Polaroid
Thục Nữ Pk Xã Hội Đen

Thục Nữ Pk Xã Hội Đen

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325385

Bình chọn: 8.00/10/538 lượt.

vậy quả thực khiến Lôi Kình không thể ngờ tới, anh chỉ có thể tiếp tục

một cách hoảng loạn để che giấu sự cảm động của trái tim mình.

Đây là câu nói tuyệt nhất mà anh đã từng nghe, tuy chỉ có vỏn vẹn ba từ, nhưng

lại biến khoảnh khắc này thành khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong cuộc đời phiêu

bạt của anh.

Anh ôm ghì lấy eo Nại Nại, mãnh liệt hôn từ trên xuống dưới, thò tay kéo vạt áo

của cô ra, để lộ cả một phần da thịt trắng nõn nà, đường cong của bộ ngực đầy

đặn khiến anh càng không thể tiếp tục lý trí, ngọn lửa phần thân dưới càng lúc

càng dữ dội, Lôi Kình thề rằng lần này cho dù có vì nguyên nhân động trời gì

thì anh cũng sẽ tiến hành đến cùng.

Thân hình cường tráng đè lên người Nại Nại, cử động một cách bạt mạng, loại

khoái cảm đã rất lâu mới có này khiến toàn thân Nại Nại tê dại, trời đất quay

cuồng khiến tâm trí cô không còn được tỉnh táo, ý niệm duy nhất còn sót lại đó

là: nhất định không được “dã chiến”.

“Chúng… chúng ta lên lầu đi.” Những ngón tay và đầu lưỡi của Lôi Kình đang du

ngoạn sau vành tai và trước ngực cô khiến đề nghị của Nại Nại nghe có vẻ rất

yếu ớt, cơ thể đã bị kích động không biết bao nhiêu lần áp sát vào người anh,

cô thở dài, cố gắng không để bản thân quá mềm yếu.

Đột nhiên, Lôi Kình bế

xốc Nại Nại lên, phăm phăm lao lên lầu, chiếc áo chỉ còn che được một nửa cơ

thể cuối cùng cũng mở phanh ra sau hành động của anh, trong bóng đêm, làn da

ánh lên màu bạc, đẹp đến mê hồn. Nại Nại bị quăng lên giường giờ đã không còn

sức lực để chạy trốn, trong cơn mơ màng hỗn loạn cô chỉ còn biết để mặc mọi

chuyện cho bản năng của cơ thể. Lôi Kình chỉ dùng một tay tóm lấy cổ tay cô,

tay còn lại kéo váy cô xuống, phần da thịt trắng nõn nà ở phần eo khiến anh

không thể khống chế được bản thân, cắn mạnh vào đó.

Người phụ nữ đáng chết, chỉ một chút vẻ đẹp đơn thuần đều có thể ép người ta

“phạm tội”.

Nại Nại bị anh cắn rất đau, cô co chân lại che lấy eo, một mớ tóc đen tuyền

bung ra rối bời ở sau lưng.

Sự che chắn cuối cùng của quần áo không còn nữa, váy cũng bay đến chân giường,

Lôi Kình mãn nguyện cúi mặt xuống bắt đầu hôn từ cằm Nại Nại trở đi, ngón tay

anh men theo cổ rồi bắt đầu kéo trượt xuống ngực cô mân mê.

Sự khoái cảm chí mạng này đâu phải chỉ dày vò một mình Nại Nại, Lôi Kình cũng

đang nghiến răng chịu đựng, anh vẫn còn chưa ra tay là vì sợ cơ thể yếu ớt của

Nại Nại không thể chịu đựng được sự kích động của anh, hơn nữa, anh hy vọng lần

này có thể để lại cho cô một hồi ức tươi đẹp. Anh nâng eo cô lên, nắm chặt hai

bờ vai của cô, dùng nụ hôn nồng cháy đánh thức đôi mắt cô.

“Sau này, em là người phụ nữ của tôi!” Trong bóng đêm, bộ dạng anh nghiêm túc

như thế, trong đôi mắt sâu thẳm chất chứa tất cả mọi cảm xúc, anh chỉ dùng một

câu để thể hiện lời ước hẹn dành cho cô giờ này phút này, không nói thêm bất cứ

lời nào, ngay giây sau đó, anh đâm vào cơ thể cô một cách mạnh mẽ, chặn lấy

những tiếng rên khe khẽ của cô bằng đôi môi mình.

Vẫn có một chút đau đớn, cũng đã gần hai năm sống trong cô đơn khiến Nại Nại có

cảm giác không chịu được cơn đau khi bị xâm nhập đột ngột, đôi môi hơi hé mở

vẫn không phát ra được tiếng nào dưới nụ hôn của anh, cô không có cách nào để

kêu lên, theo bản năng, cô lấy ngón tay cào thật mạnh vào tấm lưng to lớn của

anh, eo cô cố rướn lên để làm giảm bớt sự đau đớn và khó chịu.

Đợi đến lúc Lôi Kình nhận ra vấn đề, Nại Nại đã đầm đìa nước mắt. Anh kéo hai

chân cô áp sát vào người mình, tạm rời khỏi môi cô, quả nhiên, đôi môi đang

sưng phồng kia phát ra những tiếng rên rỉ đau đớn, anh xót xa hỏi: “Đau sao?”

Sau những động tác qua lại liên hồi Nại nại đã không còn nói ra nổi cảm nhận

của mình nữa, chỉ còn biết cau mày để thể hiện, nhưng cô dần cảm nhận thấy động

tác của người đàn ông phía trên đang chậm lại, anh nói khẽ vào tai cô: “Chúng

ta sẽ làm từ từ.”

Những động tác sau đó của anh đúng là rất dịu dàng.

Lên lên xuống xuống, cuối cùng cũng làm tan đi cảm giác đau đớn đó, rõ ràng là

đêm mùa thu tháng mười, vậy mà cô lại cảm nhận được một lớp mồ hôi đang kết

đọng trên cơ thể mình, hơi nóng phả ra càng khiến cơ thể họ dính chặt lấy nhau,

cơ thể cương cứng của anh đem theo hơi nóng mãnh liệt lao tới, Nại Nại nhắm

nghiền hai mắt, cảm nhận sự hoảng loạn hiếm có của trái tim. Nếu nói trong

khoảnh khắc thâm nhập đó cô từ bỏ sự kiên trinh thủ tiết của người phụ nữ hiền

thục, vậy thì giây phút này lần đầu tiên với tư cách là Tần Nại Nại, cô tự mình

cảm nhận được sự đỉnh điểm sắp tới.

Cái cảm giác trước nay chưa từng có cũng khiến cô tự nhủ thầm trong bụng một

câu:

Tần Nại Nại, giờ ngươi mới thực sự học được cách làm chủ.

Không cần biết là cuộc đời hay thân thể, giờ cô mới học được cách tự mình làm

chủ.

***

Sau một hồi nóng bỏng mãnh liệt là sự đối diện trong im lặng của hai người.

Khoảnh khắc đó tâm trí trống rỗng, giống như bị người khác moi hết tim gan,

cũng giống như bị người khác lấy đi tất cả cảm xúc.

Lôi Kình phủ phía trên người cô, gạt mớ tóc trước trán bị mồ hôi làm ướt đẫm

của cô ra sau mang tai một cách