pacman, rainbows, and roller s
Tình Muộn 2

Tình Muộn 2

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328730

Bình chọn: 9.00/10/873 lượt.

Cố Lâm Lâm bị nhốt trong phòng, không ngừng cầm ghế phá cửa, "Mẹ, mẹ mau thả con ra! Con muốn đi gặp ba con!"

Uông Tiểu Kinh đứng ở cửa, lạnh lùng nói: "Mẹ đã nói bao nhiêu lần rồi, ông ta không phải ba của con!"

Cố Lâm Lâm òa khóc lớn, "Ông ấy không phải ba con, vậy rốt cuộc ai mới là ba con? Ba con đang ở đâu?"

Uông Tiểu Kinh hít sâu một hơi, làm thế nào cũng không thể nói ra câu ba con đang bị giam ở trong tù, bà đành phải đổi phương thức, nói: "Không bao lâu nữa con sẽ nhìn thấy ba ruột của mình.”

Cố Lâm Lâm rống to: "Mẹ không dám nói cho con biết, có phải năm đó mẹ không chung thuỷ với ba con, ra ngoài tìm đàn ông cho nên mới chiến tranh lạnh với ba nhiều năm như vậy không? Mẹ, mẹ mau nói đi, người đàn ông đã cùng mẹ thông gian là ai?"

Uông Tiểu Kinh tức tới sôi máu, "Sao mày có thể nói ba ruột mình như vậy, ba mày là người đàn ông tài giỏi lại tốt hơn nhiều so với Cố Trì Tây!" Nếu không phải do Cố Trì Tây, bây giờ ông ấy sớm đã trở thành một nhân vật lớn tiếng tăm lừng lẫy.

Cố Lâm Lâm cười lạnh, "Tốt thôi, vậy mẹ nói cho con biết đi, ba ruột con đang ở đâu? Mẹ lôi ông ấy tới cho con xem, để xem rốt cuộc ông ấy có giỏi hơn Cố Trì Tây không!"

Uông Tiểu Kinh bóp trán, "Lâm Lâm, con sẽ được gặp, còn nửa năm nữa, nửa năm sau con có thể nhìn thấy ba ruột của mình.”

Bình Đông, nửa năm cuối cùng này, sao lại gian nan như thế?

Tùng San và Triệu Nhiên cùng nhau đi đến công ty mà giáo viên hướng dẫn đã sắp xếp, nơi này cách trường học chỉ có mấy khu buôn bán, nó là một toà nhà cao tầng mới tinh, nhìn từ xa đã khiến cho người ta hài lòng. Kiến trúc và kết cấu bên trong rất cao cấp, mặt đá cẩm thạch sạch sẽ không dính một hạt bụi, sáng như gương, tại cửa thang máy tầng một có một bảng tên bằng kim loại, trên đó là tên những nhân viên công tác ở đây, có cả tiếng Trung lẫn tiếng Anh.

Cửa thang máy mở ra, có mấy người mặc trang phục công sở đẹp đẽ tinh tế vừa nói vừa cười bước ra, nhìn thấy Tùng San và Triệu Nhiên, trong mắt họ không khỏi xẹt qua một tia kinh ngạc. Tùng San và Triệu Nhiên nhìn nhau, họ cũng cảm thấy hơi ngượng ngùng. Hai người bọn họ ở trong cái công ty tồi tàn kia làm việc vặt cũng quen rồi, cho nên họ không nghĩ gì nhiều, cứ tuỳ tiện chọn đại đồ mà mặc, bây giờ nhìn đối phương, rồi lại nhìn chính mình, họ không hẹn mà cùng thấy xấu hổ.

Tốt xấu gì cũng nên mặc bộ nào cho đàng hoàng một chút. Mang cái dáng vẻ này ra đường thật là mất mặt sinh viên đại học A mà.

Tiếp đãi các cô là quản lý Triệu, cô ấy rất khách khí, hoàn toàn không có dáng vẻ huênh hoanh tự đắc như người quản lý ở công ty lúc trước, rất nhanh đã sắp xếp xong công việc cho hai người, Tùng San được phân tới phòng tài vụ hỗ trợ công tác thống kê và xác minh việc chi trả, Triệu Nhiên thì đi phòng hành chính tổng hợp phụ trách công tác photo và phân phát tài liệu, tuy cũng vẫn làm việc vặt, nhưng ít nhất môi trường làm việc rất tốt.

Đây là một công ty có vốn đầu tư nước ngoài, văn hoá văn phòng có xu hướng Tây hoá, tinh thần này thể hiện rõ trên người mỗi nhân viên, ngay cả lúc nói chuyện cũng dùng tiếng Anh, giữa đồng nghiệp với nhau đều gọi bằng tên tiếng Anh. Tùng San và Triệu Nhiên mới đầu không quen lắm, luôn có cảm giác mình đang xuyên không như phim truyền hình TVB vậy. Nhưng vì bầu không khí xung quanh rất cởi mở, nên không bao lâu sau hai cô nàng đã thích ứng được, bắt đầu bắt chước các tiền bối trang điểm.

Tùng San vốn có vẻ ngoài xinh đẹp, khi cô mặc đồ công sở chỉnh tề, đi giày cao gót lại trang điểm nhẹ nhàng khiến cô càng đẹp hơn. Tuy rằng Triệu Nhiên có dáng vẻ bình thường, nhưng mặc trang phục công sở vào khiến con người cũng có sức sống hơn, đi đường cũng có thể ưỡn ngực ngẩng đầu.

Mỗi ngày khi giờ ăn trưa đến là lúc bầu không khí trong công ty sôi nổi hẳn lên. Trông công ty đại đa số đều là các cô gái ế, khi gái ế tụ lại một chỗ thì chuyện để nói vĩnh viễn chỉ có một, đó chính là đàn ông, đàn ông đẹp trai hoặc đàn ông nhiều tiền, nếu như có thể toàn vẹn cả hai thì tốt nhất. Vì thế mấy chị mấy cô cứ tụ lại một chỗ, thì các loại tinh tức bát quái lại bắt đầu.

"Nghe chuyện này chưa, mấy ngày hôm trước đại thiếu gia của Trình gia tổ chức tiệc sinh nhật, toàn bộ những nhân vật nổi tiếng của thành phố A đều có mặt.”

"Quả là đáng tiếc, một người đàn ông đẹp trai mê người như vậy, lại đi cưới một cô vợ khuyết tật.”

"Tuy cô vợ đó khuyết tật nhưng nghe nói là người thứ ba đó, tôi còn nghe nói cô ấy đánh bại mối tình đầu kiêm tri kỉ của Trình Mạnh Tiều, phòng cháy phòng trộm phòng tri kỉ, thật đúng là đạo lý chính xác.”

"Này, mối tình đầu của hắn còn không địch lại người thứ ba sao?"

"Nhưng tôi nghe nói đó là một ác bá!"

"Sao tôi nghe nói đó là một cô gái lưu manh?"

Tùng San và Triệu Nhiên ngồi bên cạnh, vừa ăn cơm hộp vừa tập trung tinh thần nghe ngóng, chuyện của Trình Mạnh Tiều bọn họ cũng đã từng xem trên tạp chí, cho nên rất có hứng thú.

Lại có một người khác cắt lời của các cô kia, dáng vẻ khinh thường nói: "Mấy năm nay công ty của Trình gia đang suy thoái, công ty của Trình Mạnh Tiều không thể nào có