
thành đoàn hay sao a!
Nhiếp Tiểu Thiến
trong nội tâm căm giận nghĩ, nhưng lại nghĩ tới anh ta là một đại thiếu gia
giàu có xa xỉ, phóng túng bừa bãi, này, thật sự là không dám đem lời này nói ra
khỏi miệng, bất quá nói trở lại, về việc này cô vốn là đuối lý.
Ánh mắt vô cùng
u oán không ngừng từ trên đầu nhìn xuống chân, rồi quay lại mặt của Nhiếp
Tiểu Thiến, cứ như thế lặp đi lặp lại, u oán luỹ thừa không ngừng mà gia tăng,
cũng thường thường thêm một chút thương tâm, tuyệt vọng, ủy khuất, cô độc chờ
câu trả lời, nhìn xem Nhiếp Tiểu Thiến rốt cục có thể chịu nhịn được đến bao
lâu, tâm can của cô đều nhanh bị đánh nát!
“Được thôi ~
kia, vậy anh muốn tôi chịu trách nhiệm như thế nào? Đòi tiền sao? Tôi cũng
không có tiền!”
Đới Xuân Diệu
đạt được mục đích, rốt cục lộ ra tươi cười vui mừng, anh dùng ánh mắt đánh giá
nhìn quét hai mắt Nhiếp Tiểu Thiến, nói: “Tôi hiện tại nhưng thật ra không
thiếu cái gì, nếu không tôi đành ủy khuất chính mình, làm thịt cô được không?”
Thịt, làm thịt!
Nhiếp Tiểu Thiến mở to hai mắt, kinh ngạc nhìn gương mặt của vị này đang ngày
càng tiến gần lại mình. Đôi môi ấm áp ẩm ướt ở vành tai cô bồi hồi, tiếng hít
thở nóng rực phun ở bên tai cô, khiến cho cô một trận run rẩy.
Nguy rồi, nguy
rồi! Cần phải ăn sạch luôn! Nhiếp Tiểu Thiến trong lòng có một ác ma không
ngừng mà nhắc nhở cô, sau khi cùng dục vọng đại chiến ba trăm hiệp, cuối cùng
cũng đem cô kéo lại với thực tế.
“Đồ lưu manh!”
cô nắm chặt lấy móng vuốt đang chuyển qua trước ngực mình, ngoài cười nhưng
trong không cười “Anh là đang muốn thử thêm Nhất Dương chỉ của tôi
nữa phải không?”
“Hì hì ~” Đới
Xuân Diệu khô khốc cười một tiếng, nhanh chóng thu hồi móng vuốt của mình lại.
Vì phòng ngừa
anh ta buổi tối tay chân không thành thật, Nhiếp Tiểu Thiến đem chăn ngăn đôi
giường lại, lại đem cây xương rồng ở ban công đặt ở phía trên chăn, sau khi
xong còn hướng anh giương giương khuôn mặt tươi cười vô cùng sáng lạn, ý tứ là,
xem anh còn dám không thành thật hay không! Lõa nương sẽ để cho anh người đầy
lỗ thủng !
Không có cầm thú
quấy rầy, tối hôm qua một đêm không mộng, Nhiếp Tiểu Thiến buổi sáng thức dậy
thật có thể nói là tinh lực dồi dào! Xem cầm thú vẫn còn đang ở trong giấc
mộng, cô liền mang quần áo đi tắm rửa.
Trong phòng vệ
sinh hơi nước nóng mờ mịt, Nhiếp Tiểu Thiến ở trong phòng tắm thủy tinh, nước
ấm từ vòi hoa sen xả xuống, theo chiếc cổ thon dài của cô chảy xuống, xẹt qua
bộ ngực sữa nhỏ nhắn không được tính là tròn trịa của cô, ở hai núm anh đào lưu
lại một lát, trực tiếp chảy xuống dưới, trực tiếp hướng về phía rậm rạp kia
chảy xuống. Buổi sáng thức dậy đi tắm là thoải mái nhất, giống như từ trên
xuống dưới, lỗ chân lông đều được mở ra, cô hưởng thụ nhắm hai mắt lại, nhẹ
giọng ngâm nga thần khúc tự biên.
Khi Đới Xuân
Diệu tỉnh lại, đã không thấy Nhiếp Tiểu Thiến ở trên giường, nghĩ là cô đã đi
làm, liền mắt nhắm mắt mở đi vào phòng vệ sinh để giải quyết. Tựa hồ bên trong
có người đang rửa mặt, nhưng là nhìn cửa không có khóa, Đới Xuân Diệu còn đang
mơ mơ màng màng cũng không có nghĩ nhiều, liền đẩy cửa đi vào, nhấc lên bồn cầu
bắt đầu giải quyết.
Chỉ là, khi dư quang
của anh liếc đến...... Anh đột nhiên mở to hai mắt, cảnh tượng một màn hương
diễm trước mắt này làm cho anh huyết khí dâng trào.
Trong phòng tắm
thủy tinh bị hơi nước nóng làm cho mông lung, Nhiếp Tiểu Thiến chính hơi hơi
ngửa đầu, nước ấm từ trên đỉnh đầu cô chảy xuống, đường cong mỹ lệ hiển lộ
không thể nghi ngờ, nhìn như dáng người tỉ lệ khô cằn lại phi thường tốt, chân
rất dài, thắt lưng thật thon nhỏ, cái mông khéo léo lại đầy đặn, vì
nước ấm là nguyên nhân, nên da thịt trắng mịn của cô trở nên hồng nhuận.
Đới Xuân Diệu
nhìn đến cơ hồ không cầm lòng được, bộ vị đã sớm có phản ứng mãnh liệt. Anh bản
năng muốn xoay người rời đi, ánh mắt lại bị một màn này vững vàng khóa lại.
“A! Biến thái!”
Nhiếp Tiểu Thiến mở mắt ra, đột nhiên nhìn thấy Đới Xuân Diệu đang đứng ngơ
ngác ở bên ngoài, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm cô, cô vội dùng khăn tắm quấn
mình lại.
“Thật xin lỗi!”
Đới Xuân Diệu cúi đầu hô một tiếng, vội vàng chạy trốn khỏi hiện trường.
Nhiếp Tiểu Thiến
vẻ mặt phẫn nộ từ phòng vệ sinh đi ra, trực tiếp bỏ qua Đới Xuân Diệu đang
không ngừng giải thích với cô, lau khô tóc xong ném chiếc khăn vào mặt anh, bật
máy sấy tóc. Tên cầm thú này thật là quá đáng, rõ ràng trên giấy hiệp nghị đã
viết không được xâm phạm đến sự an toàn của đối phương, anh ta hết lần này đến
lần khác làm trái với hiệp nghị, trước bị anh ta ăn đậu hủ coi như bỏ qua, lần
này cư nhiên còn nhìn lén cô tắm rửa, quả thật là không thể nhịn được nữa,
không cần nhịn nữa!
Đới Xuân Diệu
nhìn Nhiếp Tiểu Thiến mặt lạnh căn bản không thèm nhìn anh, đánh giá là cô đang
tức giận, vội vàng giải thích: “Tiểu Thiến ~ tôi thật sự không phải cố ý nhìn
cô, tôi nghĩ cô đã đi làm rồi, cho nên đi mới đi vệ sinh, sau đó liền...... Hơn
nữa cô căn bản là không có khóa cửa a.”
Máy sấy tóc vang
lên vù vù ~ Nhiếp Tiểu Thiến nhìn