
rất nhiều, hoàn toàn hiện ra dáng vẻ người yếu đuối.
“Tôi yêu sự quan
tâm người khác của anh ta, yêu sự che chở cẩn thận của anh ta, càng yêu
lúc anh ta sợ tôi bị lạnh, áo khoác ấm áp anh ta choàng co tôi…”
Nước mắt trên mặt Willa chưa khô, nhưng khóe miệng lại nở nụ cười hạnh phúc, ánh mắt lướt qua những kí giả ở trước mặt bao quanh cô ta, nhớ lại sự ngọt ngào từng trải qua.
“Mặc dù tôi biết
anh ta lãnh khốc chỉ hứa cho tôi ba tháng tình yêu, nhưng tôi vẫn muốn
tiếp tục ở tại chỗ này nói với anh ta….tôi yêu anh ta, đời này kiếp này, anh ta vĩnh viễn là người tôi yêu nhất…”
Nhìn vẻ mặt như
vậy ở trong mắt người ngoài, là xinh đẹp như thế, là làm tan nát lòng
người như thế, khiến người xem trò vui, không khỏi bắt đầu oán trách
người đàn ông phụ bạc cô ta!
“Willa thật đáng
thương mà!” Trong một đám y tá nhỏ, có người đặc biệt đa sầu đa cảm,
thay đoạn thông báo ‘như khấp như tố’(như khóc như kể) này của Willa,
lặng lẻ rơi lệ. (==’’)
“Phải rồi! người
đàn ông kia không có lương tâm, gặp một người yêu một người…”Một y tá
khác cũng đồng cảnh ngộ, trong lòng cũng có ưu tư mà oán giận nói.
“Rốt cuộc thì kẻ bạc tình là ai? Cả cô gái xinh đẹp như Willa đây cũng không cần…”
Hình ảnh cô gái
xinh đẹp khóc đến sướt mướt trên TV khiến Hạ Dĩnh chấn động, hơn nữa
từng câu từng chữ như đập vào tình yêu trong tim, tựa như kim châm, đâm
vào tim cô thật đau, cô sợ….sợ kẻ bạc tình trong miệng các cô kia chính
là…chính là…
“Là Táp Nhĩ Đế Tư! Tổng giám đốc Đế Tư đến đây…” đột nhiên trong đám phóng viên có người kêu lên.
Đến, thu hút sự
chú ý của mọi người, nhóm người nhiếp ảnh gia ào ào giơ máy chụp hình,
giành nhau chụp nam chính xuất hiện, lại không ai chú ý đến khóe miệng
Willa lặng lẽ giương lên nụ cười chiến thắng.
Mọi thứ ở đây hôm nay đều nằm trong lòng bàn tay cô ta. Chỉ một chút tiền nhỏ nhoi đã
muốn đuổi cô ta đi, Táp Nhĩ Đế Tư thật sự có ý nghĩ quá viễn vong rồi!
Đối với Táp Nhĩ
Đế Tư, có thể đạt được tình yêu của hắn, thật tốt; nếu như không chiếm
được, cô ta cũng phải có được danh lợi (tiền + danh vọng), sẽ chẳng
giống với những bạn giường kia của hắn, cầm một trăm vạn Đôla coi như
xong.
Cho nên cô ta suy nghĩ—hơn một tháng, cuối cùng cũng nghĩ ra kế sách tuyệt vời này, buổi
phỏng vấn về một cô gái si tình thật lòng tỏ tình, hơn nữa cô ta đã nổi
tiếng sẵn, nhất định làm cho tiếng tăm của cô ta lan truyền rộng.
Mà cô ta cũng
muốn mang đoạn tình cảm với Táp Nhĩ này, chụp thành phim, phía công ty
điện ảnh, cô ta cũng đã nói chuyện được, thù lao đóng phim, tiến bản
quyền tiết mục phát sóng ở nước ngoài, hoa hồng (tiền thưởng) chỗ bán
vé, cộng lại những thứ này, ít nhất cũng hơn năm trăm ngàn vạn Đôla, so
với chút ‘tiền cách chức’ kia, cũng kém gấp mấy chục.
Thì ra đây là kế hoạch của cô ta!
Táp Nhĩ chậm rãi
đi về phía Willa, khóe môi hắn vẫn quen nở nụ cười tà mị, mà vẻ mặt lại
làm cho người ta không nắm bắt được, vẻ mặt sâu xa không lường.
Cô ta phạm vào
tối kị (điều cấm kị nhất) của hắn! nếu như tặng vật chất, cô ta không có hứng thú, chỉ nghĩ muốn nổi tiếng, thật ra cô ta có thể nói với hắn một tiếng, coi như cô ta ở cùng hắn ba tháng, hắn sẽ thành toàn cho cô ta,
nhưng mà cô ta ngàn không nên vạn không nên, lại dùng cách này lợi dụng
hắn!
Dọc đường đi, hắn đã từ phòng viên bên kia, biết mục đích cô ta tổ chức buổi phóng vấn này.
“Cô thật sự yêu tôi như thế sao?” Táp Nhĩ đến gần Willa, cười nhìn cô ta, trong mắt lóe lên tia sáng nguy hiềm.
“Em…..ừm…” Willa
vốn là muốn ở trước mặt mọi người, lớn tiếng bày tỏ tình yêu với Táp
Nhĩ, nhưng dưới ánh mắt sắc bén của hán, lại khiếp sợ không dám nói, chỉ có thể gật đàu tỏ ý.
“Ông chủ của Sản Xuất Hoàn Cầu kia làm thế nào?”
Câu nói của Táp Nhĩ, khiến sắc mặt Willa lúc trắng lúc xanh.
Đúng là cô ta đã
thỏa thuận ổn với Công ty điện ảnh Sản Xuất Hoàn Cầu, lúc đầu chọn Hoàn
Cầu, cũng bởi vì bọn họ là nhà sản xuất đối thủ thế kỷ dưới cờ Tập đoàn
Đế Tư, vì kế hoạch của cô ta, cô ta còn cùng lên giường với lão mập chết tiệt đó, sao….sao hắn biết?
Chẳng lẻ…cô ta bị lão mập chết tiệt kia bán đứng?
“Nếu không phải vì anh khiến em yêu anh, lại nhẫn tâm vứt bỏ em, em cũng sẽ không tìm đến đàn ông khác!”
Willa vừa dứt lời, cô ta mới giựt mình đánh miệng mình, thầm mắng bản thân hủy đi hình tượng cô gái si tình mới vừa tạo lập!
Cũng tại lão mập chết tiệt kia làm toàn bộ kế hoạch của cô ta xáo trộn!
Lời nói của Willa khiến Táp Nhĩ cười lạnh một trận: “Tôi nhớ rõ cô cũng nói như vậy với ông chủ của ‘Vật dụng Macy’.”
Ông chủ của Vật
dụng Macy là bạn trai trước của Willa, lúc đó cô ta đi cùng Táp Nhĩ, khi đó tiếp nhận phóng viên phỏng vấn cũng nói như vậy.
“Tình yêu của cô ở lúc tìm đến kim chủ khác thì tự động kết thúc.” Trong câu nói ý nghĩa
của Táp Nhĩ, thể hiện rõ sự tham tiền của Willa.
“Anh…-sao anh có
thể nói như vậy?” vẻ tươi cười châm chọc trên mặt Táp Nhĩ khiến Willa
vừa xấu hổ lúng túng vừa buồn bực, cô ta nghĩ thầm, dù sao lần này cũng
không chụp được phim, nhưng hình tượng của cô ta trong cảm nhận của mọi
n