
đi ra ngoài. Khi đi đến cửa lớn, thì gặp nha hoàn bên người Bạch Ấu
Huyên, Đinh Lan.
Đinh Lan tới là báo cho hắn biết, Bạch Ấu Huyên rốt cuộc cũng quyết định phấn đấu, quyết không giữa đường bỏ cuộc.
Vốn Vị
Thiếu Quân không muốn để cho Bạch Ấu Huyên tham gia cái gì đại hội hoa
khôi, nhưng chuyện đã đi tới bước này, Bạch Ấu Huyên đưa ra quyết định
này cư nhiên lại khiến cho hắn thở phào nhẹ nhõm. Hơn nữa, sau tất cả
những chuyện xảy ra ngày hôm qua, nếu Bạch Ấu Huyên hiện tại rút lui, Vị Thiếu Quân hắn cũng thật sự tiến thoái lưỡng nan.
Bảo Đinh
Lan chuyển lời cho Bạch Ấu Huyên rằng hắn sẽ tiếp tục ủng hộ nàng, Vị
Thiếu Quân cũng không vội đi tìm Hách Liên Dung. Thì ra không chỉ là câu nói kia, mà trên lưng hắn còn gánh vác một số chuyện khác nữa, làm việc luôn phải có thứ tự trước sau, cũng phải làm đến nơi đến chốn mới được, cho nên, tất cả đợi cho đại hội hoa khôi kết thúc rồi mới nói sau.
Vì thế, Vị
Thiếu Quân liền nhàn nhã, có rảnh thì tìm đám hồ bằng cẩu hữu kia uống
rượu nói chuyện phiệm, nhân tiện nói chuyện thuê Họa phường kia, muốn
nhận tài trợ, thuê được người bình phẩm….
Vị Thiếu
Quân vẫn nghĩ muốn giúp Hách Liên Dung nghĩ biện pháp, làm chút chuyện
trọng yếu chẳng hạn, thật không phải bởi hắn cảm thấy tin tưởng ý tưởng
này, mà hắn tưởng tượng đến Hách Liên Dung khi nói tới chuyện này sẽ
toát ra vẻ mặt tán thưởng, cũng cảm thấy có chút hứng thú.
Bạch Ấu
Huyên đối với chủ ý này tuy rằng kinh ngạc, nhưng cũng không có ý kiến
gì nhiều. Nàng vốn chỉ là một người không có chính kiến, Vị Thiếu Quân
bảo nàng làm cái gì, nàng sẽ làm cái đó, trừ bỏ chuyên đại hội hoa khôi
này.
Vì thế, Vị
Thiếu Quân lại bận rộn, bên ngoài làm việc ba bốn ngày, trở về tìm Hách
Liên Dung, nói là dẫn nàng đi xem thành quả. Kết quả, không nghĩ tới
Hách Liên Dung cũng bề bộn nhiều việc, hơn nữa so với hắn còn bận hơn,
bận đến không có thời gian ra khỏi phủ.
Mượn lời người khác mà nói, chính là Vị Thủy Liên không kiêng nể gì lớn nhỏ, lão phu nhân không nhịn được nữa ngầm phát uy.
Nếu nói lí
do Vị Thủy Liên trở về Vị gia cũng không hẳn là về thăm người thân, lại
càng không phải trở về để chưởng gia (quản gia đình), người ta nhiều
nhất chỉ là thấy Nghiêm thị tạm rời khỏi vị trí mọi năm một lần nữa có
được quyền to chức trọng thật sự mới lạ, hỗ trợ chút mà thôi. Hết thảy
công việc lớn nhỏ trong phủ vần đều giao cho Ngô thị đi làm, vốn lẽ hợp
tác cũng rất tốt, tuy nhiên, một chút hành động nho nhỏ của Ngô thị đã
chọc giận Vị Thủy Liên.
Cho dù là
ai cũng có thể nhìn ra được, Ngô thị cũng không thật sự muốn giúp Vị
Thủy Liên quản lý tốt chuyện trong nhà, cho nên nơi nơi dung túng hạ
nhân, lại nơi nơi ủng hộ Vị Thủy Liên. Cưng chiều trẻ nhỏ quá mức chính
là làm hại chính mình, cuối cùng đến khi bản thân không thể khống chế
được tự khắc sẽ có người ra mặt trấn chỉnh lại, đạo lý này, Ngô thị
đương nhiên hiểu được. Cho nên, nàng một mặt lo liệu chuyện nhà, một mặt lại để Vị Thiếu Huyên thông thả làm chức giám sát quản sự ở Vị Tất Tri, Vị Thiếu Huyên từ trước tới nay luôn thành thật, lời nói của Ngô thị
cũng rất đơn giản, đơn giản bảo hắn giả dối một thời gian. Mấy hôm trước Ngô thị lại hạ lệnh, nói ngày nghỉ đã hết, trở về đi làm đi, công tác
nhất định phải làm, ngàn vạn lần không buông tha ai cả.
Vị Thiếu
Huyên là một cái cân, nói làm việc chu đáo thì nhất định sẽ như vậy, do
vậy, bất kỳ ai vào phòng khố, chờ trong bao lâu, lấy cái gì ra, có trả
lại hay không, trong bản ghi chép của hắn đều ghi chép rõ ràng rành
mạch, chuyện này khiến cho Vị Thủy Liên bát mãn cực kỳ.
Vị Thủy
Liên trở về là vì cái gì? Ai cũng đều có thể trả lời. Nàng sắp đặt người vào Vị Tất Tri vì cái gì? Mỗi người cũng đều rõ ràng, chính là Vị Thiếu Dương không phản đối, lão phu nhân cũng không lên tiếng, ai cũng không
nhiều lời hỏi han làm gì, tùy nàng làm gì thì làm. Vì thế hoành hành
trong cửa hàng xong lại muốn nhúng tay vào trong khố, cho đến trước khi
Vị Thiếu Huyên làm việc nghiêm chỉnh, hành động của Vị Thủy Liên vẫn
luôn được giữ kín, không ai chủ động nhắc tới.
Nhưng Vị
Thiếu Huyên không giống như vậy, hắn chỉ khác mỗi việc ghi chép cẩn thận mọi việc vào trong sổ ghi chép, còn mấy lần nhắc tới trước mặt lão phu
nhân, “Nhị muội cháu còn tới phòng khố không”, “Nhị muội cháu tìm đồ vật gì đó đại ca giúp cháu tìm”, “Trong phòng khố muốn tìm đồ gì đó quả
thực rất khó, có nên hay không bảo đại ca đem mọi thứ viết chi tiết ra.”
Chưa nói
tới việc Vị Thủy Liên có chịu được không, chỉ quan tâm tới lão phu nhân
khi nghe đến những lời này lại có thái độ như thế nào? Nghe mấy lời này
xong nàng lại có thái độ thế nào? Biểu hiện thế nhưng lại không quá rõ
ràng. Cho nên Vị Thủy Liên muốn cảnh cáo Ngô thị, trong suy nghĩ của
nàng, Vị Thiếu Huyên không có khả năng để đi phá hoại nàng, khẳng định
là Ngô thị ở phía sau xúi giục. Vì thế nàng chạy đến chỗ của Hách Liên
Dung, hy vọng Hách Liên Dung đi làm con chim đầu đàn gánh tổn thương
kia. Tuy nhiên đợi vài ngày, con chim đầu đàn này cũng chẳng chịu xuất
đầu,