ăn mòn rồi.

Khi Lộ Nghiên lên lớp sáu, mẹ Lộ nhặt

được một con mèo hoa vàng nhạt. Lộ Nghiên không thích trong nhà có loại

động vật như vậy, nhất là tiếng kêu của nó nghe rất chói tai, còn ánh

mắt rất yêu nghiệt của nó nữa, Lộ Nghiên chưa bao giờ nhìn thẳng vào nó, thậm chí cũng không bao giờ thèm nhìn tới, nhưng mẹ Lộ lại rất yêu quí

con mèo đó.

Tuy là như thế nhưng Lộ Nghiên chưa bao

giờ có biểu hiện căm ghét. Khi đó Lộ Hi đang học lớp bốn, y như một tên

quỉ thời loạn, thường cùng mấy tên nhóc cùng tuổi chơi những trò rất quá đáng, nếu dùng lối suy nghĩ hiện tại của Lộ Nghiên thì có thể coi hành

động của bọn chúng khi đó là biến thái.

Một buổi trưa, Lộ Hi ôm con mèo hoa đi,

uy hiếp Lộ Nghiên không được mách lẻo, sau đó chính mắt Lộ Nghiên nhìn

thấy Lộ Hi và đám bạn buộc dây pháo vào đuôi con mèo, sau đó châm lửa

đốt, đuôi mèo và pháo cùng cháy, tình cảnh vô cùng thảm thương. Con mèo

nhỏ chết, thi thể nằm ngay trên mặt cỏ của khu nhà. Lộ Nghiên dám khẳng

định khi đốt pháo con mèo còn chưa chết, không biết sau đó mấy tên kia

dùng cách gì mà khiến con mèo đang sống bị dày vò thành chết.

Khi nhìn thấy bọn chúng như vậy, trong

nháy mắt Lộ Nghiên muốn ngăn lại, nhưng cô lại nghĩ như vậy có thể khiến con mèo đáng ghét kia không về nhà nữa, vì thế suy nghĩ tà ác nổi lên

trong đầu đã khiến kết cục như vậy, thảm cảnh cuối cùng cô không thể ngờ được đến mức như vậy.

Đó là chuyện trong hồi tưởng của Lộ Nghiên, lần đầu tiên sự tà ác của cô hoàn toàn bộc phát.

Dưới sự truy cứu sau đó, Lộ Nghiên và Lộ

Hi song song đứng trước mặt bố mẹ Lộ, giống như học sinh đứng trước mặt

thày cô giáo, mà bố mẹ cô vốn cũng là giáo viên. Sự việc lên đến đỉnh

điểm, Lộ Nghiên có chút mừng thầm với kết quả diệt trừ được con mèo hoa

đó, chỉ là quá trình diệt trừ dường như ít nhiều cũng quá tàn nhẫn với

cô, nhưng cuối cùng sự vui mừng vẫn lớn hơn hổ thẹn.

Cả quá trình tra hỏi, Lộ Hi luôn nói là

tự con mèo chạy ra ngoài, cuối cùng còn bảo Lộ Nghiên tới làm chứng. Đối mặt với sự tức giận của mẹ Lộ, Lộ Nghiên vẫn kiên trì im lặng. Mặc dù

lúc trước tên tiểu tử thối Lộ Hi đã uy hiếp Lộ Nghiên phải làm chứng

giúp, nhưng lúc này Lộ Nghiên chỉ cúi đầu không nói gì.

Sự im lặng của Lộ Nghiên khiến bố mẹ Lộ

đem hết mọi tội lỗi đổ


80s toys - Atari. I still have