Ring ring
Thiếu Phu Bất Lương

Thiếu Phu Bất Lương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329394

Bình chọn: 7.5.00/10/939 lượt.

u giường, đó là

cái chăn mà mỗi ngày Vị Thiếu Quân trải xuống đất nằm, buổi sáng thì

cuộn lại đặt ở đầu giường.

Nhìn ánh mắt dường như nhìn thấu tất cả của lão phu nhân, Hách Liên Dung không khỏi có chút lắp bắp, “Bà nội….”

Lão phu nhân khoát tay, cười cười. “Những chuyện đó đều là chuyện của các cháu, ta sẽ không hỏi đến.”

Hách Liên Dung cảm thấy kinh ngạc. Lão phu nhân hít vào một hơi thật

dài thật lâu. “A Dung, cháu có biết lần này bà vì cái gì lại muốn dẫn

các cháu ra ngoài?”

Hách Liên Dung đối với vấn đề này cũng muốn biết lâu rồi, hiển nhiên chiếu cố người bệnh chỉ là lấy cớ, nguyên nhân chân chính….

“Là không muốn cháu ở nhà cùng đại nương, đại tẩu hòa lẫn xáo trộn

sao?” Hách Liên Dung nhẹ giọng đem suy đoán của mình nói ra miệng.

Lão phu nhân hơi hơi gật gật đầu. “Có nguyên nhân này.”

Hách Liên Dung hiểu ý cười. “Cám ơn bà nội.”

Tuy rằng khi nàng vừa mới tiến vào cửa, lão thái thái này giống như

lão yêu bà, nhưng ở chung lâu ngày không khó phát hiện kỳ thực lão phu

nhân mới là người mong muốn gia trạch an bình nhất, nàng hy vọng lúc

tuổi già có thể thấy cảnh con cháu hiếu thuận, hòa thuận vui vẻ. Đây

cũng là nguyện vọng chung của tất cả những người có tuổi trong thiên hạ.

“Còn một nguyên nhân khác….” Lão phu nhân vẫy tay, bảo Hách Liên Dung ngồi xuống. “Là muốn cháu cùng Thiếu Quân có thêm nhiều thời gian ở

chung, thay đổi hắn nhiều một chút.”

Hách Liên Dung không khỏi giật mình, “Thay đổi hắn?”

“Chẳng nhẽ cháu không cảm thấy, Thiếu Quân gần đây thay đổi không ít

sao?” Lão phu nhân nhìn bộ dáng hoang mang của Hách Liên Dung bật cười,

“Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, cháu cùng Thiếu Quân suốt ngày ở chung, tự nhiên không thấy được. Tuy nhiên, cháu cũng nên từ thái độ

của bà mà phát hiện đôi chút chứ, cái nhìn ban đầu của bà đối với cháu

có sự thay đổi, đều là bởi vì cảm nhận được sự thay đổi của Thiếu Quân,

cho nên mới yêu ai yêu cả đường đi. Lại nói, sau khi ở chung, mới phát

hiện cháu cũng có không ít ưu điểm.”

Lão phu nhân vừa nói như vậy, Hách Liên Dung mới phát giác, ban đầu

lão phu nhân cũng tràn ngập địch ý với nàng, thế nhưng từ khi nào thì

bắt đầu đâu? Giống như là sau khi Vị Thiếu Quân bắt đầu sắp xếp mở tử

lâu, thái độ của lão phu nhân với nàng có sự thay đổi nghiêng trời lệch

đất. (ý chỉ thay đổi thật lớn)

“Hắn thay đổi…. cũng không phải bởi vì cháu….” Hách Liên Dung không

quá xác định nói, do dự một lúc mới hạ quyết tâm nói: “Kỳ thực ban đầu

hắn làm như vậy, tất cả đều là bởi vì tức giận mà đánh cược với cháu.”

Lão phu nhân bật cười, “Vậy cháu cũng là người thứ nhất nó giận dỗi,

dùng đến cả phép khích tướng, khổ nhục kế. Thiếu Dương không biết đã làm bao nhiêu chuyện, cũng không thấy Thiếu Quân giận dỗi bao giờ. Bà lại

không đành lòng nói nó quá mức hà khắc, nương nó lại mềm lòng, chúng ta

cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn nó trở thành một kẻ chơi bời bại hoại.”

Nói đến đây, Hách Liên Dung rốt cuộc nhịn không được hỏi: “Trong vài tôn tử, bà nội vì sao lại chỉ thiên vị Thiếu Quân?”

Lão phu nhân nhìn Hách Liên Dung một lúc lâu, hít một hơi, “Bà chỉ

biết cháu chưa từng hỏi qua Thiếu Quân.” Hách Liên Dung không khỏi bất

ngờ, lại nhịn không được vì bản thân biện hộ. “Hắn không muốn nói vì sao còn muốn hỏi.”

Lão phu nhân mỉm cười, “Cho nên nó với cháu không có biện pháp. Bởi

vì người khác đều hỏi. Quyền kiểm soát liền ở trong tay nó, mà cháu

không hỏi, nó liền không thể nắm trong tay.”

Là như vậy sao? Hách Liên Dung chưa bao giờ nghĩ tới vấn đề này, nàng không hỏi, đại đa số nguyên nhân là bởi vì lười hỏi mà thôi.

“Tuy nhiên hôm nay bà đến đây, chính là muốn nói với cháu về chuyện

này.” Ánh mắt lão phu nhân nhẹ nhàng nhìn qua. “Cháu có biết mười năm

trước nhà chúng ta có một trận cháy lớn.”

Hách Liên Dung nhẹ giọng nói: “Nghe nói…. Là do Thiếu Quân gây ra?”

Lão phu nhân gật gật đầu, sau một lúc lâu cũng không nói gì, đang đắm chìm trong hồi ức, thật lâu sau mới than nhẹ, “Đích thật là do nó gây

ra, lửa cũng là do nó đốt.”

Hách Liên Dung không buồn nhắc lại, lẳng lặng nghe lão phu nhân nói lại chuyện năm đó.

“Năm đó, nó còn chưa tới tuổi mười bốn, thập phần thông minh, đối với đồ cổ cũng có thiên phú, thật khiến cho công công cháu hết mực yêu

thương. Đại nương cháu không có con trai, liền nghĩ tới chuyện nhận

Thiếu Quân làm con, tương lai tiếp nhận gia nghiệp. Vị gia vốn có một

thư phòng, khi đó nhị tỷ, tam muội cháu, Thiếu Quân cùng Thiếu Dương đều học tập tại thư phòng. Bà và đại nương cháu thường xuyên tới thư phòng

hướng tiên sinh hỏi chuyện học tập của bọn nó, tuy nhiên, có một lần,

chúng ta tới thư phòng, trong lớp học lại không có một bóng người. Bà và đại nương cháu đợi nửa ngày cũng không thấy tiên sinh trở về, thật sự

lại chờ tới một trận cháy lớn kia. Lửa kia ban đầu cũng chỉ cháy ở cạnh

cửa, sau lại không biết như thế nào, trong nháy mắt bốn phía cửa sổ cũng cháy, lửa cháy lan ra thực sự rất mau, bà và đại nương cháu đều bị hun

cho hôn mê bất tỉnh. Đợi tới lúc tỉnh lại đã ở bên ngoài đám cháy. Thiếu Dương vì hít vào qu